Ngay khi người dẫn chương trình đang phát biểu, Hứa Diệp và các vũ công phụ họa đã bước lên sân khấu.
Hôm nay, Hứa Diệp mặc một chiếc áo vạt dài tinh xảo, tổng thể của bộ trang phục này là một màu vàng nhạt với họa tiết hoa mai mùa đông, thoạt nhìn đã thấy rất có không khí tết.
Mà bên phía vũ công có cả người lớn lẫn con nít, ai nấy cũng mặc một màu sắc rất rực rỡ.
Bảy vũ công cũng xuất hiện trên sân khấu.
Khi người xem ở hiện trường nhìn thấy cảnh tượng này, ai nấy cũng đều kích động.
"Hứa Diệp tới!"
Rất nhiều người đều đã biết đến Hứa Diệp.
Lúc này, tại nhà của Tiểu Từ.
Cả nhà đều ngồi trên sô pha xem TV.
Từ Bạch Phong vẫn ít nói ít cười như thường.
Mặt Thẩm Hinh Ninh lộ ra vẻ mong chờ, cười nói: "Ồ, cuối cùng cũng đến Hứa Diệp rồi, tiểu phẩm vừa rồi chỉ khiến người ta khó chịu thôi, tới lượt của Hứa Diệp thì vui hơn rồi."
Từ Nam Gia tươi cười ngồi xếp bằng trên sô pha.
Lúc này, tiếng nhạc vang lên.
Là tiếng sáo và một số nhạc cụ đang hòa tấu.
Vừa nghe thấy tiếng nhạc, Thẩm Hinh Ninh đã nói: "Nghe có vẻ vui tươi đó."
Mà lúc này máy quay cũng hướng về phía Hứa Diệp.
Khi Hứa Diệp xuất hiện, Thẩm Hinh Ninh hài lòng nói: "Tên nhóc này mặc cái gì cũng đẹp."
Từ Bạch Phong hừ một tiếng: "Chẳng khác gì mình lúc trẻ."
Ông Từ mạnh miệng.
Thẩm Hinh Ninh tức giận nói: "Chẳng khác gì, ông nói nữa thì tôi lấy hình ông ra xem giờ đấy."
Từ Bách Phong lập tức câm nín.
Trên màn hình TV hiện lên bài hát biểu diễn của Hứa Diệp.
[Cung hỷ phát tài].
Lời bài hát: Hứa Diệp.
Phía sau còn có tên của vũ đoàn tham gia trình bày.
Hiện trường Xuân Vãn, trên sân khấu.
Trong tiếng nhạc, Hứa Diệp vẫy tay chào mọi người và hô lên: "Xin chào mọi người, chúc mừng năm mới!"
Nhất là Hứa Diệp còn bước đi kiêu hãnh về phía sân khấu, phong thái trông có vẻ thoải mái dễ chịu.
Hòa với tiếng nhạc, nhất thời bầu không khí đã được bùng lên.
Không khí trước tiết mục tiểu phẩm đã trở lại.
Trên sân khấu, các vũ công tràn đầy năng lượng và nhảy múa rất sôi động.
Tinh thần của Hứa Diệp cũng phấn khởi theo.
Không có chút căng thẳng nào cả. Càng có nhiều người hắn lại càng hưng phấn.
Đặc biệt là bài hát mà hắn sắp hát cũng là một ca khúc kinh điển của Hoa Tử.
Bài hát này cũng là bài hát lan truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ trên Trái Đất.
Tiếng hát vừa vang lên, mọi người đã tưởng mình như đang ở siêu thị.
Vừa đến Tết, nhiều siêu thị cửa hàng đã bắt đầu phát bài hát này.
Chọn bài hát này để trình bày trên Xuân Vãn là quá hợp.
Đi theo tiết tấu của nhạc, tay phải Hứa Diệp cầm micro còn tay trái thì liên tục vỗ vào tay phải tạo thành động tác vỗ tay.
Trong miệng hắn còn hát "Ay ya ay ya ay ya".
Vừa hát câu này, cuối cùng mặt của mấy khán giả cũng đã lộ ra vẻ tươi cười, khán giả đã ngủ say trước đó cũng mở mắt ra nhìn về phía sân khấu.
Trong phần nhạc đệm vui tươi của [Cung hỷ phát tài], Hứa Diệp còn đang vui cười xoay người trên sân khấu.
Trong phòng Livestream, các Bệnh Nhân ở Bệnh viện Hỏa Hoa đã bắt đầu cười lên.
"Viện Trưởng đang kiềm chế dữ lắm rồi. Nếu không phải đang trong Xuân Vãn chắc đã nhảy dựng lên."
"Hahaha! Mới đầu nhìn tên bài hát tôi còn tưởng là nhạc nhẹ, không ngờ lại là nhạc sôi động nha."
"Thứ này chỉ cần lúc không đứng đắn là đã thấy mắc cười rồi."
"Bộ trước đó có lúc anh ấy đứng đắn hả?"
"Hứa Diệp: Cuối cùng tôi cũng có cơ hội rồi!"
Trên sân khấu, động tác của Hứa Diệp rất ăn khớp với các vũ công phụ họa.
Khúc nhạc dạo đầu này nhanh chóng qua đi.
Khi màn dạo đầu kết thúc, Hứa Diệp giơ micro lên và bắt đầu hát.
"Tôi chúc bạn phát tài, chúc bạn giỏi giang."
"Điều tốt hãy đến đây, không tốt mời đi ra."
"Oh, lễ Tết người ta không trách."
Khi mấy dòng này được cất lên, tất cả khán giả dưới sân khấu đều cười rộ lên.
Mọi người đều thích nghe những ca từ như thế này.
Đi hỏi mà xem, có ai mà không thích nghe [Cung hỷ phát tài] không.
Thời buổi này, chẳng có ai chạy đến chỗ của thần tình yêu, mà ai nấy cũng đổ xô tới chỗ của thần tài.
Kiếm tiền mới là chuyện quan trọng nhất trên đời.
Trên sân khấu, nụ cười trên mặt Hứa Diệp vẫn chưa hề biến mất.
Vấn đề là khi hắn hát tay còn không được yên, mà còn phối hợp với ca từ làm ra mấy động tác nhỏ, khiến khán giả cảm thấy rất thích thú.
"Tôi chúc các cô gái trên khắp mọi nơi lấy được chàng trai tốt và ở bên nhau suốt đời."
"Tôi chúc trẻ em trên khắp mọi nơi thông minh hơn người, lấp lánh như sao."
Khi Hứa Diệp hát câu này, một nhóm diễn viên trong đoàn làm phim [Võ Lâm Ngoại Truyện] đều cười vui vẻ.
Sao còn có thông minh hơn người ở đây vậy.
Anh ấy cũng hư quá rồi.
Ngô Thái An đang ngơ ngác xem Xuân Vãn, tự nhiên nằm không ở An Thành vẫn trúng đạn.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận