Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 1234: Nhieu người quá! (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:05:26
Khi thấy đoạn Đường Bá Hổ đối thơ với Vương Chi Vương, đôi mắt của Đỗ Sùng Lâm lập tức sáng bừng.
Chỉ nhìn chữ thôi đã thấy nội dung đoạn này cực kỳ thú vị rồi, nếu quay thành phim thì không dám tưởng tượng nó sẽ hay đến mức nào nữa.
Là một đạo diễn, Đỗ Sùng Lâm cũng có thói quen nghề nghiệp, khi xem kịch bản, ông ấy đều sẽ nghĩ nếu là ông ấy thì sẽ quay câu chuyện này như thế nào, đoạn này nên dùng góc quay kiểu gì, nên dùng phương pháp biểu đạt ra sao.
Khi xem Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương cũng vậy, nhưng nhiêu chỗ, ông ấy lại không nghĩ ra nên dùng góc quay nào để thể hiện cho khán giả xem.
Kịch bản này dù đặt ở đây, cũng không phải ai cũng có thể quay được. ' Đỗ Sùng Lâm thâm cảm thán.
Nhưng ông ấy nghĩ Hứa Diệp có thể.
Đó chính là thiên phú.
Khi ông ấy đọc hết kịch bản, trong lòng càng có thêm nhiều cảm xúc.
Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương là phim hài, nhưng không phải một bộ phim hài đơn giản.
Cuối cùng Đường Bá Hổ và Thu Hương ở bên nhau, nhưng Thu Hương lại trở nên y hệt với tám người vợ trước đây của ông ta.
Trong toàn bộ phim, có rất nhiều điểm đáng để suy ngẫm.
'So với kịch bản của Hứa Diệp, kịch bản của mình đúng là rác rưởi. ' Đỗ Sùng Lâm thở dài.
Câu chuyện của ông ấy cũng đi theo hướng gây cười cho mọi người, cuối cùng là sự thăng hoa vê ý nghĩa.
Ban đầu Đỗ Sùng Lâm còn nghĩ sự thăng hoa cuối cùng đó rất tốt, chắc chắn sẽ có rất nhiều người xem cảm thấy ấn tượng. Nhưng bây giờ ông ấy không nghĩ thế nữa.
Đỗ Sùng Lâm lúc này cảm thấy, sự thăng hoa cuối cùng kia của ông ấy giống như một số tiểu phẩm rác rưởi trên Xuân Văn, ở đoạn cuối cùng bất ngờ kêu gọi mọi người cùng nhau làm sủi cảo.
Vừa gượng gạo vừa cứng nhắc.
Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương thì không có cảm giác này.
Cả câu chuyện đều làm bạn cười, từ đầu đến cuối đều làm bạn cười, khi bộ phim kết thúc, nghĩ lại cốt truyện bên trong vẫn sẽ làm bạn cười.
Nhưng một ngày nào đó, khi bạn đột nhiên nhớ đến một đoạn trong nội dung cốt truyện rồi suy nghĩ nghiêm túc, bạn sẽ phát hiện ra dường như còn có ý nghĩa khác.
Đỗ Sùng Lâm đặt kịch bản xuống, nhìn Hứa Diệp, hỏi: "Cậu xem xong chưa?"
Hứa Diệp trả lời: "Xem được một nửa rồi."
Thực ra Hứa Diệp đã xem xong kịch bản của Đỗ Sùng Lâm, bây giờ đang xem lần thứ hai.
Từ góc nhìn của hắn, thực lực của lão Đỗ không có vấn đề gì, chỉ là trong nội dung cốt truyện một số chỗ hơi có vấn đề, không được bình thường cho lắm.
Hắn sợ Đỗ Sùng Lâm sẽ bảo hắn nhận xét vài câu, hắn là người hiên lành, không nỡ đánh tan lòng tự tin của Đỗ Sùng Lâm, thà không nói gì còn hơn.
Đỗ Sùng Lâm thở phào, nói: "Chưa xem xong thì đừng xem nữa, tôi vừa nghĩ ra một số thứ, cảm thấy kịch bản này của tôi cần phải chỉnh sửa vài chỗ."
Chưa đợi Hứa Diệp nói, ông ấy đã lấy đi quyển kịch bản từ tay của Hứa Diệp.
Sau khi câm được quyển kịch bản, lúc này Đỗ Sùng Lâm mới yên tâm.
Ông ấy thực sự sợ Hứa Diệp nhìn thấy đoạn đối thoại ngượng ngập của nhân vật chính ở đoạn cuối, thật xấu hổ quá đi mà.
Với tính cách của Hứa Diệp, không biết sẽ chế giễu ông ấy bao nhiêu lân với những câu thoại đó nữa.
Nếu Hứa Diệp biết được suy nghĩ của Đỗ Sùng Lâm, chắc chắn sẽ phân trân một chút.
Hứa Diệp tôi là loại người như vậy sao?
Tôi chắc chắn sẽ đợi đến khi phim của anh công chiếu rồi mới chế giễu anh!
Giờ mà tôi chế giễu anh, anh sửa kịch bản thì tôi đâu còn gì để mà chế giễu nữa.
Đỗ Sùng Lâm rất sợ Hứa Diệp sẽ bàn vê kịch bản của ông ấy nên chuyển chủ de sang Hứa Diệp. Toàn bộ kịch bản ông ấy xem khá nhanh, cũng không đi sâu vào nội dung bên trong.
Dù vậy, vẫn có nhiều điểm làm ông ấy ấn tượng sâu sắc.
Đỗ Sùng Lâm nghiêm túc hỏi: "Diễn viên cho bộ phim này của cậu khó tìm lắm, cậu đến giải Kim Long lần này, không phải là muốn tìm diễn viên chứ?"
"Đúng là có ý này." Hứa Diệp trả lời.
Đỗ Sùng Lâm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi ấn tượng sâu sắc với vai Hoa phu nhân trong phim, khi xem tôi đã nghĩ, nếu là tôi chọn diễn viên, vai này nên để ai diễn, vừa hay, tôi nghĩ ra một diễn viên rất phù hợp với vai Hoa phu nhân này.'
Hứa Diệp nghe thấy thì lập tức hứng thú.
Thẻ Tìm Kiếm Diễn Viên có một phạm vi quét nhất định, nếu muốn quét toàn bộ diễn viên của giải Kim Long thì phải chạy khắp nơi trong lễ trao giải.
Khi người ta trao giải thì mình chạy đi chạy lại dưới khán đài, chuyện này Hứa Diệp có thể làm được.
Quan trọng là nó rất lãng phí Thẻ Tìm Kiếm.
Nếu có thể xác định được một phạm vi chung chung trước rồi tìm kiếm thì sẽ tiết kiệm thời gian hơn. Hứa Diệp tò mò hỏi: "Là ai vậy?"
"Ngô Vĩnh Hà." Đỗ Sùng Lâm nói một cái tên.
Hứa Diệp lập tức nhớ ra.
Ngô Vĩnh Hà, năm nay đã 45 tuổi, là một diễn viên thực lực đúng nghĩa.
Năm đó khi mới ra mắt, cô ấy đã tham gia đóng phim võ hiệp.

Bình Luận

0 Thảo luận