Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 969: Tôi ra lệnh cho mọi người thi đỗ Đại học An Thành (5)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:04:27
Bạn bè thì bạn bè, nhưng vẫn không thể thiếu những nghi thức cân thiết.
Nhưng nói chung thì, mọi người đều ăn uống khá thoải mái và tự nhiên.
Cuối cùng, là Từ Nam Gia.
Từ Nam Gia vừa nâng ly rượu lên, Hiên Hiên đã trêu nói: "Uống rượu giao bôi
Điều này khiến cho khuôn mặt của Tiểu Từ lập tức đỏ bừng lên.
Uống rượu giao bôi gì chứ.
Mới đến đâu chứ? Hứa Diệp ho hai tiếng, nói: "Đừng trêu ghẹo nữa a, uống rượu giao bôi gì chứ.
Mọi người nhìn thấy cảnh này, trên mặt đều nở nụ cười.
Hứa Diệp không phải đã bắt đầu giải vây cho Tiểu Từ rồi sao.
Hứa Diệp tiếp tục nói: "Tôi cảm thấy, động tác bịt mũi quay tại chỗ mười vòng, rôi sau đó mới uống rượu này có độ khó cao hơn, chúng ta hãy chơi trò này!"
Đôi mắt của Tiểu Từ lập tức trợn tròn, nhìn chằm chằm vào Hứa Diệp với vẻ mặt kinh ngạc.
Cậu đùa tôi à?
Cuối cùng, Hứa Diệp chỉ cụng ly với Tiểu Từ. Đợi đến khi mọi người đều ăn no, bọn họ cùng nhau nói chuyện phiếm.
Hứa Diệp hỏi: "Kế hoạch công việc tiếp theo của mọi người là gì?
Vương Điêm nói: "Hiện giờ đang bàn bạc chuyện làm đại sứ của một số thương hiệu, còn về công việc, thì cứ từ từ.
Hứa Diệp gật đầu nói: "Vậy nếu lúc sau tôi tìm mọi người tham gia chương trình tạp kĩ, mọi người đừng từ chối."
Hiên Hiên lập tức nói: Đùa gì vậy? Sao chúng tôi có thể từ chối anh được, anh có yêu câu gì, chúng tôi cũng sẽ không từ chối!"
Hứa Diệp nhướng mày một chút: "Thật không? Vậy tôi yêu câu gì, các cô cũng sẽ không từ chối hơn nữa nhất quyết hoàn thành?"
Hiên Hiên liêu mình bất chấp, trực tiếp nói: "Đúng vậy!"
Dù sao Vitality Girls cũng đã biến thành hình bóng của Hứa Diệp.
Hơn nữa, quan hệ của Hứa Diệp và Tiểu Từ tốt như vậy, chắc chắn cũng sẽ không đưa ra yêu cầu quá đáng.
Dù sao yêu cầu quá đáng, chắc chắn là dành cho Tiểu Từ.
Hứa Diệp hỏi những người khác: Moi người cũng vậy sao?"
Tạ Quỳnh và những người khác đều nói: "Đúng!"
Vương Điềm cũng cười nói: "Tôi cũng vậy.
Kết quả chỉ có Tiểu Từ là hơi ngượng ngùng.
Tiểu Từ suy nghĩ khá nhiều.
Cô ấy nghĩ rằng nếu Hứa Diệp đưa ra yêu câu quá đáng, liệu cô ấy có nên đồng ý hay không.
Tạ Quỳnh vỗ vai Tiểu Từ, nói: "Đừng ngẩn ra nữa, cứ đồng ý trước đã, tôi không tin cậu sẽ từ chối."
Lúc này Tiểu Từ mới nói: "Tôi, tôi cũng có thể."
Hứa Diệp nói với vẻ mặt hài lòng rằng: "Tốt, nếu mọi người đều đã đồng ý rồi, vậy thì tôi sẽ đưa ra một yêu cầu, tôi ra lệnh cho mọi người thi đỗ Đại học An Thành.
Cả căn phòng hoàn toàn im lặng.
Mọi người đều cạn lời.
Thi đỗ Đại học An Thành, thật sự là một trò đùa.
Trường này top 10 cả nước, thi đỗ thế nào.
Cho dù học hành tử tế ba năm cũng chưa chắc đã thi đỗ.
"Ôi." Vương Điềm thở dài.
Sau đó, mọi người cũng sôi nổi thở dài.
Nói chuyện dư thừa với Hứa Diệp làm gì. Có thể trông chờ miệng của hắn có thể nói ra những điều hay sao?
Không thể, hoàn toàn không thểi
Nhìn thấy biểu cảm này của mọi người, Hứa Diệp hỏi ngược lại: "Các cô thực sự không thi sao? Nếu các cô thi đỗ tôi sẽ khôi phục lại tư cách học sinh quay lại trường học, chúng ta còn có thể trở thành bạn cùng trường.
Sáu người trong Vitality Girls đồng thanh nói: "Cút di
Ngày hôm sau, Hứa Diệp rời khỏi Kinh Thành, lên đường đến Hàng Thành.
Văn phòng của tổ chương trình Ngọn Nguồn Hạnh Phúc nằm ở Hàng Thành.
Trên đường Hứa Diệp đến, trong phòng khách của tổ làm phim Ngọn Nguồn Hạnh Phúc, Vu Vi đang trò chuyện với một người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy.
Người phụ nữ trước mặt Vu Vị tên là Triệu Hinh Trúc, là giám đốc phòng marketing của một nhà sản xuất điện thoại nổi tiếng ở Hoa Hạ.
Nội dung công việc của Triệu Hinh Trúc là chịu trách nhiệm quảng bá thương hiệu điện thoại này và giao tiếp với các ngôi sao.
Lần này sở dĩ cô ấy ngồi ở đây, là vì thương hiệu điện thoại của họ là nhà tài trợ chính cho chuong trinh Ngon Ngu6n Hanh Phúc.
Khi chương trình được ghi hình, những người tham gia sẽ sử dụng điện thoại của thương hiệu bọn họ.
Đây là lần đầu tiên họ tài trợ cho một chương trình truyên hình thực tế, các giám đốc điều hành khác trong công ty rất coi trọng lân hợp tác này.
Đặc biệt là khi họ biết được, họ còn có thể nhận được một quảng cáo miễn phí do Hứa Diệp thực hiện, cảm giác đó hoàn toàn khác.
Hôm nay Triệu Hinh Trúc đến đây, là để gặp Hứa Diệp.
Tốt nhất là Hứa Diệp có thể quay quảng cáo này trước cho lãnh đạo công ty xem.
Suy cho cùng thì phí tài trợ này, cũng không phải là một con số nhỏ.
Số tiên này phải được tiêu tốn một cách hợp lý.
Khác với sự mong chờ của Triệu Hinh Trúc, trong lòng Vu Vi lại khá thấp thỏm.
Quay quảng cáo khác với quay phim truyền hình.
Có thể qua loa với các nhà tài trợ khác, nhưng người trước mặt này là nhà tài trợ chính.
Nếu Hứa Diệp không làm ra được quảng cáo khiến họ hài lòng, vậy thì sẽ không tốt.
Chuong 970: Sac dien nam phut (1)
Chuong 970: Sac dien nam phut (1)
Chuong 970: Sac dien nam phút (1)
Ví dụ khi lên kế hoạch cho chương trình tạp kỹ này, vê mảng quảng cáo, Vu Vi giao cho nhóm chuyên phụ trách quảng cáo đi làm.
Phải viết lời quảng cáo như thế nào, quay quảng cáo xen ke trong các chương trình, thiết kế quảng cáo v. v. những thứ này đều có đội ngũ chuyên nghiệp phụ trách.
Vu Vi biết cách quay chương trình tạp kỹ, cũng biết cách giao tiếp với nhà tài trợ, nhưng cô ấy không biết cách quay quảng cáo.
Còn về việc Hứa Diệp nói tặng thêm một quảng cáo, Hứa Diệp đã nói chuyện với Vu Vi trước khi đăng Weibo.
Lúc đó Vu Vi còn thấy đề xuất này khá thú vị nên đã đồng ý.
Nhưng sau đó cô ấy đã nhận ra, mình đã đồng ý quá qua loa cẩu thả.
Việc biết quay phim truyên hình không đồng nghĩa với việc biết quay quảng cáo.
Làm buôn bán, có rất nhiều điêu kiện không phải chỉ nói miệng một câu là được.
Trong cuộc sống, nhiêu người coi lời hứa đâu môi như đánh rắm.
Nhưng trong kinh doanh, đặc biệt là những việc kinh doanh đề cập đến mấy triệu mấy chục triệu này, thì lời hứa phải được viết rõ trong hợp đồng bằng giấy trắng mực đen.
Giống như việc Hứa Diệp nói tặng một quảng cáo, cũng sẽ được viết vào hợp đồng.
Bên A người ta cũng không ngốc.
Tình hình hiện giờ là rất nhiều nhà tài trợ đến đây là vì những gì Hứa Diệp nói.
Có hai nhà tài trợ đã ký hợp đồng với tổ chương trình.
Ví dụ như người đại diện cho nhà sản xuất điện thoại là Triệu Hinh Trúc trước mặt.
"Quảng cáo đòi hỏi sự sáng tạo một lân phải làm nhiều quảng cáo như vậy, Hứa Diệp làm sao làm hết được, làm sao đảm bảo được chất lượng?" Vu Vi thâm nghĩ.
Cô ấy thở dài trong lòng.
Nhưng Hứa Diệp cũng đã nói ra những lời đó rôi, bài viết trên Weibo cũng đã bị các blogger chụp lại, dù có xóa Weibo hối hận cũng không kịp.
Nhưng nói tóm lại thì, mặc dù có độ khó, nhưng nếu muốn hoàn thành, cũng không có gì khó khăn.
Suy cho cùng thì một chương trình tạp kỹ, cũng chỉ có nhiều nhất là mười mấy nhà tài trợ.
Hiện giờ chương trình tạp kỹ Ngon Ngu6n Hạnh Phúc cũng chỉ ký hợp đồng với hai nhà tài trợ.
Nếu chỉ ở mức độ mỗi quảng cáo đều đạt thành tích sáu mươi điểm, thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Nhưng nếu muốn mỗi quảng cáo đều cực kỳ xuất sắc, thì rất khó.
Vu Vi đang suy nghĩ, điện thoại của cô ấy vang lên.
Người gọi đến chính là Hứa Diệp.
Vu Vị nói một câu với Triệu Hinh Trúc, rồi đứng dậy ra ngoài nghe điện thoại.
Khi cô ấy quay lại, cô ấy cười với Triệu Hinh Trúc và nói: Hứa Diệp sắp đến rồi."
Triệu Hinh Trúc khẽ gật đầu: Không sao, đợi thêm chút nữa, không vội, lân này cuối cùng cũng được gặp Hứa Diệp thật rồi."
Triệu Hinh Trúc không phải là Bệnh Nhân của Viện Hỏa Hoa, mà là một người hâm mộ ca nhạc thuần túy của Hứa Diệp.
Làm cái ngành này của cô ấy, cũng tiếp xúc với không ít ngôi sao.
Khi gặp những ngôi sao khác, cảm xúc của cô ấy còn ổn định một chút, gặp Hứa Diệp thì hoàn toàn khác. "Tôi thấy mọi người trên mạng đều nói Hứa Diệp rất đẹp trai, người thật còn đẹp hơn trong video và ảnh, lần này nhất định phải xin chữ ký và chụp ảnh chung!"
Triệu Hinh Trúc thâm nghĩ.
Còn về việc cư dân mạng nói Hứa Diệp bị bệnh?
Không quan trọng, cô ấy và Hứa Diệp chỉ làm một vụ giao dịch, dù Hứa Diệp có bệnh thì cậu ta vẫn đẹp trai đúng không.
Hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc chụp ảnh chung và xin chữ ký.
Triệu Hinh Trúc đang suy nghĩ, thì có nhân viên gõ cửa ở ngoài cửa. "Mời vào." Vu Vi nói
Nói xong, Vu Vi đứng dậy.
Triệu Hinh Trúc đoán rằng Hứa Diệp tới, nên cô ấy cũng đứng dậy với vẻ căng thẳng, còn tiện tay mở màn hình điện thoại soi mặt mình, xem có chỗ nào không ổn không.
Màn hình điện thoại phản chiếu khuôn mặt của cô ấy, trên mặt không có gì bất thường, lúc này Triệu Hinh Trúc mới yên tâm, sau đó nhìn về phía cửa với vẻ mặt mỉm cười.
Lúc này, cửa từ từ mở ra.
Một bóng người hiện ra trước mắt Triệu Hinh Trúc.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy nguoi nay Trieu Hinh Truc ngay người,
Người này là ai?
Chỉ thấy người này mặc một chiếc áo polo kẻ sọc nâu ở trên, một cái quần tây đen ở bên dưới.
Điều quan trọng là, vạt áo polo còn được sơ vin vào cạp quần, lộ ra chiếc thắt lưng da màu đen.
Điều khiến Triệu Hinh Trúc không thể chịu nổi nhất chính là, trên thắt lưng còn đeo một chùm chìa khóa.
Cách ăn mặc này, toát lên một vẻ quê mùa.
Đây là cách ăn mặc của các ông cụ trong công viên đúng không? Kieu ăn mặc này, ngay cả công ty chúng tôi cũng chẳng còn ai mặc như vậy nữa?
'Sao lại xuất hiện trong công ty giải trí chứf
'Những người trong công ty giải trí không phải đều rất thời trang sao?
Ánh mắt Triệu Hinh Trúc từ từ di chuyển xuống, nhìn vào đôi giày trên chân người đó.
Trên chân là một đôi giày da màu đen, nhưng là kiểu có lỗ, đôi tất trắng bên trong đã lộ ra qua các lỗ.
Triệu Hinh Trúc đã xấu hổ đến mức các ngón chân bắt đầu moi sàn nhà. Cái tật xấu hổ thay người khác của cô ấy không thể sửa được.
Phải có bao nhiêu can đảm, mới dám mặc quân áo như vậy ra ngoài chứ.
Khi cô ấy ngước mắt lên, người đó cũng tháo kính râm đeo trên mặt xuống.

Bình Luận

0 Thảo luận