Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 917: Đổi mới Cố Cung (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:02:01
"Kho Báu Quốc Gia sáng tạo ra một hình thức chương trình tạp kỹ mới!"
"Không hổ là Hứa Diệp, không hổ là đài Trung Ương, chương trình này quá tuyệt vời!"
"Sau này nếu tiếp tục làm thể loại chương trình tạp kỹ như vậy thì đều nên lấy Kho Báu Quốc Gia làm chuẩn!"
Rất khó để tưởng tượng được "Kho Báu Quốc Gia" chỉ mới chiếu một tập đã có được sự hưởng ứng mạnh như vậy.
Sau đó, Weibo của Kho Báu Quốc Gia cũng đăng một bài viết mới.
"Âm nhạc thuần túy liên quan đến "Kho Báu Quốc Gia" đã được tải lên các nền tảng âm nhạc lớn, mọi người chỉ cần tìm từ khóa Kho Báu Quốc Gia trên thanh tìm kiếm là được, phía dưới sẽ là danh sách âm nhạc."
Trên Weibo có đăng một bức ảnh, trên bức ảnh liệt kê toàn bộ tên của các âm nhạc thuần túy có ở trong chương trình cùng với thời gian xuất hiện .
Sau khi bài Weibo này được đăng lên, tiêu đề "Kho Báu Quốc Gia" nhanh chóng xuất hiện trên hotsearch của các nền tảng âm nhạc lớn.
"Tên của các ca khúc đều rất nghệ thuật!"
"Đây mẹ nó chính là nhạc quốc gia rồi!"
"Tôi nghe bài "Tượng Vương Hành" mà nổi hết cả da gà!"
Trên Weibo, các cư dân mạng đã bắt đầu phát biểu ý kiến, cách nhìn của họ.
Lúc trước, khi tập đầu tiên của Tom & Jerry của Hứa Diệp được phát sóng đã thu hút rất nhiều sự chú ý của giới chuyên môn.
Chẳng qua lúc ấy Hứa Diệp chơi thể loại nhạc jazz cổ điển vui tươi của phương tây.
Lúc ấy giáo sư Hồ Quảng Hoa của Học viện Âm nhạc đã lên tiếng công khai khen ngợi khúc nhạc Hứa Diệp sáng tác trên Weibo.
Sáng nay sau khi ông ấy tới trường làm việc mới lấy di động ra nhìn một cái xem có tin tức gì mới không.
Ông ấy xem điện thoại một phần là bởi vì yêu cầu công việc, một phần là để có thể tiếp xúc với người trẻ tuổi thời bây giờ, để bản thân không bị lạc hậu.
Nhưng ông ấy cũng không phải loại người xem điện thoại mọi lúc mọi nơi.
Sau khi mở điện thoại lên, Hồ Quảng Hoa xử lý một vài tin nhắn trò chuyện riêng trước.
Những tin nhắn đó đều không phải là việc gấp, người đã quen với ông ấy đều biết nếu có việc gấp sẽ gọi điện thoại.
Sau khi xử lý xong, Hồ Quảng Hoa mở nhóm chuyên môn ra.
Trong nhóm này đều là học sinh của ông ấy.
Những người trẻ tuổi kia rất thích nói chuyện phiếm, hơn nữa các thầy cô cũng không quá nghiêm túc, rất nhiều học sinh đều nói chuyện phiếm trong nhóm này, giao lưu một vài kiến thức chuyên môn.
Hồ Quảng Hoa lướt xem lịch sử trò chuyện của mọi người một chút, có một chương trình được các học sinh nhắc tới nhiều nhất, có tên là "Kho Báu Quốc Gia".
Ngoại trừ khen chương trình này hay, còn có học sinh nói cách phối nhạc của chương trình này được làm cực kỳ tốt.
Điều này khiến Hồ Quảng Hoa cảm thấy rất có hứng thú.
Ông ấy nhắn một tin nhắn vào trong nhóm.
"Có thể xem chương trình "Kho Báu Quốc Gia" này ở đâu vậy?"
Rất nhanh đã có học sinh trả lời.
"Thầy Hồ có thể lên Penguin Video để xem, em còn có thẻ hội viên ở đó, thầy cứ lấy mà xem."
Hồ Quảng Hoa nhìn đồng hồ, một lát nữa ông ấy còn phải đi dạy, cũng không có thời gian, dù có muốn xem chương trình cũng phải chờ đến khi tan tầm.
"Chủ yếu là tôi muốn nghe bài nhạc mà các em vừa mới nói." Hồ Quảng Hoa nói.
Lần này, có học sinh gửi thẳng một liên kết vào trong nhóm.
"Thầy Hồ, toàn bộ phần nhạc của Kho Báu Quốc Gia đã được công khai rồi, thầy chỉ cần bấm vào là đã có thể nghe được."
Sau khi Hồ Quảng Hoa trả lời một câu cảm ơn thì nhấp vào liên kết đó.
Tên của ca khúc xuất hiện ở trước mắt ông.
"Tượng Vương Hành, Phong Nhập Tùng, Phá Trận Nhạc..."
Hồ Quảng Hoa cảm thấy những cái tên được dùng ở đây rất ấn tượng, phần lớn đều sử dụng những từ truyền thống của Hoa Hạ.
Sau khi lướt qua toàn bộ những cái tên, Hồ Quảng Hoa bấm chọn ca khúc đầu tiên, bắt đầu phát nhạc.
Ca khúc đầu tiên tên là "Tượng Vương Hành".
Phiên bản sử dụng trong chương trình không phải là phiên bản hoàn chỉnh của "Tượng Vương Hành".
Tổ tiết mục đã đăng tải bản hoàn chỉnh lên nền tảng âm nhạc, ước chừng khoảng hai phút hơn.
Mở đầu, âm thanh của đại pháp hiệu vang lên, Hồ Quảng Hoa nheo mắt lại.
Sau đó, từng lớp nhạc cụ được hòa vào trong bản nhạc.
Mà trong đó, tất cả đều là nhạc cụ cổ điển, là nhạc cụ Hoa Hạ.
Tỳ bà, sáo, đàn nhị hồ, đàn tranh.
Đầu tiên là màn độc tấu của bốn loại nhạc cụ này, sau đó chúng được kết hợp hòa vào với nhau.
Sau khi nghe hết, trong đầu Hồ Quảng Hoa đã hiện ra một vài bức tranh.
Thị trấn, phố xá, những thương nhân, kẻ hầu rao hàng dọc con phố, một vùng náo nhiệt.
Ở nơi nông thôn đồng ruộng, có cô thiếu nữ giặt quần áo bên bờ sông, mấy đứa trẻ đang chơi đùa ở trong rừng cây.
Nơi quán rượu, có người thư sinh đang cất tiếng hát vang.
Trên sa trường, cờ bay vạn dặm, vó ngựa tung bụi bay mù mịt, một đội quân người mặc quân phục bước đi ở trên sa mạc, tiến quân về nơi phương xa.

Bình Luận

0 Thảo luận