Đến lúc này Lý Thu Sơn mới thở phào nhẹ nhõm: "Tổng Giám đốc, tôi xin phép được tin cậu thêm một lân nữa."
Hứa Diệp nghiêm túc nói: "Nếu còn lừa cậu nữa thì sau này Mã Lục đi mua mì ăn liên sẽ không có gói gia vị.
Trên đầu Mã Lục một đống dấu hỏi chấm.
Nhưng mà, Lý Thu Sơn vẫn tin Hứa Diệp.
Lần này là Hứa Diệp gạt anh ấy, không nói cho anh ấy biết, danh dự của Hứa Diệp vẫn được đảm bảo. Nếu Hứa Diệp đã nói lần sau hắn sẽ không làm như vậy nữa, vậy chắc chắn hắn sẽ không làm nữa đâu.
"Chỉ cân không làm vậy nữa thì mình vẫn có thể ngầu như cũ." Lý Thu Sơn nói thâm trong lòng.
Hứa Diệp đã gửi bài hát cần hát trong tập tiếp theo cho anh ấy, anh ấy cũng đã chuẩn bị được một thời gian rồi, rất nhanh sẽ đi thu âm thôi.
Lúc này, Mã Lục hiếu kỳ hỏi: "Có thể cho tôi biết tên bài hát không?
Lần trước anh ấy có được biết trước thông tin, nhưng lân này đúng là anh ấy thực sự không biết Lý Thu Sơn định hát cái gì. Mấy lời nói xang nói bay của Hứa Diệp, Mã Lục không thèm tin dù chỉ là một cái dấu chấm câu.
Không định làm như vậy?
Vậy thì chắc chắn là lại muốn làm như thế rồi.
Trong lòng Mã Lục cũng vô cùng to mò, anh ấy muốn biết rốt cuộc Hứa Diệp định chơi kiểu gì.
Lý Thu Sơn nhìn vê phía Hứa Diệp.
Hứa Diệp nói: Không sao đâu, nói đi, tên bài hát không liên quan.
Được Hứa Diệp cho phép, Lý Thu Sơn nói: "Tên bài hát là Diễn Viên..
Chỉ qua một cái tên bài hát này, Mã Lục cũng không thể đoán ra được di.
"Diễn Viên, sẽ không phải là một bài hát nói vê diễn viên trong giới giải trí đó chứ?"
Sau đó anh ấy nghe thấy tiếng cười của Hứa Diệp.
Tất cả mọi người deu quay sang nhìn Hứa Diệp.
Rất nhanh Hứa Diệp đã bình tính lại, chậm rãi nói: Không sao đâu, chỉ là nghĩ tới một vài chuyện buồn cười thôi."
Lý Thu Sơn lập tức cảnh giác.
Lân trước Mã Lục cũng nói như vậy đấy!
Nhưng đúng là Hứa Diệp chỉ nghĩ tới một số chuyện buồn cười thôi.
Bài hát Diễn Viên mà hắn đưa cho Lý Thu Sơn này là một bài hát của Tiết Chi Khiêm.
Cả nhạc và lời của bài hát này đều là do Tiết Chi Khiêm viết, có thể coi như là một bài hát rất có tính khiêu chiến.
Với giọng hát của Lý Thu Sơn, anh ấy có khả năng diễn giải được bài hát này.
Trước tiên cứ vất vả một chút nhé lão Lý, dù sao thì lão Lý cũng không phải lo bị loại.
"Mặc dù lão Lý không tới chương trình Khởi Hành Vui Vẻ, nhưng thật ra cậu ấy vẫn luôn ở đó. Hứa Diệp nói thâm trong lòng. Trên TV đã chiếu tới đoạn mọi người quay trở về Ngôi Nhà Hạnh Phúc, sau đó đánh răng rửa mặt đi ngủ.
Phòng ngủ mà tổ chương trình sắp xếp cho bọn họ là nam với nữ mỗi bên một phòng ngủ lớn.
Hiện tại bên phía nữ chỉ có một mình Đường Tư Kỳ ở.
Mà bên phía nam thì có nhiều người hơn.
Sau khi tất cả mọi người đã nằm lên giường, Hoac Chu lại lấy quần áo che tất cả camera trong phòng lại, sau đó tắt đèn.
Trên màn hình là một mảnh tối đen, chỉ còn tiếng côn trùng kêu vang bên ngoài truyền tới. Tháng bảy, đúng là thời điểm cây cối tươi tốt nhất, cũng là thời điểm nhiều côn trùng nhất.
Mặc dù mọi người đang nằm trong phòng ngủ mà cũng có thể nghe được tiếng kêu bên ngoài.
Là những âm thanh thuộc về thiên nhiên.
Giữa lúc màn hình đang đen sì, giọng của Lưu Đình Khoa vang lên.
"Bên ngoài ồn ào quá đi, đây còn là lần đầu tiên tôi ngủ giữa những âm thanh thế này nữa, có hơi mất ngủ."
Giọng Hoắc Chu cũng truyền đến: "Ở đây tôi có nút bịt tai này, để tôi lấy cho cậu nhé." Sau do moi nguoi chot nghe thấy giọng Hứa Diệp.
"Cần gì nút bịt tai, để tôi phát một đoạn âm thanh tính lặng cho các cậu nghe không phải là được rồi sao? Mấy hôm trước tôi đã đặc biệt chọn thời điểm im lặng nhất để ghi âm nó đấy."
Trên màn hình đen sì xuất hiện một hàng dấu chấm lửng.
Tiếng kêu la của Hoắc Chu vang lên.
Hua Diệp, cậu có bệnh al
Bão bình luận cũng lập tức sôi trào.
"Cảm ơn Hoắc Chu vì đã nói ra suy nghĩ trong lòng tôi"
"Tôi biết mà, Viện Trưởng chắc chắn sẽ không làm tôi phải thất vọng.
"Những lời này của Viện Trưởng có vấn đề gì sao? Tôi thấy không có vấn đề gì cả."
Người xem trăm triệu lần không ngờ tới, đến tận cuối chương trình rôi mà Hứa Diệp còn có thể cợt nhả như vậy.
Rất nhanh tiến độ đã chạy đến cuối cùng.
Toàn bộ màn hình đều tối đen.
Ngay cả logo của chương trình Khởi Hành Vui Vẻ và logo của nhà tài trợ cũng biến mất.
Ngay khi khán giả nghĩ rằng tập này đến đây là kết thúc rồi, một hàng chữ lại hiện lên trên màn hình.
"Hứa Diệp mơ một giấc mơ, trong mơ, hắn đi tới một nơi tên là Thành phố Kinh Hải. Ở ven đường, hắn gặp được một nhóm người.'
Nhìn thấy dòng chữ này, rất nhiêu khán giả đã đang định rời đi vội vàng quay trời lại.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận