Phải biết rằng, trên thế giới này thật sự có rất nhiều người vì đủ loại nguyên nhân, bọn họ thật sự không muốn sống nữa.
Bọn họ dựa theo địa chỉ email trên thông báo báo danh, nộp tư liệu của mình, sau đó chờ đợi thông báo.
Trên mạng khen chê lẫn lộn, hòm thư báo danh của Tây Thiên Nhạc công ty đã đầy ắp.
Nhân viên trong công ty đều đang dựa theo tư liệu tiến hành thẩm tra, sàng lọc.
Bọn họ muốn sàng lọc ra những người thật sự muốn chết. Không chừng trong này có một số kẻ thích đùa muốn trà trộn vào.
Lại một tháng sau, công tác báo danh chính thức kết thúc, mười thành viên kỳ đầu tiên đã được sàng lọc xong.
Vâ phân những người không được chọn, cũng đều nhận được thư hồi đáp hữu nghị của Tây Thiên Nhạc công ty.
"Các vị khách hàng thân mến, các vị đừng vội chết, kỳ chiêu mộ tiếp theo của chúng ta sẽ bắt đầu vào tháng sau. Công ty chúng ta cam kết, nhất định sẽ để mỗi một vị khách hàng đều có thể hưởng thụ được dịch vụ của chúng ta."
Một đám khách hàng muốn chết, sau khi nhìn thấy dòng hồi đáp này, nghĩ ngợi roi cuối cùng vẫn quyết định chờ một chút.
Dù sao đều là chết, chi bằng xem công ty của Hứa Diệp này làm thế nào để người ta chết. ...
Bàng Đào, một thanh niên tuổi chừng đôi mươi, hắn muốn chất.
Trên thực tế, hắn đã tìm bác sĩ tâm lý, nhưng bệnh ve tâm lý cũng không phải dễ chữa như Vậy.
Hắn nhận được thư mời của Tây Thiên Nhạc công ty, mời hắn trở thành thành viên kỳ đầu tiên của Tây Thiên Nhạc công ty.
Không giống với những kẻ thích đùa, trước khi báo danh, Bàng Đào thật sự đã suy nghĩ rất lâu. Cuoi cung han van quyet dinh từ biệt thế giới này.
Tây Thiên Nhạc công ty rất thích hợp, chết một cách êm ái lại không lưu tiếc nuối, tất cả sự tình sau khi chết deu được xử lý thỏa đáng, như vậy rất tốt.
Mấu chết là miễn phí.
Nếu thật sự thu phí đắt thì Bàng Đào cũng sẽ không đến, bởi vì hắn không có tiền.
Không lâu sau khi nhận được thư mời, Bàng Đào liên nhận được điện thoại của nhân viên Tây Thiên Nhạc.
Đối phương gửi đến một bản hợp đồng điện tử bảo hắn ký.
Bàng Đào xem qua hợp đồng, nhung khong phat hien trong hop đồng có điều khoản ve việc chết êm ái.
Hắn hỏi nhân viên: "Các ngươi sao không viết điều khoản ta chết như thế nào vào trong hợp đồng?"
Nhân viên nghi hoặc nói: "Viết vào cũng vô dụng, ngươi đã chết rồi. Nếu ngươi chưa chết thì không phải còn sống hay sao, ngươi không hài lòng thì có thể tìm chúng ta khiếu nại."
"Hả?" Đầu óc Bàng Đào nhất thời không kịp phản ứng.
Ngươi nói rất có lý.
Cuối cùng, Bàng Đào vẫn ký bản hợp đồng có chút kỳ quặc này. Sau khi ký hợp đồng, nhân viên liên hỏi Bàng Đào một số chuyện, sau đó nói cho Bàng Đào vê sự sắp xếp tiếp theo.
"Bàng tiên sinh, từ bây giờ trở đi, ngài có nhu cầu gì đều có thể liên hệ với trợ lý cá nhân mà chúng ta đã chuẩn bị cho ngài. Chỉ cân chúng ta có thể làm được, chúng ta nhất định sẽ làm cho ngài, chúng ta không thể làm được, chúng ta sẽ nghĩ cách làm cho ngài, đảm bảo trước khi ngài chết không để lại bất kỳ tiếc nuối nào.
Bàng Đào cũng không để ý, rất nhiêu công ty ngu ngốc khi nói đều nói như vậy, đến khi thật sự thực hiện thì lại tìm đủ loại lý do không thực hiện. Dù sao tất cả quyền giải thích đều thuộc về công ty.
Cúp điện thoại, Bàng Đào ngôi trên ghế sofa trong nhà, rèm cửa sổ nhà hắn được kéo lại, cũng không bật đèn, có chút tối tăm.
Theo như Tây Thiên Nhạc công ty nói, ba ngày sau sẽ có người đến nhà hắn tìm hắn, đưa hắn lên máy bay tới một nơi mà công ty sắp xếp, mười thành viên cũng sẽ tập hợp.
Sau đó mười người bọn họ sẽ trải qua những ngày tháng cuối cùng trước khi chết, đợi một tháng sau sẽ thực hiện cái chết êm ái cho bọn họ.
Ba ngày này cũng không có việc gì, chỉ chờ chết. Bàng Đào có chút buồn chán, mở điện thoại ra, nhìn thấy trợ lý cá nhân mà hắn vừa thêm.
Hắn nghĩ đến lời hứa mà nhân viên đã nói với hắn.
Chỉ cân có thể làm được nhất định làm được.
"Ta thử xem."
Bàng Đào gửi một tin nhắn cho trợ lý cá nhân.
"Ta đói rồi, gọi cho ta một phần cơm.
Rất nhanh, trợ lý cá nhân liền hôi đáp.
"Xin hỏi ngài muốn ăn gì?"
Trợ lý cá nhân còn gửi một bản thực đơn qua. "Nếu trong thực đơn không có, ngài cũng có thể nói cho ta."
Bàng Đào cũng không nghĩ nhiều, liền chọn một món trong thực đơn.
Bên trên viết cái gì hắn cũng không nhận ra, hắn chỉ biết dường như là nguyên liệu nấu ăn trân quý gì đó, hắn mua không nổi, chưa từng ăn qua.
Rất nhanh, trợ lý cá nhân hồi đáp.
"Vâng, xin ngài kiên nhẫn chờ đợi.
Đợi nửa tiếng sau, tiếng gõ cửa vang lên.
Bàng Đào mở cửa, nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, là một nam nhân mặc tây trang đeo găng tay trắng, trong tay xách hộp cơm.
"Tiên sinh, đồ ăn của ngài đây, mời ngài dùng bữa." Nam nhân lễ phép nói.
Bàng Đào ngây người.
Được lắm, đưa đồ ăn mà đến mức này sao?
Hắn nhận lấy đồ ăn, nói một câu cảm ơn, rồi trở vê nhà bắt đầu ăn.
Chỉ một ngụm đầu tiên, Bàng Đào đã chấn kinh.
Ngon quát Ngon quá di
Hắn lớn đến vậy, chưa từng được ăn món nào ngon đến thế.
So với đồ ăn hắn gọi trước kia còn ngon hơn nhiều.
Vị ngon này vượt xa tưởng tượng của hắn.
Đợi ăn xong bữa cơm, Bàng Đào nhận ra, công ty Tây Thiên Nhạc không lừa hắn, thật sự là nói được làm được.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận