Tất nhiên Lý Tinh Thần và Giang Thịnh cũng nhận lời phỏng vấn của phóng viên, dò hỏi cái nhìn của bọn họ đối với Hứa Diệp.
Tuy rằng hai người bọn họ không nhằm thẳng vào Hứa Diệp để khai hỏa nhưng đều thể hiện sự ủng hộ với đề nghị của Hiệp hội Ca sĩ.
Lúc Vitality Girls tiến vào bàn đã đưa tới một tràng tiếng hô hào, cổ vũ lớn.
Sáu thiếu nữ trang điểm xinh đẹp đi vào, ai lại không thích xem chứ.
Sau khi Từ Nam Gia nhìn thấy đám phóng viên giải trí kia, biết ngay những người này chắc chắn muốn tìm Hứa Diệp để phỏng vấn.
"Tôi định chờ Hứa Diệp rồi đi vào chung."
Sau khi ký tên lên bảng chữ ký, Từ Nam Gia nói.
Tạ Quỳnh lập tức hoài nghi, nhìn chằm chằm Từ Nam Gia, hỏi: "Tiểu Từ, cậu muốn làm gì?"
Từ Nam Gia có hơi ngượng ngùng, cúi đầu đáp: "Tôi chỉ không muốn để cậu ấy đi vào một mình thôi."
"Vậy sao?"
Sau khi Tạ Quỳnh nhìn Từ Nam Gia, chế nhạo: "Tôi thấy chắc không phải đâu, nói thật đi, có phải cậu muốn một mình mình xây dựng quan hệ tốt với Hứa Diệp, căn bản không hề nghĩ cho mấy người chị em chúng tôi đúng không?"
"Không có." Từ Nam Gia vội vàng nói.
"Vậy thì chờ cùng nhau!" Tạ Quỳnh đáp.
"Được đấy, được đấy!" Những người khác cũng đồng loạt hưởng ứng.
Mọi người không có ý kiến gì cả, thậm chí còn cảm thấy kiến nghị vô cùng ổn áp.
Hứa Diệp, đó chính là người đàn ông nắm giữ mạch máu trà sữa của tất cả mọi người.
Sáu người đứng ở thảm đỏ cuối, nhìn lối vào.
Chờ đến khi tất cả mọi ngôi sao đều đã vào bàn, cuối cùng một chiếc siêu xe dừng lại trước cửa.
Trên cửa chiếc xe này còn dán bảng hiệu "Người phát ngôn thương hiệu Đầu Thủ".
Trong giây lát, mặc kệ là phóng viên giải trí hay là người xem ở hiện trường, tất cả đều bùng nổ.
Mấy ngày nay chuyện liên quan đến Hứa Diệp ở trên mạng quá nhiều, người có thể đi tới nơi này đều biết rõ tình huống của Hứa Diệp.
Tất cả mọi người muốn nhìn xem sau khi trải qua những sóng gió đó thì hiện tại Hứa Diệp trông thế nào!
Lúc này, cửa xe từ từ hé ra một khe hở.
Một cái chân đi giày da màu đen vươn ra, dẫm lên mặt đất.
Giày da màu đen nhưng bên trong lại lộ ra chiếc tất màu trắng.
"Tất trắng? Đây là chuyện Hứa Diệp có thể làm được!"
"Cách phối hợp này có phải trông hơi thần kinh không nhỉ?"
"Giày da đen nhưng lại mang tất trắng, ai sẽ mặc như vậy chứ!"
Một đám người nhanh chóng chụp ảnh lách tách trước cửa xe.
Đèn flash không ngừng sáng lên.
Cửa xe dần dần mở ra, một đôi tay mang bao tay trắng đặt lên cửa xe.
"Hứa Diệp còn mang bao tay trắng?"
Mọi người đều có chút nghi hoặc.
Cậu ta mang bao tay để làm gì?
Cuối cùng, trong sự chờ đợi của mọi người, cửa xe hoàn toàn mở ra, người bên trong bước xuống xe.
Trong nháy mắt đó, mặc kệ là camera hay là di động, toàn bộ đều nhắm vào người này.
Tiếng chụp hình vang lên hết đợt này đến đợt khác.
Chỉ là vào lúc mọi người nhìn thấy rõ diện mạo của người này, tất cả mọi âm thanh đều đột nhiên im bặt.
"Má! Người này ai vậy? Không phải Hứa Diệp mà!"
"Má! Ông chú này đang làm gì vậy! Sao ông lại bước xuống từ trên xe!"
Những phóng viên giải trí kia lập tức chửi thành tiếng.
Này con mẹ nó, người bước xuống xe vốn không phải là Hứa Diệp.
Người vừa xuống là một người đàn ông trung niên, mặc áo sơ mi trắng, cà vạt màu đen, bên ngoài còn khoác một chiếc áo gió màu đen, còn mang bao tay màu trắng, diện mạo rất giản dị.
Người đàn ông trung niên cười xấu hổ: "Tôi không phải Hứa Diệp, tôi là tài xế, Hứa Diệp là tài xế, tôi không phải tài xế."
Nói xong, anh ấy nhanh chóng chạy tới chỗ cửa điều khiển, dùng tư thế chuyên nghiệp nhất để mở cửa xe ra.
Vào thời khắc ấy, mọi người ở đây đều rất hoang mang.
"Hứa Diệp, cậu con mẹ nó có bệnh rồi!"
"Cậu là người phát ngôn của một nhãn hiệu mà lại đi làm tài xế lái xe?"
"Má, tôi đã quên mất mấy vấn đề phòng vấn vừa mới ấp ủ xong rồi!"
Quần chúng vây xem tỏ vẻ mơ hồ, nhóm phóng viên giải trí, cameraman lại nhanh chân chạy trước, nhanh chóng tìm vị trí chụp tư thế xuống xe của Hứa Diệp.
Vào lúc vị tài xế thật sự mở điều khiển vị trí cửa sau xe ra, Hứa Diệp thật sự lên sân khấu.
Hắn mặc áo sơ mi màu trắng, mang cà vạt màu đen, phía dưới là quần da đen, giày đen, trên mặt còn đeo một cái kính râm.
Lần này, nhóm nhiếp ảnh gia nhanh chóng chụp ảnh Hứa Diệp.
Sau đó bọn họ lại nhìn thấy Hứa Diệp chỉ vào tài xế, sau đó tài xế cởi cái áo gió trên người ra cho Hứa Diệp.
Hứa Diệp mặc áo gió vào người.
Toàn bộ đám phóng viên giải trí cạn lời.
Con mẹ nó, cậu cho tài xế mặc quần áo của mình hả?
Chắc chắn có tật xấu!
Có thể nói cách lên sân khấu này là cách kỳ quái nhất trong toàn bộ giới giải trí.
Ngoại trừ Hứa Diệp, thật đúng là không có ai có thể làm nên chuyện này.
Sau khi mặc áo khoác vào, Hứa Diệp đi dọc theo thảm đỏ tới bảng ký tên, hắn đưa tay hất vạt áo gió ra phía sau một cái, thuận thế cắm tay vào túi quần.
Nhóm nhiếp ảnh gia nhìn Hứa Diệp trên màn ảnh, tất cả đôi mắt đều trừng lớn.
Có bệnh thì đúng là bệnh.
Nhưng tư thế bước đi của cậu ta đúng là đẹp trai thật đấy!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận