Ánh mắt của cô trước tiên dừng ở chỗ tên ca khúc.
Tên bài hát: [Sùng Bái Vui Vẻ].
"Chỉ đọc tên bài hát thì khá là phù hợp với chủ đề [Tục Nhạc]."
Trong lòng Cảnh Hi Duyệt bình luận một câu.
Album này của Hứa Diệp đem đến cho mọi người quá nhiều niềm vui.
Cảnh Hi Duyệt hưng phấn xoa hai tay với nhau, lúc này mới ấn vào nút phát nhạc.
Khúc nhạc dạo vang lên mang giai điệu đầy tính tiết tấu.
Giữa tiếng nhạc điện tử sống động, giọng của Hứa Diệp vang lên.
One Two Three Here we go!
Sau khi câu tiếng Anh kết thúc thì giọng hát cất lên.
Vẫn mở đầu bằng điệp khúc như cũ.
"Nếu đã quên đi tên tuổi của mình thì chi bằng hãy đến với tôi."
"Chúng ta cùng nhau sùng bái vui vẻ."
"Vứt bỏ gánh nặng rồi đến đây với tôi nào, cùng lan tỏa để dựng lên kỷ nguyên hạnh phúc!"
Phần lời này do Hứa Diệp hát chính, Cảnh Hi Duyệt vẫn nghe ra được phần hòa âm là giọng của Từ Nam Gia.
"A! Tui đi chớt đây!"
Trong đầu Cảnh Hi Duyệt hiện ra cảnh Hứa Diệp và Từ Nam Gia đắm đuối nhìn nhau lúc thu âm ca khúc.
Lúc này, giọng của Hứa Diệp lại nối tiếp vang lên.
"Hạnh phúc đó rốt cuộc thuộc về thời đại nào? 70, 80, 90 hay là gen Y?" (rap)
Từ Nam Gia lại hát bè một câu "Gen Y."
"Kỹ thuật hát của Tiểu Từ có tiến bộ nha, giọng ổn phết!"
Cảnh Hi Duyệt cười vui vẻ.
Đương nhiên, điều khiến cô kinh ngạc nhất đó là đây thế mà lại là một bài rap.
Hứa Diệp sau khi viết xong Bản Thảo Cương Mục lại phát hành một bài rap nữa.
"Dù cho lật hết sách giáo khoa lịch sử, cố gắng mấy thì cũng chẳng có kết quả đâu." (rap)
Giây tiếp theo, giọng hát của Hứa Diệp và Từ Nam Gia cùng nhau cất lên.
"Cứ thư giãn đi rồi nghe tôi nói" (rap)
Cảnh Hi Duyệt không suy nghĩ lung tung nữa mà bắt đầu nghiêm túc nghe nhạc.
"Thời đại nào cũng có dấu ấn riêng của nó, tôi cầm lấy microphone của mình." (rap)
"Thập niên 70, tôi high nhất là thể loại Retro, disco fever chưa bao giờ nói say goodbye." (rap)
Sau khi đoạn rap này kết thúc thì giọng hát của Từ Nam Gia vang lên.
"Quên rằng mình đang tồn tại thì còn chờ đợi điều gì nữa, niềm vui chắc chắn sẽ đến khi bạn ngỏ lời mời."
"Thay vì khao khát được quan tâm chi bằng cùng nhau thực hiện, niềm vui sẽ tự lan tỏa."
"Hãy cứ vô tư đi, come on!"
Sau khi Cảnh Hi Duyệt nghe xong đoạn này thì càng cảm thấy kỹ thuật hát của Từ Nam Gia đã tăng lên không ít.
Giọng hát trong đoạn này cực kỳ trong trẻo, mang đến cho người ta cảm giác linh động.
Đoạn sau lại là một đoạn rap nữa.
Cảnh Hi Duyệt phát hiện nội dung của đoạn này dường như là Hứa Diệp đang tóm lược lại các xu hướng âm nhạc từ năm bảy mươi đến nay.
Có chút thú vị đó nha.
Phần rap của Hứa Diệp tiếp tục cất lên.
"Đừng ngạc nhiên khi thấy có người còn mang cả răng vàng, hip-hop đang đâm chồi, đừng khiến nó trở thành răng giả nhé."
Sau khi nghe được đoạn này thì Cảnh Hi Duyệt hô lên một tiếng: Hay!
Phải biết rằng trong giới underground có rất nhiều rapper từng rap diss Hứa Diệp.
Mấy năm gần đây, rap một lần nữa đi vào thị hiếu của khán giả, có thể nói vẫn đang trong giai đoạn manh nha phát triển.
Nhưng những bài nổi tiếng có yếu tố rap bên trong lại không phải của rapper.
Con đường phải đi để được khán giả công nhận còn rất dài.
Hứa Diệp là đỉnh lưu, rap ra những lời như thế này, sợ là khiến rất nhiều rapper phải xấu hổ.
"Hứa Diệp bây giờ đã có chút khí thế của tiền bối cao nhân rồi."
Cảnh Hi Duyệt thầm nói trong lòng.
"Sùng bái vui vẻ, niềm vui là vô hại, vui vẻ cũng như virus vậy và nó cũng sẽ lây lan."
Cảnh Hi Duyệt cười nói: "Vui vẻ chính là bệnh tâm thần đúng không?"
Tiếng hát tiếp tục cất lên.
Đây là một bài có tiết tấu nhanh.
Cứ nghe mãi như thế, rất nhiều ca từ khiến Cảnh Hi Duyệt cảm thấy cực kỳ phù hợp với Hứa Diệp.
Tạo lập một kỷ nguyên vui vẻ, đó không phải là điều mà Hứa Diệp đang làm hay sao.
Cậu ấy đã thật sự cầm mic, hát một "show vui vẻ".
Bài hát dần dần đi đến đoạn điệp khúc cuối cùng.
Giọng hát của Hứa Diệp truyền đến.
"Đang yêu hay thất tình thì cũng hãy đến với tôi nhé."
"Cùng nhau nhảy múa sùng bái vui vẻ."
"Dù có hạnh phúc hay không thì cũng đến với tôi nhé."
"Những khoảnh khắc thiêng liêng này sẽ chẳng chờ đợi một ai đâu."
Khi kết thúc, Cảnh Hi Duyệt nghe thấy tiếng ngân nga cuối cùng của Hứa Diệp.
"Da dala daladalada."
Toàn bài đến đây kết thúc.
"Vui nha! Nghe xong cảm thấy tâm trạng vui lên không ít!"
Cảnh Hi Duyệt cảm thấy bài hát này cực kỳ hay.
Đều là rap, nhưng để so với kiểu xỏ xiên bốn phương tám hướng như [Bản Thảo Cương Mục] thì bài [Sùng Bái Vui Vẻ] này dễ chịu hơn nhiều.
Cô có dự cảm bài hát này sẽ nổi tiếng
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận