Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 196: Cậu gọi cái này là biết nấu cơm hả? (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 10:59:51
Đàn ông ưu tú ở bên cạnh cô ấy đã quá nhiều nhưng người bị bệnh tâm thần lại chưa từng có.
Điều này đã lấp đầy chỗ trống trong cuộc đời của cô ấy.
Lúc Lục Diệu Dương ngồi xuống còn đặc biệt ngồi cách Hứa Diệp xa một chút, anh ta cảm thấy vẫn không nên tới gần thì tốt hơn.
Trong khoảng thời gian này, nội dung tổ tiết mục sắp xếp cho mọi người cũng chỉ là nói chuyện phiếm, hai người Lâm Ca và Thôi Hạo đều rất biết cách nói chuyện.
So sánh với họ, Giang Tử Vi có vẻ ít nói hơn một chút nhưng cũng là một người vô cùng rộng rãi.
Lâm Ca đột nhiên hỏi: "Hứa Diệp, có phải bộ phim điện ảnh "Độc Tí Đao" là bộ phim đầu tiên mà cậu là diễn viên chính đã quay xong rồi không?"
Lâm Ca đang cố gắng tuyên truyền giúp Hứa Diệp, Hứa Diệp cũng hiểu được ý tốt của Lâm Ca.
Hứa Diệp nói: "Đúng vậy, mới vừa đóng máy mấy ngày hôm trước."
Giang Tử Vi lập tức hiếu kỳ: "Ở trong phim trường có chuyện gì hay không?"
Giang Tử Vi vẫn luôn ở trong giới ca sĩ, cô ấy chưa bao giờ vượt qua ranh giới, đối với chuyện đóng phim thì dốt đặc cán mai, rất tò mò.
"Có chứ, có người ở đoàn làm phim của chúng em tổ chức ăn lẩu tập thể trong phòng tập thể hình của khách sạn, kết quả ngày hôm sau truyền tới tai của đạo diễn lại thành chà nồi trong phòng giặt của khách sạn." Hứa Diệp nghiêm túc nói.
Mọi người đều bật cười.
Giang Tử Vi cười tươi đến mức lộ ra hai cái má lúm đồng tiền trên mặt, cô ấy tiếp tục hỏi: "Người này là ai vậy? Có tiện nói ra một chút không? Không tiện nói thì thôi."
Hứa Diệp nói một cách thoải mái: "Chuyện này có gì mà không tiện, người này chính là em."
Giọng nói vừa kết thúc, tiếng cười đột nhiên im bặt.
Vẻ mặt của Giang Tử Vi hơi xấu hổ, chủ yếu vì cô ấy không biết rốt cuộc trong tình huống này có nên cười hay không.
Thôi Hạo thì cầm nước khoáng của nhà tài trợ lên uống một ngụm.
Trần Vũ Hân lại che kín mặt, vừa đáng thương vừa bất lực.
Lục Diệu Dương lén xê dịch mông, tiếp tục rời xa Hứa Diệp một chút.
Anh ta cảm thấy trạng thái tinh thần của Hứa Diệp chắc chắn có vấn đề.
Lâm Ca vỗ mông đứng lên, anh ta phát hiện không thể tiếp tục nói chuyện cùng Hứa Diệp nữa.
Cuộc nói chuyện này không thể bình thường cho được.
Lâm Ca nói: "Tôi đi nấu cơm, chờ cơm nước xong, tổ tiết mục sẽ phân nhiệm vụ, ăn no rồi làm việc."
Mỗi một kỳ Đại nhạc hội Đồng Quê, tổ tiết mục sẽ phát cho mọi người một nhiệm vụ để hoàn thành.
Còn việc nhiệm vụ đó là gì, các khách quý tạm thời cũng không biết.
"Lâm Ca, em cũng biết nấu, để em nấu đồ ăn cho mọi người đi." Hứa Diệp chủ động nói.
Lục Diệu Dương hơi xấu hổ, bởi vì anh ta không biết nấu cơm.
Điều này khiến anh ta không thể nào thể hiện ở trước mặt Giang Tử Vi được.
Lục Diệu Dương cũng đứng dậy nói: "Để tôi đi rửa rau, cắt rau cho mọi người."
Mọi người đứng dậy đi tới phòng bếp.
Phòng bếp của Phòng Âm Nhạc Nhỏ nằm ở bên ngoài, là một căn phòng độc lập, bên trong có đầy đủ mọi thiết bị, ngoài bếp ga, bếp điện từ và loại bếp đất đốt củi ở nông thôn cũng có.
Bình thường lúc Thôi Hạo nấu cơm sẽ dùng cái bếp đất đó, thời buổi này có rất nhiều người trẻ tuổi vẫn chưa từng được nhìn thấy loại bếp đất này.
Hai người đẹp cũng không nhàn rỗi, hỗ trợ cho mọi người.
Lâm Ca hỏi: "Hứa Diệp, cậu định làm món gì vậy?"
Hứa Diệp nói: "Em mới vừa nhìn thấy trong tủ lạnh có một miếng thịt bò, em sẽ làm ức bò hầm cà chua cho mọi người."
"Món này tôi cũng chưa biết làm, đúng lúc tôi sẽ học từ cậu." Lâm Ca cười đáp.
Giang Tử Vi cũng cất lời: "Tôi cũng phải học nấu ăn từ Hứa Diệp mới được."
"Món này làm rất đơn giản." Hứa Diệp nói.
Chờ đến lúc mọi người rửa xong thức ăn, Hứa Diệp cũng đi tới phía trước bếp ga.
Hắn đặt nồi sắt lên bếp, đổ dầu vào nồi rồi bật bếp.
Giang Tử Vi và Lâm Ca đứng ở một bên đều đang nhìn một cách tò mò.
Lúc này Hứa Diệp mặc một chiếc tạp dề màu đen, một tay cầm xẻng nấu ăn, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn rất đẹp trai.
Giang Tử Vi vừa hay có thể nhìn thấy góc nghiêng của Hứa Diệp, trong lúc nhất thời cảm thấy người đàn ông này vô cùng quyến rũ.
Thật ra cô ấy rất thích dáng vẻ người đàn ông bận rộn trước bệ bếp, kiểu đàn ông mang theo hương bếp lửa không giống với những kẻ diêm dúa khác.
"Thật ra Hứa Diệp cũng khá tốt, vừa đẹp trai, vừa biết hát lại còn biết nấu cơm, trước mắt cũng không có tai tiếng, xem như là người đàn ông tốt trong giới giải trí." Giang Tử Vi thầm nghĩ trong lòng.
Đúng lúc này, dầu trong nồi nóng lên.
Hứa Diệp ném thẳng hành tây vào trong nồi.
Lâm Ca thốt tiếng "Ấy ấy ấy..." ra khỏi miệng.
"Không phải, cậu... Cậu đây là..." Hai mắt của Lâm Ca trừng lớn.
Bởi vì thứ Hứa Diệp ném vào trong chảo không phải là hành tây đã thái nhỏ mà một khúc hành tây to khoảng mười centimet.

Bình Luận

0 Thảo luận