Mọi người đều quan tâm đến một chuyện.
"Tiểu Từ, cô trả lời chưa?"
Lối ra sân khấu.
Sau khi đèn tắt, Hứa Diệp rời khỏi sân khấu bằng lối ra.
Ba người Mã Lục đã đợi sẵn ở đây.
Trên môi ba người đều nở nụ cười.
Bọn họ đương nhiên biết tối nay Hứa Diệp muốn làm gì.
Hứa Diệp đưa micro và áo khoác cho bọn họ, sau đó nói: "Tối nay tôi không ăn tối với mấy người được rồi."
Mã Lục trêu: "Thì thôi vậy, tôi để cửa phòng khách sạn cho cậu."
Hứa Diệp lập tức đá Mã Lục một đá, nói: "Tối nay tôi sẽ thuê vài em đến phòng cậu."
Mã Lục mở to mắt, bật thốt: "Kích thích quái"
Hứa Diệp không lãng phí thời gian với ba người nữa, hắn nhanh chóng đi vào phòng thay đồ thay quân áo thường ngày ra, sau đó đi vê phía phòng riêng của Tiểu Từ.
Trong phòng riêng.
Khi Hứa Diệp biến mất, Vitality Girls cũng sửng sốt. Nhung Ta Quynh nhanh chong nghĩ ra, lúc này Hứa Diệp chắc chắn rất muốn gặp mặt Tiểu Từ.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Hứa Diệp sẽ sớm đến đây.
Những người khác cũng nhanh chóng nghĩ đến điều này.
Tiểu Từ ngồi trên ghế sô pha đã căng thẳng không chịu được.
"Gia Gia, Hứa Diệp nhất định sẽ tới tìm cậu!" Hiên Hiên nói.
Tạ Quỳnh nói: Xem xem Gia Gia có cân trang điểm lại hay không.
Năm cô gái lập tức vây quanh Tiểu Từ, kiểm tra khuôn mặt cô ấy.
Hiên Hiên còn lấy từ trong túi ra một túi nước súc miệng đưa cho Tiểu Từ, nói: "Gia Gia, súc miệng đi, lát nữa hôn mới thấy thơm."
Chuyện này khiến Tiểu Từ hơi xấu hổ.
Cô ấy tức giận nói: "Cậu nói vớ vẩn gì đói"
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng cô ấy vẫn cầm lấy túi nước súc miệng.
Rất nhanh, quần áo và đầu tóc của Tiểu Từ đã được mọi người kiểm tra xong, tô thêm son, túi nước súc miệng kia đương nhiên cũng dùng luôn.
Mọi người vừa chuẩn bị xong, cửa phòng riêng đã bị đẩy ra. Hứa Diệp đứng ở cửa, trên trán hắn còn lấm tấm một lớp mồ hôi mịn, hắn cũng rất căng thẳng.
Đôi mắt hắn nhanh chóng khóa chặt vào người Tiểu Từ.
Tiểu Từ cũng đang nhìn hắn.
Vào lúc này, khi nhìn thấy Tiểu Từ, Hứa Diệp thở phào một hơi.
Hắn biết Tiểu Từ sẽ đợi hắn ở đây.
Nhưng chỉ khi thật sự nhìn thấy thì mới yên tâm.
Hứa Diệp bỏ tay ra khỏi tay nắm cửa, bước vào phòng riêng rôi đóng cửa lại.
Trong phòng riêng, mọi người đều đang nhìn hắn.
Hứa Diệp ho khan hai tiếng, nói: "Trừ Tiểu Từ ra, phiền những người khác quay đầu đi."
Tạ Quỳnh lập tức quay đầu sang một bên.
Phương diện này chắc chắn không phải ai cũng nghe lời, chẳng hạn như Hiên Hiên đang không vui.
Tôi không quay. Hiên Hiên nói.
Hứa Diệp không nói gì, chỉ nhìn về phía Tiểu Từ, dang rộng hai tay ra làm động tác ôm.
Tiểu Từ không chút do dự nhào vào ngực Hứa Diệp.
Cô ấy đã chờ đợi rất lâu rồi.
Khi Tiểu Từ vừa chạm vào người Hứa Diệp, cánh tay của họ ôm chặt lấy đối phương. Hiên Hiên bên cạnh lập tức trợn mắt há mồm, khóe miệng sắp chảy cả nước miếng.
Tội lỗi!
Tôi nhìn cảnh này làm gì!
Tôi đâu có gây sự với ail
Hiên Hiên vô cùng phiền muộn.
Thế mà là lúc này cô ấy lại nghe thấy giọng nói của Hứa Diệp.
"Nơi này nhiều bóng đèn quá, chúng ta ra ngoài đi.'
Hiên Hiên đã tức giận đến nỗi muốn mắng người.
Anh có cần nói lớn thế không?
Nói nhỏ một chút không được à? Anh có bị bệnh không!
Tiểu Từ không nói gì, chỉ im lặng gật đầu.
Hứa Diệp buông Tiểu Từ ra, nhưng vẫn nắm lấy tay cô ấy.
Tiểu Từ quay lại nói với những người khác: "Tôi đi trước.
Tạ Quỳnh mỉm cười vẫy tay với Tiểu Từ.
Vẻ mặt Hiên Hiên vô cùng tức giận: "Cậu đi đi, đi rồi thì đừng quay lại
Vừa dứt lời, cô ấy che mặt lại.
Hu hu hu le ra tôi không nên đến đây, nếu ngay từ đầu không đến thì đã không phải khó chịu đến thết"
Ai mà chịu được chứ! Không sợ anh em thoát kiếp, chỉ sợ anh em thoát kiếp mà mình vẫn ế chỏng chơ.
Đêm nay Hiên Hiên đã ăn cơm chó no rồi.
Tạm biệt xong, Tiểu Từ nắm tay Hứa Diệp rời khỏi phòng riêng.
Sau khi ra ngoài, cô ấy mới hỏi: "Đi đâu?"
Hứa Diệp nói: "Không biết."
Kinh đđô là nơi ghi hình chương trình Hứa Diệp không thường xuyên đến nên cũng không rành.
Hắn thực sự không biết phải đi đâu.
Đối với hắn mà nói, được ở bên nhau là đủ rồi. Tiểu Từ khẽ mỉm cười cất lời: "Vậy đến nhà em đi.
"Em có nhà ở đây nữa sao?" Hứa Diệp kinh ngạc hỏi.
Tiểu Từ gật đầu.
Hứa Diệp nói: Được.
Ăn bám ngon thật đấy.
Hai người đi đến lối ra của tòa nhà, dọc đường đi, một số nhân viên nhìn thấy họ đều mỉm cười.
Bên ngoài tòa nhà, Trịnh Vũ lái xe đang đợi ở bên ngoài.
Người đại diện - anh Vũ, hôm nay hóa thân thành tài xế thân cận của Hứa Diệp.
Hứa Diệp và Tiểu Từ ngồi ở hàng ghế sau, trong lòng họ có rất nhiêu điêu muốn nói, nhưng lúc này lại không cất lời.
Có vài lời không thể để người ngoài nghe được.
Sau khi nắm được địa chỉ chính xác, Trịnh Vũ lái xe đến mục tiêu.
Chuong 1134: Lam ban trai em di (3)
Chuong 1134: Lam ban trai em di (3)
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận