Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 272: Âm Nhạc Lang Thang kỳ một, kèn xô-na và Tiên? (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:01:08
Hắn đi đến phòng làm việc của Cao Lạc Vịnh trước rồi mới quan sát tình huống nơi này.
Việc mua lại đã được xác định và đang tiến hành thu xếp những công việc cuối cùng.
Có một số nhân viên không muốn rời khỏi thành phố Nga, chuyện này cũng hết cách.
Cao Lạc Vịnh đã vẽ xong bản thảo của nhân vật chính, trong quá trình đó Hứa Diệp cũng góp ý rất nhiều.
Hắn thảo luận với Cao Lạc Vinh rất lâu, đưa ra rất nhiều ý tưởng khiến cho Cao Lạc Vịnh vô cùng ngạc nhiên.
Ông ấy cho rằng Hứa Diệp không hiểu gì cả, nhưng bây giờ xem ra, dường như Hứa Diệp đều đã lên ý tưởng cho cả bộ hoạt hình Na Tra Truyền Kỳ, hắn chỉ cần một đoàn đội giúp hắn chế tác mà thôi.
Rất nhiều thiết kế về hình tượng nhân vật khiến cho ông ấy cảm thấy trên cả tuyệt vời.
Cao Nhạc Vịnh càng cảm thấy mình đã đặt cược đúng.
Thành tích của bộ phim hoạt hình này nói không chừng sẽ vượt qua dự đoán của ông ấy.
Sau khi xử lý xong chuyện của Cao Lạc Vịnh, Hứa Diệp lập tức đến tổ chương trình của Âm Nhạc Lang Thang.
Ngày hôm qua Vu Vi đã gọi điện thoại cho Hứa Diệp, nói sơ qua về tình hình dạo này.
Chương trình Âm Nhạc Lang Thang kỳ một chia làm hai phần, nửa đầu là tuyên truyền văn hóa, nửa sau là thi đấu trên sân khấu.
Áp lực quay toàn bộ chương trình sẽ rất lớn.
Địa điểm quay kỳ một là ở thành phố Nga, còn về việc các ca sĩ rốt cuộc muốn lang thang ở đâu thì tổ chương trình còn chưa nói.
Khi Hứa Diệp đến điểm làm việc tạm thời của tổ chương trình, đạo diễn Vu Vi đã chờ ở cửa.
Người phụ nữ xinh đẹp này mặc một bộ trang phục công sở, mang giày cao gót, chiếc váy được mặc trên người cô ấy lộ vẻ đẫy đà đầy đặn.
Vu Vi nhận được tin tức của Hứa Diệp từ sớm nên lúc này mới đặc biệt đứng chờ ở cửa.
Mấy ngày nay chuyện của Hứa Diệp gây xôn xao khắp nơi, khiến Vu Vi cảm thấy, cô ấy mời Hứa Diệp tới tham gia Âm Nhạc Lang Thang là chuyện chính xác nhất.
Bây giờ địa vị và thực lực của chàng thanh niên này đều vượt xa dự đoán của cô ấy.
Được phương tiện truyền thông Nhà nước khen ngợi, đây là điều không phải ai cũng có thể làm được.
Có một số nghệ sĩ trong giới giải trí đừng hy vọng được khen ngợi, không bị nêu tên phê bình đã tốt lắm rồi.
Mấy tuyển thủ như Lý Tinh Thần giờ chỉ lo kiếm tiền, còn Hứa Diệp người ta đã bay cao lắm rồi.
Đây cũng là chuyện tốt cho Âm Nhạc Lang Thang.
Sức hút của chương trình sẽ cao hơn.
Lâm Ca đứng bên cạnh Vu Vi, anh ta đeo một chiếc kính râm, ra vẻ chảnh chó.
Ca sĩ gạo cội của giới ca hát-Lâm Ca cũng là khách quý của Âm Nhạc Lang Thang.
Anh ta tới sớm, sau khi biết Hứa Diệp muốn tới, anh ta đã cùng Vu Vi đi ra nghênh đón.
Lâm Ca cười nói: "Đạo diễn Vu, cô chuẩn bị tâm lý đi, Hứa Diệp chắc chắn sẽ không xuống xe một cách bình thường đâu."
Lâm Ca nhắc nhở để Vu Vi chuẩn bị tinh thần trước.
Vu Vi gật đầu: "Được, tôi biết rồi."
Sau khi xe dừng lại, Vu Vi nhìn về phía cốp sau, Lâm Ca thì nhìn về phía cửa sổ trời.
Nhưng lần này, khi cửa xe mở ra, Hứa Diệp lại từ trên xe đi xuống.
Nhìn thấy biểu cảm của hai người, Hứa Diệp cảm thấy khó hiểu: "Đạo diễn Vu, anh Lâm, hai người nhìn gì thế?"
Vu Vi và Lâm Ca đều hơi sửng sốt.
'Không đúng!'
'Sao cậu lại xuống xe một cách bình thường như thế?'
'Đây đâu phải phong cách của cậu!'
Lâm Ca chỉ tay về phía Hứa Diệp, hỏi: "Sao cậu lại xuống xe từ nơi này?"
"Không xuống xe ở đây thì xuống xe ở đâu?" Hứa Diệp hỏi ngược lại.
Lâm Ca lập tức vào trong xe, để cho tài xế mở cốp sau rồi xuống xe từ cốp sau.
"Xuống xe như vậy nè." Lâm Ca giải thích.
Hứa Diệp nghiêm túc nói: "Trạng thái tinh thần bây giờ của anh đang có vấn đề lắm đó."
"Không phải... Tôi... Cậu..."
Lâm Ca chỉ Hứa Diệp rồi lại nhìn chiếc xe phía sau.
Ở cửa ra vào, một số nhân viên công tác của tổ chương trình đều chạy tới quan sát tình huống phía bên này, biểu cảm bây giờ của những người này vô cùng rối rắm.
"Thầy Lâm lúc mới đến đã nói với chúng ta rằng Hứa Diệp sẽ xuống xe từ cốp sau hoặc là xuống từ cửa sổ trời, lúc ấy tôi cũng không tin. Quả nhiên mà, sao Hứa Diệp có thể làm vậy được cơ chứ!"
"Hiện tại xem ra, tôi lại cảm thấy trạng thái tinh thần của thầy Lâm hơi có vấn đề."
"Thật tội cho anh ấy mà, mặt trời đã lặn rồi mà vẫn đeo kính râm."
Các nhân viên công tác thì thầm với nhau.
Lâm Ca ngơ ngác.
'Sao cậu không làm theo cách cũ chứ!'
Vu Vi liếc nhìn Lâm Ca, lo lắng hỏi: "Thầy Lâm, thầy có muốn đi khám không?"
"Không khám không khám, tôi không bị bệnh! Tôi rất bình thường, tôi không bị bệnh!" Lâm Ca lập tức nói.

Bình Luận

0 Thảo luận