Hứa Diệp không hề bất ngờ tí nào về kết quả này.
Hứa Diệp báo với Dương Lâm rằng ngày mai hắn sẽ đến rồi đặt điện thoại xuống.
Lúc này, hắn vẫn đang ở quán trọ Đồng Phúc.
Quá trình quay [Võ Lâm Ngoại Truyện] cũng đang được đẩy mạnh.
Kỹ năng đạo diễn của hắn cũng nhanh chóng tiến bộ trong khoảng thời gian này.
Đỗ Sùng Lâm ở bên cạnh hỏi: "Lại phải ra ngoài à?"
Hứa Diệp nói: "Đúng vậy, phải tham gia Xuân Vãn."
Đỗ Sùng Lâm hơi kinh ngạc, nói: "Vậy mà lại tham gia Xuân Vãn? Thằng nhóc nhà cậu đỉnh vậy."
Lão Đỗ khá chờ mong Xuân Vãn, nhưng nhân viên hậu trường như ông ấy thì chắc chắn không có cơ hội tham gia Xuân Vãn.
Chẳng qua ngẫm nghĩ cẩn thận, nếu Hứa Diệp đi rồi thì chẳng phải mớ hỗn độn này sẽ bị ném lại cho ông ấy sao?
Chỉ thấy diễn viên yếu hí () chứ chưa thấy đạo diễn yết hí bao giờ.
) Yết hí: chạy nhiều đoàn, làm nhiều việc cùng lúc khi đang đóng phim.
Tại sao một đạo diễn như cậu cứ luôn đi ra ngoài làm này làm kia.
Lão Đỗ bỗng hiểu vì sao Hứa Diệp gọi ông ấy đến làm giám chế để làm gì rồi.
Còn không phải là đến gánh vác trách nhiệm cho Hứa Diệp hay sao.
Lúc này, ông ấy nhìn thấy Hứa Diệp lấy một chiếc ly đế cao từ trong chiếc túi ở bên cạnh ra, sau đó lại lấy một lon coca cola ra.
Hứa Diệp đặt chiếc ly đế cao lên bàn, mở lon coca cola ra rồi rót vào trong ly.
Đỗ Sùng Lâm trợn tròn mắt nhìn.
Hay lắm, ly đế cao còn có thể dùng để uống coca cola.
Chẳng lẽ đoàn phim của chúng ta không có cái cốc nào sao?"
"Đạo diễn Đỗ, ông uống không?" Hứa Diệp quay đầu lại hỏi.
Lão Đỗ lắc đầu, nói: "Tôi không uống."
Lớn tuổi rồi, nên ông ấy không thể chấp nhận cách uống tiên tiến như uống rượu thế này.
Hứa Diệp thảnh thơi cầm ly đế lên, nhẹ nhàng quơ quơ chiếc ly, động tác vô cùng nhã nhặn.
Sau đó, hắn uống một hớp hết sạch coca cola trong ly.
Những nhân viên khác của đoàn phim đều nhìn đến mức sững sờ.
Trạng thái tinh thần của đạo diễn có vấn đề thì phải làm sao bây giờ?
Lúc này, vừa khéo quay xong một cảnh.
Hứa Diệp hô lên: "Cắt!"
Mấy diễn viên đang diễn nhìn về phía Hứa Diệp, chờ sau khi bọn họ nhìn thấy chiếc ly đế cao trong tay Hứa Diệp thì đều trợn mắt ngoác miệng.
Hứa Diệp nâng chiếc ly đế cao lên, hỏi: "Uống coca cola không?"
Đường Tư Kỳ lập tức nói: "Tôi uống!"
Cô ấy chạy về phía Hứa Diệp với vẻ vô cùng thích thú.
Hứa Diệp lại lấy một chiếc ly đế cao từ trong túi ra, rót cho Đường Tư Kỳ một ly.
Sau đó, hắn ấn nút bấm của xe lăn chạy bằng điện ở dưới thân, lùi ra khỏi màn hình giám sát.
Những người trong đoàn làm phim đã quen với việc Hứa Diệp ngồi xe lăn chạy bằng điện rồi.
Bọn họ nhìn Hứa Diệp ngồi xe lăn chạy bằng điện hằng ngày, đôi lúc còn cảm thấy thứ này thật hữu ích.
Cái này thoải mái hơn xe đạp chạy bằng điện nhiều, tốc độ cũng không nhanh, rất an toàn.
Hứa Diệp nói: "Trước hết tôi chúc mọi người năm mới vui vẻ."
Mọi người nghe câu này xong thì cũng dồn dập nói: "Năm mới vui vẻ!"
Tết càng tới gần, mọi người càng cảm nhận được bầu không khí của năm mới.
Hứa Diệp giơ tay lên đè xuống, mọi người nhanh chóng yên tĩnh lại.
Sau khoảng thời gian ở chung với Hứa Diệp, mọi người đều nhìn ra được năng lực của Hứa Diệp.
Hứa Diệp không phải một đạo diễn mới không có kinh nghiệm gì, hắn rất thuần thục.
Mà trong khoảng thời gian quay phim này, các diễn viên cũng cảm nhận được chất lượng của bộ phim, tuyệt đối không phải là đống rác rưởi như người ngoài nghĩ.
Hứa Diệp tự biên tự đạo diễn không hề có vấn đề gì!
Bất kể như thế nào, khoảng thời gian quay phim này sẽ là trải nghiệm cuộc sống mà bọn họ không thể nào quên.
Vì thế, mọi người vô cùng ủng hộ Hứa Diệp.
Hứa Diệp tiếp tục nói: "Tôi chỉ nói hai câu đơn giản thôi."
Đường Tư Kỳ bỗng nhiên sững sờ.
Hứa Diệp mà nói là hai câu đơn giản thì chắc chắn không phải chỉ là hai câu đơn giản.
Hứa Diệp chậm rãi nói: "Ngày mai tôi sẽ tới kinh thành để tham gia diễn tập cho Xuân Vãn nên không ở đoàn phim, chuyện sau này sẽ giao cho đạo diễn Đỗ phụ trách. Tiến độ hiện tại của chúng ta rất nhanh, vì thế tết cũng không cần đẩy nhanh tiến độ, hai mươi tám âm lịch sẽ nghỉ, mọi người hãy trở về và dành thời gian bên người nhà, thoải mái ăn uống vui vẻ. Tuy nhiên tôi có một yêu cầu đối với các diễn viên."
Các diễn viên ở đây bỗng sốc lại tinh thần.
"Ăn uống cũng được nhưng phải đảm bảo ngoại hình không biến dạng, đừng để lúc trở lại tăng đến mười cân, vả lại cũng không được ra ngoài sưởi nắng, sưởi đen thì hóa trang cũng không cứu lại được."
Hứa Diệp nói những câu này xong thì các diễn viên đều bật cười.
Lâm Thải Hà cười nói: "Đạo diễn Hứa yên tâm đi, chúng tôi nhất định sẽ chú ý."
"Đạo diễn Hứa cứ yên tâm!" Các diễn viên khác cũng dồn dập nói.
"Viện Trưởng yên tâm đi!" Đường Tư Kỳ cũng cười nói.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận