Khi anh ấy đứng trên sân khấu, ánh đèn rực rỡ chiếu lên người, trông giống như mặt trời đang chiếu vào anh ấy vậy, rực rỡ và tươi sáng.
Trên màn hình lớn phía sau cũng hiện lên thông tin bài hát.
Tên bài hát "Vạn Vật Hấp Dẫn".
Về phần lời bài hát, từ khâu sáng tác đến biên tập đương nhiên đều do Hứa Diệp làm rồi.
Trong phòng VIP ở trường quay, Ngụy Đông An đang ngồi bên trong.
Hôm nay ông ta cũng đến trường quay để xem Hứa Diệp biểu diễn.
Ngụy Đông An rất coi trọng chàng trai trẻ này người đã liên tục đánh bại ông ta.
Ông ta muốn xem thử biểu hiện của chàng trai trẻ này khi đứng trong trường quay này sẽ như thế nào.
Khi thông tin bài hát xuất hiện, Ngụy Đông An khẽ gật đầu.
"Khá thú vị đấy, lại là một bài hát tự sáng tác khác."
Nhiều khán giả trên khán đài đã bắt đầu trở nên phấn khích.
Có rất nhiều khán giả đến trường quay lần này chưa được tham gia ghi hình ở tập trước.
Cho nên họ vẫn không biết Mã Lục đang được Hứa Diệp chống lưng cho.
Khi nhìn thấy bài hát của Mã Lục cũng do Hứa Diệp sáng tác, bọn họ càng trở nên phấn khích.
"Wow! Hôm nay có thể nghe được hai bài hát của hứa Diệp!"
"Cảm giác thỏa mãn thật tuyệt!"
"Điều đó đồng nghĩa với chuyện bài hát mà Mã Lục biểu diễn ở tập trước cũng có khả năng là do Hứa Diệp sáng tác sao? "
Nhiều khán giả đã bắt đầu mong chờ tập thứ ba được phát sóng.
Hậu trường, trong phòng khách.
Sau khi Trình Thiên Lôi nhìn thấy thông tin bài hát, áp lực của gã lại tăng gấp đôi.
Lần này thứ tự hát là Mã Lục trước, sau đó là Hứa Diệp.
Và gã vẫn sẽ biểu diễn sau Hứa Diệp.
Tiết mục của Mã Lục như làm nền cho Hứa Diệp vậy.
Biểu diễn sau Hứa Diệp áp lực rất lớn.
Các tiết mục của ca sĩ khác khi biểu diễn sau Hứa Diệp ở hai tập trước đều không có kết quả tốt.
Ca sĩ bị thay thế lần này đã có thể thở dài nhẹ nhõm.
Anh ấy là ca sĩ cuối cùng biểu diễn.
Anh ấy cảm thấy, biểu diễn sau Trình Thiên Lôi sẽ ít căng thẳng hơn so với chuyện phải biểu diễn sau Hứa Diệp.
Cho dù là vị Thiên Vương nào ở trong làng giải trí đi chăng nữa cũng không thể so sánh với người mới này được.
Trên sân khấu, các ban nhạc xung quanh đã bắt đầu đệm đàn.
Một tiếng đệm thư giãn và vui vẻ vang lên.
Mã Lục tràn ngập vui tươi, giơ tay vẫy vẫy: "Mọi người giơ tay lên được không?"
Khán giả trên khán đài cũng giơ tay biểu thị đồng ý.
Mã Lục đã nghĩ kĩ rồi, vì anh ấy biểu diễn trước Hứa Diệp nên anh ấy sẽ tạo cho Hứa Diệp một bước đệm tốt nhất.
Tiếng hát bắt đầu vang lên.
Mã Lục vừa vẫy tay vừa hát: "Cuối cùng cũng đợi được đến khi chuông tan học reo, anh đã hẹn em dưới sân trường."
"Mùa hè quá nóng bức, anh dẫn em đi ăn kem dâu."
Sau khi Mã Lục cất tiếng hát, ban giám khảo ở trường quay đều rạng rỡ hẳn lên.
Bài hát này thực sự phù hợp với Mã Lục.
Giai điệu và ca từ đều toát lên bầu không khí trẻ trung mạnh mẽ, như thể ngay lập tức đưa con người ta quay trở lại thời đi học.
Đặc biệt là Mã Lục, người lúc này đang đứng trên sân khấu, trông anh ấy rất trẻ trung, bộ quần áo anh ấy mặc lại càng mang đến cho người ta cảm giác trẻ trung thanh xuân hơn.
Mọi người thậm chí còn cảm thấy kỹ năng ca hát của Mã Lục đã được cải thiện.
Thực ra ai cũng hiểu rằng không phải kỹ năng ca hát của Mã Lục đã tiến bộ bao nhiêu mà là bài hát này đã phát huy hết điểm mạnh của Mã Lục.
Trong đầu mọi người chỉ còn lại bốn chữ.
Hứa Diệp thật giỏi!
"Nếu tâm trạng của em không vui, anh sẽ đàn điệu Valse của Chopin cho em nghe."
"Nghe giai điệu thư giãn này, cảm giác giống như đang ăn bánh nhân socola vậy."
Nhiều khán giả trẻ tuổi trên khán đài bất giác mỉm cười.
Họ vẫy tay theo nhịp điệu.
Khi còn trẻ, cảm thấy tuổi trẻ còn rất dài muốn trưởng thành và ra đời càng sớm càng tốt.
Nhưng khi không còn trẻ nữa, nhìn lại tuổi thanh xuân của mình, sẽ thấy thanh xuân thật sự rất ngắn ngủi.
Nó ngắn đến mức khi nghĩ về nó bạn sẽ nhận ra rằng dường như chẳng còn lại gì cả.
Chỉ còn lại hình bóng mơ hồ của người mà bạn đã từng yêu thầm ngày ấy, chỉ còn lại nắng hè và cơn gió chiều, chỉ còn lại những khuôn mặt đang dần rời xa cuộc đời bạn.
"Khi anh lén nhìn em, khi anh thầm nghĩ về em thì những câu hỏi huyền bí lại hiện lên."
Trên sân khấu, Mã Lục kiểm soát rất tốt giọng hát của mình.
Có vẻ như anh ấy không phải đang ở trên sân khấu của một cuộc thi ca hát mà là ở trong một buổi hòa nhạc nơi anh ấy thỏa thích hát ra những gì mình muốn hát.
"Tình yêu của chúng ta phải chăng là trò chơi mà Thần Tình Yêu sắp đặt hay là do Nguyệt Lão ngốc nghếch không thể ngăn cản."
"Em nói rằng khi tựa vào vai anh, trái tim em như có một luồng điện cảm ứng, cảm giác chẳng rõ là thực hay mơ."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận