Ánh mắt kia so với ánh mắt của chó chăn cừu Đức lúc bị Hứa Diệp dạy dỗ giống nhau như đúc.
Đàn bồ câu lập tức quay đầu rời đi.
Trực tiếp tan cuộc.
Dường như có một cơn gió đìu hiu thổi qua chỗ này.
Tất cả mọi người ở đây đều nhìn Hứa Diệp với vẻ mặt cạn lời.
Anh trai quay phim hiện tại cũng muốn đá Hứa Diệp một phát.
Con mẹ nhà cậu, có biết vì quay đặc tả tay của cậu mà tôi vất vả biết bao nhiêu không hả?
Vậy mà lại có thế này thôi à?
Trong tay cậu không có gì thì giả vờ làm cái quái gì chứ?
Sau khi Hứa Diệp mở tay ra, ngay cả làn đạn của phòng phát sóng trực tiếp cũng đã giảm đi không ít.
Mọi người có cảm giác, trong nháy mắt kia, não như bị teo nhỏ lại.
"Trước đó tôi còn đang xem rất vui nhưng xem đến hiện tại thì tôi thật sự cảm thấy viện trưởng có hơi điên rồi."
"Tôi đã tìm ra nguyên nhân của cảm giác không đúng lúc nãy rồi đây, trên người viện trưởng làm gì có đồ ăn, cậu ấy lấy gì cho đám bồ câu ăn được chứ!"
"Người đâu mau đến đây, ở đây có phường lừa đảo."
"Bồ câu không download app chống lừa đảo quốc gia rồi."
Đừng nói là chim bồ câu, ngay cả những người khác cũng bị Hứa Diệp đùa giỡn.
Tên nhóc này, bây giờ cậu không chỉ không tha cho người khác, ngay cả động vật cũng không buông tha.
Trong hậu trường, Vu Vi nhất thời không nói nên lời.
Mặc dù mỗi lần quay cảnh của Hứa Diệp, mọi người đều đã chuẩn bị tinh thần.
Nhưng hành vi của Hứa Diệp vẫn khiến mọi người không nhịn được cười.
Lúc này, Hứa Diệp đứng dậy, quay người bước vài bước, tránh xa khỏi mấy con chim bồ câu.
Sau đó, hắn lại xoay người, bước về phía đàn bồ câu, ngồi xổm xuống và lặp lại mấy động tác vừa nãy.
Kết quả là cả đàn chim bồ câu vẫn bị lừa, cảnh tượng vừa rồi lại được tái hiện.
Hứa Diệp cao hứng nói: "Mọi người thử xem, mấy con chim bồ câu này hoàn toàn không nhớ gì hết!"
Mã Lục đã không thể chờ được nữa, lập tức tiến lên muốn thử một lần.
Lâm Ca vẻ mặt ghét bỏ nói: "Hai người thôi không chán sao? Để tôi tới."
Ba người đàn ông trưởng thành bắt đầu bày trò chọc ghẹo đám chim bồ câu.
Thẩm Thiến cùng một nữ ca sĩ khác nhìn nhau một cái, sau đó cũng di chuyển tiến tới gần đám chim bồ câu.
Trong phòng livestream, những bình luận liên tục bay qua.
"Xong rồi, tất cả đều bị Hứa Diệp dẫn dắt lệch lạc rồi!"
"Đừng mà Thẩm Thiến! Cô là nữ thần lạnh lùng đó, sao cô có thể đi trêu ghẹo chim bồ câu được, đến trêu tôi nè!"
"Nếu tôi mà là con chim bồ câu, tôi sẽ đi bậy lên người bọn họ."
"Trình Thiên Lôi, sao anh không lên? Anh cảm thấy việc này quá trẻ con à?"
"Trình Thiên Vương đã già rồi, xin đừng để anh ấy làm điều này được không?"
Mọi người đều cười rộ lên.
Nhưng chú chó chăn cừu Đức bên cạnh lại không cười nổi, biểu tình của nó giống hệt mấy người còn lại, nhìn đàn bồ câu bị lừa hết lần này đến lần khác với ánh mắt đầy cảm thông.
Mọi người chơi được một lúc thì nhân viên thật sự không nhìn nổi nữa.
Anh ấy cảm thấy thương xót cho đám bồ câu.
"Các bạn đừng làm vậy nữa được không? Nếu muốn điều khiển chúng, ở đây chúng tôi có thức ăn cho chúng này", nhân viên nói.
Hứa Diệp nói: "Sao anh không nói sớm, nếu như biết trước thì tôi đã không đến tay không."
Người nhân viên bất lực không biết nói gì.
Cuối cùng, họ vẫn cho bầy chim bồ câu chút thức ăn.
Sau đó, cả nhóm tiếp tục tham quan.
Ở một số nơi giải trí, tổ chương trình đã sắp xếp vài trò chơi cho mọi người tham gia.
Cuối cùng, cả nhóm đến một khu vườn của trang trại sinh thái, ngồi quanh bàn.
Lúc này, một nhân viên trong tổ chương trình cầm một thẻ giấy bước đến.
"Chào các bạn, tôi là người phân công nhiệm vụ, trong tập trước các bạn chưa bốc thăm thứ tự biểu diễn tối nay, bây giờ tôi sẽ thông báo nhiệm vụ của tập này. Căn cứ vào tình hình hoàn thành nhiệm vụ của các bạn, nhân viên của trang trại sinh thái tiến hành chấm điểm, dựa theo điểm số cuối cùng để quyết định thứ tự biểu diễn của các bạn."
Camera được di chuyển đến vị trí của nhân viên trang trại sinh thái đang ngồi ở phía bên kia.
Những nhân viên này đều mặc đồng phục, vẫy tay chào máy quay.
Lần này, vẻ mặt Trình Thiên Lôi trở nên nghiêm túc.
Thứ tự biểu diễn rất quan trọng.
Vị trí mà gã muốn có được nhất chính là vị trí cuối cùng.
Lợi ích của việc biểu diễn cuối cùng tự nhiên không cần phải nói nhiều.
Với sự nổi tiếng của gã và Đặng Thanh Như, đến lúc đó họ chắc chắn sẽ giành được điểm cao.
Hứa Diệp cười nói: "Được, anh thông báo nhiệm vụ đi."
Nhân viên phân công nhiệm vụ mỉm cười nói: "Dựa trên cuộc khảo sát do tổ chương trình chúng tôi thực hiện, sau khi khán giả bỏ phiếu, nhiệm vụ cuối cùng được chọn là..."
Trong phòng livestream, hàng loạt bình luận hiện lên.
"Tôi đã tham gia cuộc khảo sát đó, haha, cười chết mất!"
"Tôi đã chọn nhiệm vụ mạo hiểm thay vì nhiệm vụ bình thường."
"Ai mà không chọn chứ? Tổ chương trình đã cho chúng ta chọn, tất nhiên phải chọn cái kích thích nhất rồi!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận