Hứa Diệp trong thực tế đã có chút không đâu vào đâu nồi, huống chỉ là kịch bản của cậu ta.
Chỉ cần nhìn qua một lần, kịch bản này đã khớp với mạch não của Chu Đại Thần.
Anh ta cũng rất thích phong cách này.
Phong cách không đâu vào đâu này, có những đạo diễn không thể chấp nhận được.
Nếu họ không thể chấp nhận, thì đừng nói đến việc quay phim.
Đó cũng là lý do Hứa Diệp không để Đỗ Sung Lâm quay phim.
Đỗ Sùng Lâm là một đạo diễn phim chính kịch.
Ông ấy có thể quay phim theo kịch bản, nhưng hiệu quả chắc chăn sẽ không như ý.
Chu Đại Thần lập tức gọi điện cho Trương Ái Dân.
"Ái Dân à, anh nghĩ sao về kịch bản mà Hứa Diệp gửi tới?"
Trương Ái Dân khó hiểu hỏi: "Hứa Diệp gửi kịch bản sao?"
"Tập tin có tên là [Thông tin liên hệ của những quý bà giàu có ở Ma Đô] đó chính là kịch bản."
"Hả? Đó là kịch bản à? Tôi còn tưởng bên tôi mở bị loạn mã, tôi cứ nghĩ tại sao lại không tìm thấy thông tin liên hệ.
Trong điện thoại rơi vào sự im lặng đây ngượng ngùng.
Cuối cùng, Chu Đại Thần và Trương Ái Dân đồng ý với nhau là sẽ xem thử rốt cuộc Hứa Diệp có ý gÌ.
Hứa Diệp mời hai người đến công ty để nói chuyện kỹ hơn.
Vì vậy, hôm nay mới có cuộc gặp mặt ba người.
Sau đó Chu Đại Thần mới biết, không phải Hứa Diệp làm nam chính cho họ, mà là anh ta sẽ làm đạo diễn cho Hứa Diệp.
Cơ hội bây giờ đã đặt trước mặt anh ta. Hứa Diệp cười nói: "Đạo diễn Chu, tôi nhớ hình như anh chỉ quay phim điện ảnh chứ không quay phim truyên hình nhỉ?"
Chu Đại Thần lập tức xua tay nói: "Không, không, đó chỉ là tin đồn của cư dân mạng thôi."
Hứa Diệp lại hỏi: "Tôi nhớ lần trước khi ghi hình chương trình, anh nói anh đang chuẩn bị cho một bộ phim mới, việc này có ảnh hưởng gì không?"
Chu Đại Thân nhanh chóng đáp: Không cofl
"Vậy tôi yên tâm rồi, đi thôi, cũng vừa đến giờ cơm, cùng đi ăn bữa cơm đi. Hứa Diệp cười nói.
Chu Đại Thần nhìn Trương Ái Dân, trong mắt cả hai đều tràn đầy vui mừng.
Chuyện này nhìn chung đã ổn thỏa.
Chu Đại Thần thâm nghĩ: Chắc chắn là tài năng của mình đã đả động tới Hứa Diệp. ˆ
Khi mọi người đến nơi ăn uống, Chu Đại Thân phụ trách nói chuyện với Hứa Diệp.
Trương Ái Dân tuy là biên kịch, nhưng trong cuộc sống lại khá ít nói.
Trong bữa ăn, Chu Đại Thần càng cảm nhận được sự tôn trọng của Hứa Diệp dành cho anh ta.
Con người Hứa Diệp thật sự khá tốt. ' Anh ta thâm nghĩ.
Đúng lúc đó, anh ta nghe thấy giọng Hứa Diệp.
"Đạo diễn Chu, để tôi gắp cho anh chút thức ăn.'
Chu Đại Thần vội nói: "Cậu khách sáo quá.
Vừa nói xong, mắt anh ta đã tròn xoe.
Chỉ thấy Hứa Diệp câm đôi đũa, gắp một miếng than đen từ lò hâm nóng đặt vào đĩa trước mặt anh ta.
Lúc đó Chu Đại Thần không gượng nổi.
Không phải thứ gì đặt trên bàn cũng là thức ăn!
Anh ta cũng có thể hiểu được, Hứa Diệp chính là con người như Vậy.
Vì thế, Chu Đại Thần gắp cục than trong lò cồn cho Hứa Diệp.
"Đạo diễn Hứa, cậu ăn đi."
Trương Ái Dân đứng bên cạnh nhìn mà ngớ người.
Sau bữa ăn, Hứa Diệp đưa kịch bản Vạn Vạn Không Ngờ Tới cho Chu Đại Thần.
Kịch bản này đã được hắn chỉnh sửa, cắt gọt lại nhưng vẫn cân họ hoàn thiện thêm, tuy nhiên nội dung trọng tâm không có thay đổi gì nhiều.
Bộ phim ngắn hài hước không đâu vào đâu, đã đến lúc xuất hiện rồi. Lúc tám giờ tối, Ngọn Nguôn Hạnh Phúc và Đi Khắp Hoa Hạ lại lên sóng cùng khung giờ.
Khán giả cũng lần lượt đổ vào xem trên hai nền tảng Orange Video và Penguin Video.
Cốt truyện tập này của Ngọn Nguôn Hạnh Phúc bắt đầu tiếp nối nội dung của tập đầu tiên.
Trong phần bình luận, khán giả đã reo hò, liên tục nhắc đến tên các khách mùi.
"Mong chờ Viện Trưởng hát mở màn trong tập này!"
Vào phần chính, là buổi sáng sớm.
Hứa Diệp và mọi người đã thức dậy. Sau khi an sang khong lau, Chu Đại Thần và Trương Ai Dân đã đến Ngôi Nhà Hạnh Phúc.
Cả hai người họ đều mang theo vali hành lý.
Sau khi chào hỏi với mọi người, Chu Đại Thần mở vali ra, cười nói: "Tôi mang chút rượu đến cho mọi người.'
Nghe đến rượu, Lưu Đình Khoa phấn khích nói: "Thật sao?"
Phải biết rằng, trong chương trình, tổ chương trình đặt ra nhiều giới hạn, có nhiêu thứ không phải bạn muốn là có được.
Bạn phải hoàn thành nhiệm vụ do tổ chương trình đặt ra mới có thể nhận được. Những thứ mà khách mời mang đến không nằm trong giới hạn này.
Chu Đại Thân cười hì hì nói: Đúng vậy.
Nói xong, anh ta lấy một chai rượu ra từ vali.
Lưu Đình Khoa đầy chờ mong nhìn chằm chằm vào tay Chu Đại Thần, khi thấy chai rượu mà anh ta lấy ra, miệng Lưu Đình Khoa méo xệch xuống.
Lưu Đình Khoa bất lực nói: "Anh gọi rượu nấu ăn là rượu à?"
Chu Đại Thân hỏi ngược lại: "Rượu nấu ăn không phải là rượu sao?"
Nghe đến đây, Lưu Đình Khoa cảm nhận được một sự tương đồng với Hứa Diệp.
Chết thật, khách mời hôm nay cũng không phải người tốt.
Trong tập này, nhiệm vụ mà tổ chương trình giao cho mọi người là ra đông giúp người dân thu hoạch trái cây và rau củ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận