Nhận được hứa hẹn mua trà sữa từ Hứa Diệp, cô ấy mới tỏ vẻ mình không giận nữa.
Hứa Diệp mở tài khoản phụ, trực tiếp chuyển cho Cảnh Bưu hai nghìn hai trăm tệ, kèm theo một câu:
"Anh Bưu, em thực sự không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy. Em xin lỗi, số tiền này em nhất định không thể nhận!"
Bên phía Cảnh Bưu cũng xong việc rồi. Anh ta nhìn tin nhắn này, cảm xúc trong lòng rất ngổn ngang.
"Sao lần nào đụng phải chú em Tọa Vong Đạo này đều không có chuyện gì tốt vậy?"
Cảnh Bưu nhận ra vấn đề này.
Nhưng nghĩ lại, anh ta nhận ra rằng, thực ra không phải đụng "Tọa Vong Đạo" không có chuyện tốt, mà là đụng phải Hứa Diệp thì không có chuyện gì tốt.
Chú em Tiểu Tọa cũng là người mệnh khổ.
Mọi người đều bị Hứa Diệp lừa.
"Tiền đó cậu giữ đi, cũng không phải không có tác dụng gì, ít nhất chúng ta cũng kiếm được lưu lượng." Cảnh Bưu đáp.
"Anh à, em không thể nhận được."
Hứa Diệp bắt đầu từ chối.
Sau một hồi từ chối, tình cảm chân thành của hắn đã khiến Cảnh Bưu hoàn toàn cảm động.
"Chú em Tiểu Tọa à, anh chưa từng gặp người nào thật thà như em. Nếu là người khác thì đã xóa kết bạn với anh, cầm tiền bỏ trốn rồi từ lâu rồi, chỉ có em là kiên quyết trả lại cho anh."
"Như này đi, số tiền này cậu nhận lấy, coi như anh mua những việc làm sau này của cậu, anh không tin là không trị được Hứa Diệp."
Hứa Diệp đáp: "Anh yên tâm, em chắc chắn sẽ dốc hết sức giúp anh!"
Sau khi trò chuyện với chú em Tiểu Tọa, cảm xúc Cảnh Bưu đã bình tĩnh lại.
Anh ta cẩn thận nghĩ lại tất cả những chuyện xảy ra kể từ khi quen biết chú em Tiểu Tọa này.
Đột nhiên, ánh mắt anh ta trở nên sắc bén.
Không đúng!
Có gì đó không đúng ở đây!
"Chẳng lẽ Hứa Diệp đã phát hiện trong danh sách bạn của anh ta có tai mắt của mình? Có thể chú em Tiểu Tọa đã bị lộ rồi!"
Anh ta vội vàng gửi tin nhắn cho chú em Tiểu Tọa, bảo hắn dạo này chú ý chút, đừng hành động thiếu suy nghĩ.
Hứa Diệp đương nhiên đồng ý lia lịa.
Về phía Tống Chính Kỳ và Lưu Ngọc Sơn, khi nhìn thấy tin tức này, trong lòng họ sụp đổ.
Anh đùa tôi à?
Chuyện đã đến nước này, không những không bôi đen được Hứa Diệp, ngược lại còn khiến hình tượng hợp pháp của Hứa Diệp đi sâu vào lòng người.
Ngôi sao này thực sự tuân thủ pháp luật.
Ngoài trừ chuyện não hơi có bệnh.
Ngày hôm sau, Hứa Diệp và Trịnh Vũ cùng nhau lên đường đến kinh đô.
Hắn phải đến tìm Từ Nam Gia để thu âm bài hát cuối cùng trong album.
Trên đường đến sân bay, Trịnh Vũ nói: "Anh đã nhờ bạn bè tìm hiểu. Đúng là có người bỏ tiền ra mua lịch sử đen tối của cậu. Anh có một lời khuyên, nơi cậu đang ở hiện tại không an toàn, nếu có thể thì nên đổi chỗ khác đi."
Nơi ở của nhiều ngôi sao đều rất riêng tư, người ngoài thường không vào được, như vậy có thể tránh được việc thợ săn ảnh theo dõi suốt hai mươi tư giờ.
Điều này thực ra rất quan trọng, không ai muốn mình bị người khác theo dõi cả ngày như vậy.
Hứa Diệp ngẫm nghĩ, cảm thấy rất có lý.
Căn hộ này của hắn là nhà ở bình thường, tính riêng tư không được tốt lắm, cũng nên đổi nhà rồi.
"Vậy anh giúp em tìm xem có nhà nào phù hợp không nhưng em có một yêu cầu, phải là nhà thô." Hứa Diệp nói.
Trịnh Vũ nghi hoặc: "Bây giờ có rất nhiều nhà đã hoàn thiện, có thể vào ở ngay, cậu muốn nhà thô là định tự sửa sang à?"
Hứa Diệp cười nói: "Em có một số ý tưởng về thiết kế nội thất."
"Cũng được, dù sao thì ca sĩ giống như cậu cũng phải làm một phòng thu, đến lúc đó vẫn phải sửa lại, để anh tìm giúp cậu." Trịnh Vũ nói.
Nói xong, anh ấy đột nhiên nhận ra một vấn đề.
Ý tưởng của Hứa Diệp?
Vậy mẹ nó có thể bình thường được hả?
Sau này đến nhà hắn chơi, mọi người sẽ không phát điên chứ?
Khi Hứa Diệp và Trịnh Vũ xuống máy bay, tài xế của Từ Nam Gia đã chờ sẵn ở sân bay.
Trịnh Vũ trực tiếp mang đồ đến khách sạn, còn Hứa Diệp thì đến công ty của Từ Nam Gia, công ty giải trí Ngô Đồng.
Tuy nhiên, trước khi đến, Hứa Diệp còn chuẩn bị trước.
Công ty giải trí Ngô Đồng.
Hôm nay, không khí trong công ty khá vui vẻ, vì mọi người đều biết, Hứa Diệp sắp đến.
Sáu cô gái xinh đẹp lối ăn mặc khác nhau, thỉnh thoảng lại ngóng nhìn bên ngoài.
Hiên Hiên liếc mắt nhìn, rồi nói: "Sao còn chưa đến nhỉ?"
Tạ Quỳnh nói: "Cậu sốt ruột cái gì, Hứa Diệp đâu phải đến tìm cậu."
Hiên Hiên cười khúc khích: "Anh ấy không tìm tôi, nhưng tôi có thể tìm anh ấy mà."
Mấy cô gái khác cũng nhao nhao nói: "Đến địa bàn của chúng ta, phải nghe theo chúng ta, chúng ta bảo anh ấy tạo dáng nào thì anh ấy phải tạo dáng đó!"
"Nói chuyện cẩn thận chút." Tạ Quỳnh khó chịu nói.
Đúng lúc này, Từ Nam Gia ăn mặc trẻ trung xinh đẹp bước ra, cô ấy kiêu ngạo hất cằm nói: "Được rồi, mấy cậu vậy mà lại định làm thế với Hứa Diệp, lát nữa tôi sẽ mách Hứa Diệp đấy."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận