Bay giờ, các cô gái không có bài hát phù hợp để lựa chọn.
Lúc này, một nhân viên công tác vội vã chạy đến bên Chu Quốc Hải, vẻ mặt lo lắng nói: "Đạo diễn Chu, cô Mạnh nói mấy ngày nay cô ấy không khỏe, không thể đến được."
"Lại có người không khỏe ư? Không phải hôm qua vẫn khỏe sao?" Chu Quốc Hải sững người.
Một tiết mục ca hát trong gala lễ Quốc Khánh đã bị loại bỏ vào phút chót, ban tổ chức chương trình bắt đầu liên hệ với những ca sĩ khác từng lọt vào vòng sơ loại.
Kết quả là, từng ca sĩ một, hoặc là đang ở nơi khác không thể quay lại, hoặc là cơ thể không khỏe, thậm chí còn có người vừa bị paparazzi đào ra sinh hoạt cá nhân có vấn đề, sập phòng* ngay lập tức.
*Sập phòng: Chuyện tình cảm của thần tượng bị tiết lộ.
Tất cả những chuyện xui xẻo đều xảy ra với ông ấy.
Chỉ còn vài ngày nữa là đến gala lễ Quốc Khánh, mà vẫn còn thiếu một tiết mục ca hát.
"Còn ai khác không?" Chu Quốc Hải hỏi.
Cấp dưới lập tức nói: "Còn một ca sĩ của công ty giải trí Thanh Điểu, Vương Khải Thần, tôi đã liên lạc với anh ấy."
Đúng lúc này, điện thoại của cấp dưới reo lên.
Cấp dưới vội vàng bắt máy, nói chuyện với người bên kia điện thoại vài câu, sau đó cấp dưới kích động nói: "Vương Khải Thần nói anh ấy đang ở kinh đô, sẽ đến đây ngay."
Sắc mặt của Chu Quốc Hải lúc này mới dịu xuống, nói: "Khi nào cậu ta tới thì dẫn đến đây."
Cấp dưới vâng dạ rồi rời đi.
Lúc này, Từ Nam Gia bước nhỏ đến bên người Chu Quốc Hải, sau đó khẽ nói: "Chú Chu."
Biểu cảm của cô ấy trông hơi giống một tên trộm.
"Đã nói bao nhiêu lần rồi, lúc làm việc phải gọi chức vụ!" Chu Quốc Hải tức giận nói.
Từ Nam Gia cười nói: "Nếu thật sự thiếu người, liệu có thể để Hứa Diệp bù vào tiết mục ca hát này không ạ?"
"Hứa Diệp có bài hát nào?" Chu Quốc Hải hỏi.
Giờ ông ấy đã lớn tuổi, hơn nữa vẫn luôn trong giới điện ảnh, nên không quá hiểu biết giới ca hát hiện giờ.
Nói đến Hứa Diệp, ông ấy cũng biết, là một người mới trong năm nay, nhưng ông ấy không nhớ rõ tên bài hát nào của cậu ta.
"Cậu ta có nhiều bài hát lắm!"
Khi nhắc đến Hứa Diệp, Từ Nam Gia lập tức nói liền tù tì.
Nào là Quả Táo Nhỏ, nào là Ánh Trăng Bên Hồ Sen, Chu Quốc Hải đúng là từng nghe qua.
Đợi cô ấy nói xong, Chu Quốc Hải cười nói: "Mấy bài hát này cũng được, nhưng không phù hợp để đưa vào chương trình gala."
Thật ra khi nghe nói thiếu một tiết mục ca hát vào sáng nay, Từ Nam Gia liền nghĩ đến việc đề cử Hứa Diệp.
Bây giờ chính là lúc.
'Hứa Diệp chỉ biết bắt nạt mình! Bây giờ mình đối xử tốt với cậu ta như vậy, xem sau này cậu ta còn dám bắt nạt mình nữa hay không!'
Từ Nam Gia nghĩ.
Sau đó trong tâm trí cô ấy tìm thấy một bài hát thuộc về Hứa Diệp.
Bài hát này rất đặc biệt, cho đến nay, tất cả mọi người đều biết lời bài hát, nhưng không ai biết bài hát này nên hát như thế nào.
Rõ ràng mọi người đều đã nghe qua các phiên bản khác của bài hát này.
Nếu những bài hát khác của Hứa Diệp không phù hợp để hát trên sân khấu, vậy bài hát này thì sao?
Từ Nam Gia lập tức nói: "Cậu ta còn một bài hát nữa!"
Chu Quốc Hải cười nói: "Bài hát nào thế?"
"Chiến Binh Cô Độc!"
Chu Quốc Hải suy nghĩ một chút, trong ký ức của ông ấy không có bài hát này.
"Cháu biết hát bài này không?"
Từ Nam Gia hơi xấu hổ nói: "Bài hát này cho đến bây giờ, Hứa Diệp chỉ phát hành lời bài hát, không có nhạc."
"Được rồi, vậy cháu đưa lời bài hát cho chú xem." Chu Quốc Hải nói.
Nếu là người khác nói chuyện đến đây, Chu Quốc Hải sẽ không tiếp tục chủ đề này.
Nhưng ai bảo đây là đứa trẻ mà ông ấy nhìn nó lớn lên chứ.
Từ Nam Gia hiếm khi nhờ ông ấy giúp.
Nếu bài hát này thực sự có thể, Chu Quốc Hải không ngại cho Hứa Diệp đến thử.
Từ Nam Gia bảo trợ lý lấy điện thoại ra, tìm kiếm trên mạng.
Lời bài hát Chiến Binh Cô Độc đã có bản đầy đủ trên mạng.
Chu Quốc Hải cầm điện thoại, từ từ đọc.
Vài câu đầu tiên, ông ấy không có cảm giác gì đặc biệt.
Nhưng khi ông ấy nhìn thấy câu hát "Ai nói kẻ lấm lem bùn đất thì không phải anh hùng chứ", ông ấy bỗng nhiên cảm thấy hứng thú.
Từ Nam Gia vẫn luôn lặng lẽ quan sát biểu cảm của Chu Quốc Hải.
Chu Quốc Hải bình thường là một người rất nghiêm khắc với người ngoài, hơn hết tiêu chuẩn làm việc cũng rất cao.
Nghe nhạc cũng vậy, đóng phim cũng vậy.
Kết quả là những bộ phim ông ấy quay ngày càng cao siêu, tiêu chuẩn quá cao, khán giả không hiểu nổi.
Không có nhiều bài hát có thể khiến Chu Quốc Hải ưng ý.
"Trong đêm tối tiếng rên rỉ và gào thét vang lên, ai nói phải đứng trong ánh sáng mới là anh hùng."
Khi Chu Quốc Hải đọc đến câu này, ông ấy có cảm giác như tâm hồn bị đánh trúng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận