Nghe được lời của Hứa Diệp, Tề Đông Tường có cảm giác não mình đang co giật.
Hơn hai tiếng đồng hồ cậu ở đây làm những thứ này?
Cảm thấy chán có thể ngồi nghịch điện thoại mà.
Cho dù không nghịch điện thoại đi nữa cậu cũng có thể đi làm việc khác, cậu ở đây giày xéo đống giấy A4 của tôi làm gì?
Tề Đông Tường bất đắc dĩ nói: "Cho nên cậu mở hết đống giấy này ra?"
Hứa Diệp cười nói: "Không phải, tôi chỉ lấy ra một nửa còn lại vẫn còn nguyên, lấy ra đếm xong tôi lại bỏ lại như cũ."
Tề Đông Tường hết nói nổi.
"Viện trưởng Tề, không đủ số lượng." Hứa Diệp nhắc nhở một câu.
Tề Đông Tường thấy chuyện này còn chưa xong, thuận miệng nói: "Được, tôi biết rồi, tôi sẽ liên hệ với người bán."
Hứa Diệp cười một tiếng: "Vậy tôi để lại trong hộp, bên ngoài mỗi túi tôi đều đã ghi rõ có bao nhiêu tờ"
Tề Đông Tường câm nín.
Cậu tự chơi một mình đi.
Có điều ông cũng nghĩ tới một vấn đề.
Một túi giấy năm trăm tờ nhưng không đủ số lượng?
Lúc nào có thời gian có nên đếm thử một chút không?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Tề Đông Tường đã ngay lập tức gạt bỏ.
Số lượng có đủ hay không cũng không phải chuyện ông nên quan tâm.
Chờ Hứa Diệp đem hết đống giấy A4 bỏ lại chỗ cũ, Tề Đông Tường tán dương: "Hứa Diệp, phim tài liệu này của cậu thật không tệ, cậu đã mang đi kiểm duyệt chưa?"
Cái gọi là kiểm duyệt chính là nộp lên cơ quan liên quan tiến hành kiểm duyệt, bước này là không thể thiếu.
Hứa Diệp nói: "Đã nộp lên trên rồi."
Tề Đông Tường gật đầu một cái, nói: "Được, những chuyện còn lại cậu không cần bận tâm."
Nói xong, Tề Đông Tường lấy điện thoại di động ra bấm gọi.
Đầu dây bên kia hình như là người phụ trách kiểm duyệt.
Chờ gọi điện thoại xong, Tề Đông Tường cười nói: "Ngày mai sẽ có kết quả."
Hứa Diệp kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy?"
Mặc dù từ trước đến nay hắn chưa làm việc này nhưng cũng từng hỏi qua rất nhiều người.
Loại kiểm duyệt này, bình thường cần ít nhất mười ngày, có khi còn mất nhiều thời gian hơn.
"Trường hợp đặc biệt." Tề Đông Tường lơ đễnh nói.
Lăn lộn trong ngành bao nhiêu năm, mối quan hệ cũng không ít.
Phim tài liệu này của Hứa Diệp nói về Cố Cung, ông đương nhiên có thể trợ giúp một chút.
"Cảm ơn Viện trưởng Tề." Hứa Diệp nói.
Tề Đông Tường xua tay một cái, nói: "Người nên cảm ơn là tôi. Đúng rồi, bản thiết kế các sản phẩm văn hóa của Cố Cung mà lần trước cậu nói đã xong rồi, có muốn xem thử một chút không?"
Gần đây Tề Đông Tường đặt phần lớn tinh lực lên sản phẩm văn hóa, đã thiết kế xong nhóm sản phẩm đầu tiên, đã đưa đến nhà máy tiến hành sản xuất, quan trọng là mọi việc diễn ra rất nhanh chóng.
Còn những sản phẩm khác phát hành sau này dần dần đổi mới là được.
Để cho Hứa Diệp xem cũng là một loại khoe khoang bảo bối trước mặt người khác.
Sau đó, ông ấy liền nghe được Hứa Diệp trả lời.
"Không cần."
Tề Đông Tường đơ ra tại chỗ.
Lúc này, lãnh đạo cấp cao của Cục Kiểm Duyệt vừa mới buông điện thoại xuống.
Cục Kiểm Duyệt phụ trách một số công việc liên quan đến ngành giải trí của Hoa Hạ, có quyền lực một lời quyết định sinh tử.
Ở thế giới này, Cục Kiểm Duyệt là một ngành độc lập.
Lãnh đạo cấp cao lẩm bẩm: "[Tôi học tập di vật văn hóa ở Cố Cung], đây là phim gì?"
Suy nghĩ một chút, hắn cầm điện thoại gọi cho cấp dưới.
Sau khi đầu bên kia nhấc máy, lãnh đạo cấp cao nói: "Cô lập tức kiểm duyệt một bộ phim tài liệu tên là [Tôi học tập di vật văn hóa ở Cố Cung], tên đạo diễn là Hứa Diệp."
"Đúng, phải nhanh lên một chút, không thành vấn đề, về sau nói với tôi một tiếng."
Bên kia, Tào Na dạ một tiếng, sau đó để điện thoại di động xuống.
Tào Na là tổ trưởng làm việc ở Cục Kiểm Duyệt. Làm việc nhiều năm ở Cục Kiểm Duyệt, mặc dù đã qua bốn mươi, nhưng vì chăm sóc tốt nên trên người lúc nào cũng tỏa ra khí chất của phụ nữ trưởng thành.
Cô ấy vuốt vuốt tóc, lẩm bẩm: "Đạo diễn tên là Hứa Diệp? Không phải Hứa Diệp đó đấy chứ?"
Mấy chuyện trong giới giải trí Tào Na hiểu rất rõ, nói thế nào đi nữa những chuyện này cũng liên quan đến công việc của cô ấy.
Tài năng của người này để lại cho Tào Na ấn tượng quá sâu.
Đám nhóc nhà cô ấy đi học mẫu giáo về, sẽ hát nhạc thiếu nhi cho cô ấy nghe.
Những bài hát thiếu nhi này đều là của Hứa Diệp.
Còn có rất nhiều bài hát mà bố mẹ cô ấy nghe cũng đều là của Hứa Diệp.
Không thể không nói những bài hát của Hứa Diệp có tầm ảnh hưởng rộng đến xã hội này.
Nhưng mà người này lại có chút vấn đề.
Hình như đầu óc không được bình thường.
Nhưng mà không bình thường như thế nào, Tào Na cũng không hiểu lắm, dù sao những chuyện này đều là cô ấy đọc trên mạng, cũng chưa từng gặp trực tiếp Hứa Diệp lần nào.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận