Nên làm cho tốc độ kiểm duyệt [Võ Lâm Ngoại Truyện] bị chậm lại.
Cộng thêm số tập của bộ phim vốn khá nhiều, chờ đến khi kiểm duyệt xong [Võ Lâm Ngoại Truyện], đã trôi qua mấy ngày.
Xem xem tập cuối, trong lòng Tào Na cảm thấy hơi xúc động.
Dù là một người đã kiểm duyệt vô số bộ phim, đã rất lâu, hiếm có bộ phim nào làm cô ấy sinh ra cảm giác cày phim.
Đỗ Sùng Lâm ngẩn ra.
"Cậu lại viết một kịch bản khác à?"
Ông ấy thấy thật khó tin!
Nửa năm qua, Hứa Diệp còn rất bận rộn, vừa viết nhạc vừa viết kịch bản, đó vốn không phải là một chuyện đơn giản.
Trước kia, hắn lấy ra kịch bản của [Võ Lâm Ngoại Truyện], còn có thể nói là đã chuẩn bị từ trước.
Nhưng giờ lại lấy ra một kịch bản khác thì hơi đáng sợ rồi.
Tên nhóc cậu lấy ở đâu ra nhiều thời gian thế?
Hứa Diệp cười gật đầu.
Kịch bản hắn muốn bàn với Đỗ Sùng Lâm lần này, chính là phim truyền hình [Cuồng Phong].
Bộ phim này đã tạo ra nhân vật lập thể Cao Khởi Cường, đánh giá chung của cả bộ phim cũng rất tốt, trong thời gian phát sóng đã dậy lên rất nhiều thảo luận ở trên mạng.
[Võ Lâm Ngoại Truyện] lại làm được!
Mấy ngày nay, cô ấy thực sự có cảm giác như cày phim, thậm chí buổi trưa ăn cơm, cũng mang cơm đến trước bàn làm việc, vừa coi vừa ăn.
Coi bộ phim này, dường như ăn cũng ngon hơn.
Coi đến đoạn kết, cô ấy còn có chút tiếc nuối.
Cô ấy không muốn nhìn thấy câu chuyện này kết thúc.
Nhưng đúng như câu chuyện đã nói, cuối cùng cũng phải nói tạm biệt.
"Hứa Diệp có tiềm năng nha!" Tào Na thầm cảm thán.
Cô ấy thừa nhận, cô ấy đã xem đến mê mẩn.
Còn về bản thân bộ phim truyền hình này, đương nhiên nội dung có bất kỳ vấn đề gì.
Không chỉ không có vấn đề, thậm chí, Tào Na lại cảm thấy một số triết lý nhân sinh ở trong phim, đã châm biếm một vài hiện tượng, điều này rất thú vị.
Tào Na ngay lập tức nộp ý kiến kiểm duyệt của mình lên.
Ba ngày sau, bên Hứa Diệp nhận được tin từ Cục Kiểm Duyệt gửi tới.
[Võ Lâm Ngoại Truyện] vượt qua kiểm duyệt!
Làm cho Đỗ Sùng Lâm sốc toàn tập.
"Hứa Diệp, còn chưa đến mười ngày đúng không? Đã qua kiểm duyệt rồi sao?"
Lão Đỗ nhớ lại lần trước khi ông ấy quay phim truyền hình, từ lúc nộp cho đến khi kiểm duyệt xong, phải mất đến một tháng.
Còn phải mang về cắt sửa lại nhiều chỗ.
Đôi khi, phim đã quay xong, cuối cùng vì chuyện này, Đỗ Sùng Lâm lại phải gọi diễn viên đến quay bù.
Diễn viên chuyên nghiệp chút còn đỡ, quay bù thì quay bù.
Nếu đụng phải người không chuyên nghiệp, thì khỏi nghĩ đến quay bù.
Quay bù chẳng kiếm được bao nhiêu, có thời gian thì thà đi quay những bộ phim khác.
Nhưng có Hứa Diệp ở đây, dường như không phải mệt những chuyện này là mấy.
Không cần sửa lại giây nào, trực tiếp thông qua, là một trải nghiệm như thế nào?
Đỗ Sùng Lâm bày tỏ, giờ ông ấy cảm nhận được rồi.
Một chữ thôi, sảng.
Hứa Diệp cười nói: "Có lẽ là tôi may mắn thôi."
Vượt qua kiểm duyệt nằm trong dự đoán của Hứa Diệp, chỉ là, hắn cũng không ngờ lại nhanh như vậy.
Phim truyền hình tám mươi tập, mấy người của Cục Kiểm Duyệt đúng là cày phim điên cuồng mà.
Có điều, nếu [Võ Lâm Ngoại Truyện] đã vượt qua Kiểm Duyệt, vậy đẩy nhiệt cũng nên tiếp tục.
Trừ việc đó, còn phải xem xét chọn ngày đăng.
Hứa Diệp nhìn Đỗ Sùng Lâm, hỏi: "Đạo diễn Đỗ, ông cảm thấy bộ phim của chúng ta nên phát sóng lúc nào thì tốt"
Đỗ Sùng Lâm nghĩ nghĩ, rồi nói: "Những bộ phim năm sau phát sóng, đa phần đều là hạng mục nòng cốt của các công ty, nhưng chỉ có vài bộ là cần bận tâm, nếu cậu muốn cứng đối cứng với công ty giải trí Thanh Điểu, tôi đề nghị phát sóng phim cùng lúc với [Tiên Vân Truyện], nhưng vẫn có chút nguy hiểm."
Không phải tất cả các bộ phim do công ty sản xuất đều có thể hot, đa phần đều thất bại.
Đỗ Sùng Lâm hiểu rất rõ mấy chuyện trong giới phim truyền hình, ông ấy nói không cần bận tâm, chính là không cần bận tâm.
Nhưng [ Tiên Vân Truyện] lại khác.
[Tiên Vân Truyện] chính là hạng mục quan trọng của Thanh Điểu, Tống Chính Kỳ đương nhiên đặt rất nhiều kỳ vọng vào nó.
Sản xuất bộ phim đó cũng tốn không ít tiền.
Đỗ Sùng Lâm và đạo diễn của [Tiên Vân Truyện], đạo diễn Phùng Quảng Ba, còn là đối thủ cũ, ông ấy biết rõ thực lực của Phùng Quảng Ba.
Chất lượng của bộ phim này chắc chắn không kém.
Hứa Diệp cười nói: "Nguy hiểm? Càng nguy hiểm càng kích thích, suy cho cùng, sóng gió càng lớn, cá càng đắt mà."
"Cậu nói có lý lắm!" Đỗ Sùng Lâm bật cười.
Chỉ cần Hứa Diệp có thể dùng [Võ Lâm Ngoại Truyện] đánh bại [Tiên Vân Truyện], là đủ để chứng minh trình độ đạo diễn của cậu ấy.
Đến lúc đó, đương nhiên sẽ có rất nhiều chỗ lợi.
Hơn nữa, loại cạnh tranh này, càng khiến các hạng mục thành tích của phim truyền hình trở nên tốt hơn.
Hứa Diệp nói: "Đạo diễn Đỗ, thật ra, mấy câu vừa rồi là câu trong một kịch bản khác do tôi viết, ông có hứng thú không?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận