Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 965: Tôi ra lệnh cho mọi người thi đỗ Đại học An Thành (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:04:27
Có người lớn vừa nhảy vừa hát, cũng có người chỉ hát cover, cũng có người chỉ nhảy, còn có những video bọn trẻ vừa hát lại vừa nhảy.
Vũ đạo đều đã có sẵn, động tác cũng không khó, Vitality Girl cũng đã đăng tải các video vũ đạo khắp Internet.
Người học nhanh sẽ nhanh chóng học được bảy tám phần động tác trong đó.
Bài hát Bùng Nổ Lòng Dũng Cảm này cứ như vậy trở thành hit. Thậm chí mức độ nổi tiếng còn cao hơn cả Ấm Áp và Mặt Trời Không Bao Giờ Lặn.
Khi hai bài hát này ra mắt, chúng cũng không thu hút nhiều người cover lại như vậy.
Ca khúc thiếu nhi còn hot hơn so với những bài nhạc pop, điều này có thể tìm ai để nói lý được chứ.
Vâ phần bảng xếp hạng trên các nền tảng âm nhạc, Bùng Nổ Lòng Dũng Cảm là lực lượng mới xuất hiện mà lại vọt thẳng lên vị trí thứ nhất.
Kinh thành.
Nhạc sĩ Trương Nghiêu vừa vê đến nhà. Ngày hôm qua, anh ấy đã nghe bài hát Bùng Nổ Lòng Dũng Cảm này, anh ấy cảm thấy nó rất hay, còn tuyên truyền nó trên Weibo nữa.
Còn vê phần hát Bel Canto của Hứa Diệp cũng thật sự làm cho anh ấy bị sốc.
Trương Nghiêu chỉ muốn chờ sau khi gặp Hứa Diệp sẽ hét to với Hứa Diệp một câu: "Ai bảo cậu hát nhạc thiếu nhi như vậy."
Nhưng sau khi nghe xong thì anh ấy không có cảm giác gì nhiều về bài hát này.
Là một nhạc sĩ có thâm niên, anh ấy đã từng nghe rất nhiều ca khúc.
Hôm nay anh ấy vê nhà là để nghỉ ngơi, sẵn tiện đến thăm ba mẹ.
Sau khi về đến nhà, ngoài ba mẹ ra còn có một cô bé.
Cô bé này là con gái của chị Trương Nghiêu, năm nay đã mười tuổi.
Sau khi Trương Nghiêu buông quà xuống, tặng một con búp bê cho cô bé.
-Đình Đình, cho cháu này.
Cô bé lập tức nói: "Cảm ơn cậu!"
Sau khi chào hỏi ba mẹ xong, Trương Nghiêu ngôi trên sô pha.
Đình Đình thì tiến đến trước mặt anh ấy, hỏi: "Cậu ơi, cậu có biết hát bài Bùng Nổ Lòng Dũng Cảm không?"
Trương Nghiêu nghe được tên bài hát thì lập tức cười, nói: "Cậu không biết hát."
Đình Đình lập tức nói: "Vậy cháu dạy cậu lời bài hát, cậu hát với cháu được không?"
Trương Nghiêu cũng không muốn làm giảm hứng thú của trẻ con, cười nói: Cháu đã học hát được rồi sao? Vậy cháu dạy cậu đi."
Đình Đình gật đầu, sau đó hát: "Gieo một viên hạt giống trong trái tim da la di da la.
Cô bé hát xong câu này thì nhìn vê phía Trương Nghiêu.
Trương Nghiêu cười ha hả lặp lại một lần.
Đình Đình lại tiếp tục hát câu tiếp theo.
"Nó có phép thuật thân kỳ, có thể thực hiện những điều ước nho nhỏ."
Trương Nghiêu lại lặp lại lân nữa.
"Nghe nói mỗi đứa trẻ đều muốn có được nó."
Trương Nghiêu vẫn cười lặp lại lân nữa.
Chỉ là lân này khi anh ấy hát lại, ánh mắt bỗng nhiên thay đổi một chút.
Lúc anh ấy còn là một tên nhóc, hạt giống gieo trong trái tim kia đã đi đâu rồi nhỉ? Đình Đình vẫn đang hát.
"Chuẩn bị xong rồi, ô dô, cùng nhau khám phá đi!
Trương Nghiêu vẫn đang lặp lại.
Lúc này, Đình Đình hát: "Viên hạt giống đó sắp nảy mầm ở trong lòng tôi rồi."
Giọng nói non nớt của đứa bé lọt vào tai Trương Nghiêu, anh ấy mở miệng lặp lại một lần nữa.
Chỉ là giờ phút này, trong đầu anh ấy đã hiện ra rất nhiêu hình ảnh thời thơ ấu.
Lúc mình nghe nhạc thì không cảm nhận được nhưng lúc nghe cháu gái hát lại có một chút cảm XÚC. ' "Mỗi ngày tôi đều làm việc chăm chỉ hơn vì nó."
Sau khi Đình Đình hát xong câu này, Trương Nghiêu mở miệng, nhưng lại làm thế nào cũng không phát ra âm thanh được.
Anh ấy nhớ tới lúc anh ấy còn nhỏ, mẹ hỏi anh ấy, lớn lên con muốn làm gì.
Trương Nghiêu nói, con muốn trở thành một nhà khoa học.
Nhưng hiện giờ, anh ấy không phải là một nhà khoa học.
Hạt giống đã được gieo trong lòng anh ấy cũng không hề nảy mầm.
Thực sự có mỗi ngày đều làm việc chăm chỉ hơn vì nó không? Nghĩ đi nghi lại, Trương Nghiêu cảm thấy hốc mắt hơi cay.
Cuối cùng vẫn không thể quay lại.
Thật kỳ lạ, khi Trương Nghiêu nghe bài hát này một mình thì không có nhiều cảm xúc như vậy.
Lúc nghe bài hát này, anh ấy chỉ cảm thấy giai điệu khá hay, lời bài hát cũng rất tích cực, nếu cho trẻ con nghe thì cũng có tác dụng tích cực hướng đến những điều tốt đẹp.
Nhưng lân này, khi cháu ngoại hát cho anh ấy nghe, cảm xúc lại hoàn toàn khác nhau.
Giống như bản thân thời thơ ấu và bản thân hiện tại đang đối mặt với nhau. Bản thân thời thơ ấu hát một câu, bản thân sau khi lớn lên cũng hát theo một câu.
Đây không phải là ca hát, mà là lời đối thoại giữa bản thân thời thơ ấu với bản thân hiện tại.
Người trưởng thành sẽ không dễ dàng rơi nước mắt.
Rất nhiêu lúc, mọi người đều giữ mọi chuyện trong lòng, kiên cường tiếp tục tiến về phía trước.
Chỉ là vào một ngày tình cờ, bạn của ba mươi tuổi bỗng nhiên nghe được bài hát chủ đề của phim hoạt hình mà bạn của mười tuổi xem, hốc mắt bất giác đỏ lên.

Bình Luận

0 Thảo luận