Từ Nam Gia mặc bộ quần áo khủng long nằm trên sô pha, hai bàn chân trắng nõn đặt lên trên.
Lúc đầu cô còn vui vẻ khi nhắn tin cho Hứa Diệp, kết quả khi nhìn thấy Hứa Diệp trả lời bốn chữ, cô ấy liền tức giận.
"Hứa Diệp, cậu lại chọc tức tôi!"
Từ Nam Gia bĩu môi.
Cô lập tức gõ chữ trên điện thoại.
Tôi là Tạ Quỳnh, tôi gửi tin nhắn từ điện thoại của Gia Gia.
Hứa Diệp nhanh chóng trả lời.
À, tôi còn tưởng là Tiểu Từ, tôi còn chuẩn bị quà sinh nhật cho cô ấy nữa.
Nhìn thấy những lời này, Từ Nam Gia không nhịn được nữa.
'Quà gì?'
'Cô là Tạ Quỳnh, tôi không nói cho cô.'
'Tôi không phải là Tạ Quỳnh, tôi chính là Từ Nam Gia!'
'Thật vậy sao? Tôi không tin.'
Từ Nam Gia tức giận nhảy tới nhảy lui trên ghế sô pha, sau đó gọi video cho Hứa Diệp.
"Tôi không tin là cậu nhìn video còn không tin."
Sau đó cuộc gọi video đã bị Hứa Diệp cúp máy.
Hứa Diệp gửi tới một tin nhắn.
Tạ Quỳnh, sao cô có thể làm như vậy? Cô dùng điện thoại di động của Tiểu Từ gọi video, nếu Tiểu Từ biết được sẽ ghen đấy.
"A a a!"
Từ Nam Gia bị Hứa Diệp tra tấn kêu gào thảm thiết.
"Không được mình không thể tiếp tục như thế này, mình phải giao tiếp bình thường với cậu ấy, trước tiên phải thích ứng nhịp điệu của cậu ấy, không thể để cậu ấy dắt mũi."
Từ Nam Gia rút kinh nghiệm xương máu, quyết định thay đổi chiến thuật.
Cô ấy suy nghĩ một lúc rồi bắt đầu gõ chữ.
'Không sao, chút nữa tôi sẽ xóa lịch sử trò chuyện, Gia Gia sẽ không biết đâu.'
Chờ một lúc lâu, Hứa Diệp không trả lời lại.
Từ Nam Gia nằm ở trên sô pha đắc ý nói: "Ha ha, không nói được gì nữa sao? Hứa Diệp, bản lĩnh của cậu cũng chỉ đến vậy thôi!"
Tuy cô ấy không nhận được tin nhắn của Hứa Diệp nhưng lại nhận được tin nhắn của Tạ Quỳnh.
Tạ Quỳnh: 'Gia Gia, cậu đang làm gì vậy?'
Kèm theo tin nhắn là ảnh chụp màn hình lịch sử cuộc trò chuyện vừa rồi.
Thoạt nhìn đã biết là tin nhắn của Hứa Diệp gửi cho Tạ Quỳnh.
Từ Nam Gia lập tức xấu hổ, muốn tìm cái lỗ để chui vào.
Mấu chốt bên trong lịch sử trò chuyện, là cô ấy đã nhắn trước câu tôi là Tạ Quỳnh.
Quá xấu hổ.
Hứa Diệp cậu bị bệnh à!
Tại sao lại gửi lịch sử trò chuyện này cho tạ Quỳnh!
Rất nhanh, Tạ Quỳnh lại gửi tiếp tin nhắn thứ hai.
Vừa rồi Hứa Diệp hỏi tôi về địa chỉ của cậu, cậu ta nói muốn tới thăm cậu, có cho hay không?
Bỗng chốc, tim của Từ Nam Gia đập thịch thịch thịch.
Tự nhiên Hứa Diệp lại muốn đến chỗ của cô ấy?
Rốt cuộc có cho địa chỉ không?
Từ Nam Gia không lo lắng về vấn đề an toàn, một phần là cô ấy tin tưởng nhân phẩm của Hứa Diệp, mặt khác trợ lý của cô ấy cũng ở trong nhà, tuy nhiên là ở tầng hai.
Nhưng thật đúng là chưa từng có người đàn ông nào tới chỗ của cô ấy.
Để Hứa Diệp tới đây không phải là có hơi ngại sao?
Từ Nam Gia nhanh chóng nghĩ thông suốt.
"Chắc chắn cậu ấy đến xin lỗi mình!"
Vì vậy Từ Nam Gia đã gửi tin nhắn cho Tạ Quỳnh.
Bổn cung phê chuẩn.
Sau đó Từ Nam Gia nhanh chóng nhảy xuống sô pha, vào phòng thay đồ lựa quần áo.
Làm siêu sao và còn là con nhà giàu, Từ Nam Gia có một căn phòng thay đồ rộng rãi và có đầy đủ loại trang phục.
Ví dụ một số trang phục của cô ấy, chỉ mặc một lần rồi không mặc nữa, nhưng cô ấy cũng không vứt đi mà để ở trong tủ quần áo.
Thay vài bộ quần áo liên tục, Từ Nam Gia đều cảm thấy không hài lòng.
Rõ ràng những bộ quần áo này khi mua về còn cảm thấy khá đẹp.
Phải biết rằng, phụ nữ mất rất nhiều thời gian để thay quần áo và thay đồ cũng rất chậm.
Khi Từ Nam Gia thay đến bộ quần áo thứ bảy thì tiếng chuông cửa vang lên.
Trợ lý của cô ấy lập tức đi tới, kết nối cuộc gọi video với phòng bảo vệ.
Hứa Diệp đã đến cửa.
"Gia Gia, em gọi Hứa Diệp đến sao?" Trợ lý hỏi.
"Vâng...Đúng vậy." Từ Nam Gia có chút căng thẳng.
"Vậy chị cho cậu ấy vào." Giọng của trợ lý vang lên.
Khu dân cư cao cấp này, người ngoài không thể tùy tiện vào, cần phải được chủ nhà cho phép.
Hiện giờ Từ Nam Gia rất sốt ruột, quần áo còn chưa chọn xong.
Sau khi trợ lý trao đổi với bảo vệ xong, trợ lý đi vào phòng thay đồ.
"Em thay đồ nhiều thế làm gì?" Trợ lý thắc mắc.
Từ Nam Gia sừng sờ một chút.
"Về thẩm mỹ thời trang của Hứa Diệp, dù em mặc bao tải thì cậu ấy cũng thấy đẹp." Trợ lý nói đùa.
Hứa Diệp lên sân khấu hát cũng chỉ mặc quần short áo cộc tay đi dép lê, đừng mong đợi gì về thẩm mỹ thời trang của hắn.
Sau đó trợ lý nói: "Chị dẫn Hứa Diệp lên đây."
Cô ấy đi xuống tầng tìm Hứa Diệp, thang máy này không có thẻ của chủ nhà thì không vào được.
Cuối cùng, Từ Nam Gia chọn một chiếc váy liền màu trắng, vì ở nhà đi dép lê nên cô không đi tất.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận