Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 201: Tác phẩm chính là con người (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 10:59:51
Người đàn ông hói đầu nghĩ trong lòng.
Lục Diệu Dương đã đưa ca khúc anh ta chuẩn bị cho tổ chương trình để tổ chương trình chuẩn bị.
Nhưng anh ta lấy bài hát nào mà so được với Tự Do Bay Lượn chứ?
Tự Do Bay Lượn chính là trend.
Trên mạng còn có một số cư dân mạng tự viết lời cho ca khúc Tự Do Bay Lượn, lượng phát cũng không thấp.
Vừa nghĩ tới việc bản chính thức của bài hát Tự Do Bay Lượn này sắp xuất hiện trên sân khấu của Đại nhạc hội Đồng Quê, trong lòng Diêu Chí tức khắc vô cùng vui sướng.
Về bài hát mà Hứa Diệp chuẩn bị, Diêu Chí chỉ xem qua lời bài hát một chút.
Cá nhân anh ta thấy rất là bình thường.
Bình thường đến nỗi Diêu Chí không hiểu vì sao Hứa Diệp lại lấy ra một ca khúc bình thường như vậy.
Tóm lại trong lời bài hát, cá nhân Diêu Chí cảm thấy không có gì nổi bật.
Về phần nhạc khúc, một đạo diễn giải trí như anh ta thì biết nhạc khúc gì chứ.
Trong lòng Diêu Chí vẫn rất mong chờ Hứa Diệp biểu diễn, phần biểu diễn của Hứa Diệp chưa bao giờ khiến người ta thất vọng.
Nói không chừng chỉ do anh ta không hiểu bài hát của Hứa Diệp.
Diêu Chí giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, sau đó nói: "Giao thẻ nhiệm vụ đi."
Một nhân viên bên cạnh lập tức đi xuống chuẩn bị.
Trên bàn cơm, vẻ mặt Lục Diệu Dương có chút xấu hổ.
Hứa Diệp đang kiếm cớ sao?
Cũng không hẳn.
Người ta nói rất có lý mà, anh ta không cách nào phản bác.
Cuối cùng, Hứa Diệp chậm rãi nói: "Đời này con người sẽ phải đối mặt với rất nhiều lựa chọn, rất nhiều thời khắc khiến chúng ta do dự, không phải chỉ hai lựa chọn đơn giản là có thể giải quyết, tình huống cụ thể cần phân tích tỉ mỉ."
Lời này vừa nói ra, Lục Diệu Dương càng không nói được gì, chỉ có thể ngượng ngùng cười nói: "Anh nói đúng."
Lúc này mọi người đều nhìn về phía Hứa Diệp.
Lâm Ca nói: "Hứa Diệp, cậu có câu gì muốn tặng cho mọi người không?"
Vừa hỏi xong, Lâm Ca đột nhiên cảm thấy hối hận.
Trong miệng Hứa Diệp có thể nói ra câu nào đứng đắn sao?
Hứa Diệp mỉm cười, hắn chậm rãi nói: "Tôi có một câu muốn nói, cũng là động viên bản thân thôi."
Vừa nhìn biểu hiện này của Hứa Diệp, Trần Vũ Hân, người quen thuộc nhất với Hứa Diệp cũng chợt cảm thấy không ổn.
Trước khi Hứa Diệp phát bệnh vẫn luôn cư xử rất bình thường, thậm chí còn bình thường hơn so với người bình thường.
Nhưng lần này Trần Vũ Hân đoán sai rồi.
Hứa Diệp nói: "Tác phẩm chính là con người, nó không phải là một phần của con người, mà là một giai đoạn của người, là toàn bộ con người trong giai đoạn ấy."
Sau khi Hứa Diệp nói xong câu đầu tiên, trong mắt Giang Tử Vi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bất kể là ca sĩ hay diễn viên, khi hát hay diễn xuất đều cần lồng ghép cảm xúc của bản thân mình vào trong đó.
Đương nhiên là tác phẩm có liên quan với người biểu diễn.
Nếu như một người lão làng trong giới nói ra câu này thì rất bình thường.
Nhưng Hứa Diệp đến giờ còn chưa chính thức ra mắt, thậm chí thời gian hắn xuất hiện trước ống kính còn chưa tới ba tháng.
Làm sao hắn lại đúc kết ra được chứ?
Lúc này, Hứa Diệp tiếp tục nói: "Nếu anh giả dối thì tác phẩm sẽ giả tạo, anh cáu kỉnh thì tác phẩm sẽ thô lỗ, anh yếu ớt thì tác phẩm sẽ cứng nhắc, anh kiêu căng thì tác phẩm sẽ tầm thường, anh nông cạn thì tác phẩm sẽ là tai họa."
Lục Diệu Dương nghe được những lời này thì hơi cúi đầu, không dám nhìn Hứa Diệp.
Thôi Hạo và Lâm Ca vẫn cố gắng tập trung nghe Hứa Diệp nói chuyện.
Hứa Diệp bình tĩnh nói: "Anh lười, thì sẽ không có tác phẩm. Được rồi, tôi nói xong rồi."
Khi nói câu cuối xong, Thôi Hạo lập tức giơ tay lên vỗ tay.
Lâm Ca cũng lập tức vỗ theo, Giang Tử Vi và Trần Vũ Hân thấy vậy cũng kịp phản ứng, cũng lập tức vỗ tay.
Lục Diệu Dương cũng vỗ tay theo.
Vừa rồi những lời mọi người nói còn có chút hời hợt, căn bản chỉ sao chép từ nơi khác mà họ nhìn thấy.
Còn đoạn mà Hứa Diệp nói thì chưa từng ai nghe qua trước đó.
Có thể là Hứa Diệp đọc nhiều sách vở, hoặc là Hứa Diệp tự nghĩ ra.
Bất kể là ai thì cũng đủ để chứng tỏ Hứa Diệp đã bỏ rất nhiều công sức.
Thôi Hạo vỗ tay cười nói: "Hứa Diệp nói rất đúng, cả đời tôi hát nhiều như vậy, thật ra trong đó có mấy bài được viết ra khi tôi có tâm trạng không tốt, người nghe cũng có thể cảm nhận được, tác phẩm chính là con người."
Lâm Ca cũng cười nói: "Vậy Hứa Diệp, tôi hỏi cậu, lúc cậu quay Độc Tí Đao là cậu của giai đoạn nào?"
Lâm Ca lại quảng cáo cho Hứa Diệp.
Hứa Diệp suy nghĩ: "Là giai đoạn tôi đóng vai nam chính Thẩm Đạo Quang trong Độc Tí Đao."
Trong đầu Lâm Ca đầy dấu chấm hỏi, anh ta tiếp tục nói: "Ý của tôi là tính cách của cậu ở giai đoạn nào?"
Hứa Diệp à một tiếng, tỏ vẻ chợt tỉnh ngộ ra.
"Là tính cách của giai đoạn khi tôi đóng vai nam chính của Độc Tí Đao."

Bình Luận

0 Thảo luận