"Niên thiếu đích tâm tổng hữu ta khinh cuồng -" (Trái tim tuổi trẻ luôn có chút ngông cuồng)
"Như kim nhĩ tứ hải vi gia -" (Giờ người bốn biển là nhà)
Trên sân khấu, Hứa Diệp vừa đàn guitar, vừa hát.
Tiếng hát vừa vang lên, những nam nhân trung niên đang xem chương trình mừng năm mới đều bị thu hút.
Thật ra không chỉ có nam nhân trung niên, một số người trẻ tuổi cũng rất thích bài hát này.
Kinh thành, Tào Na liếc nhìn trượng phu và phụ thân đang ngồi trên ghế sofa.
Hai người này vừa nãy còn đang nghịch điện thoại, bây giờ đều dán mắt vào TV.
Xem được một lúc, tay của trượng phu liền mò đến hộp thuốc lá trên bàn, tay hắn vừa chạm vào hộp thuốc thì như nhớ ra điều gì, quay đầu nhìn Tào Na.
Sau đó, nam nhân này lại lặng lẽ rụt tay vê.
Tiếng hát của Hứa Diệp tiếp tục vọng lại.
"Tằng nhượng nhĩ tâm đông đích cô nương -" (Cô nương từng khiến người rung động)
"Như kim dĩ tiễu nhiên vô tung ảnh -" (Giờ đã lặng lẽ chẳng thấy bóng hình)
"Ái tình tổng nhượng nhĩ khát vọng hựu cảm đáo phiền não -" (Tình ái luôn khiến người khát vọng lại cảm thấy phiền não)
"Tằng nhượng nhĩ biến thể lân thương -" (Từng khiến người mình đầy thương tích)
Trong lúc Hứa Diệp hát, phụ thân của Tào Na đưa tay lấy hộp thuốc từ trong túi áo trước ngực.
Ngay khi hộp thuốc được lấy ra, nam nhân này liên nhìn thê tử và nữ nhi của mình.
Tào Na bất đắc dĩ nói: 'Muốn hút thì cứ hút đi."
Lão nhân gia này động tác cung nhanh hon, nhanh chong lay một điếu thuốc từ trong hộp đưa cho trượng phu của Tào Na, sau đó tự mình lấy một điếu.
Vẻ mặt của hai nam nhân đều thoải mái hơn rất nhiều, vừa hút thuốc vừa nhả khói.
Hai người bọn họ luôn cảm thấy khi nghe bài hát này, không hút một điếu thuốc thì có lỗi với bài hát.
Tào Na cũng nhìn ra suy nghĩ trong lòng hai nam nhân này, nên cũng mặc kệ bọn họ.
Bài hát này, quả thật có một loại sát thương đặc biệt.
Một bên khác, tại nhà Tiểu Từ.
Cả gia đình Tiểu Từ chỉnh tê ngồi trên ghế sofa xem TY.
Từ Bạch Phong mặt mày nghiêm nghị, nhìn chăm chằm Hứa Diệp trong TV
Những câu hát này, khiến trái tim lão cũng có chút rung động.
Tiểu Từ đứng bên cạnh lặng lẽ quan sát phản ứng của Từ Bạch Phong, nàng muốn xem bài hát này của Hứa Diệp rốt cuộc có ma lực như lời hắn nói hay không.
Bây giờ xem ra, dường như là có một chút.
Từ Bạch Phong trước đây khi nghe Hứa Diệp hát còn bình luận vài câu, lần này lại không bình luận gì, chứng tỏ là đã nghe lọt tai. "Hứa Diệp tuổi còn trẻ sao cảm giác trải nghiệm cuộc sống phong phú vậy, có phải có chuyện gì giấu ta không?" Tiểu Từ trong lòng bắt đầu suy diễn.
Từ Vân Kỳ ở bên cạnh ôm một cái gối ôm, không có tư thế ngồi mà nằm ườn trên ghế sofa.
Hắn nghe bài hát này cũng có chút cảm giác, nhưng không mãnh liệt như vậy.
"Thiếu chút nữa thôi." Từ Vân Kỳ thầm nghĩ.
Nhưng hắn vẫn đang chăm chú xem TV.
Đoạn điệp khúc của bài hát lúc này vang lên, giọng của Hứa Diệp cũng đột ngột cao vút. "Di lỉ lí li di li li li den da >-
"Di lí lí lí di lí lí lí da da -ˆ
"Di lí lí lí di lí lí lí da da - `
Không có lời bài hát, mà là ba câu hát không có ý nghĩa thực tế.
Khi những câu này vang lên, mắt của Từ Vân Kỳ đều trợn tròn, hắn đưa tay xoa xoa cánh tay, vừa nãy hắn vậy mà có một loại cảm giác dựng tóc gáy.
Từ Bạch Phong ở bên cạnh đặt tay lên đùi đã vô thức gõ nhịp.
Hai người đều bị bài hát này ảnh hưởng.
Hứa Diệp tiếp tục hát:
"Tẩu tại dũng vãng trực tiền đích lộ thượng -" (Bước trên con đường dũng cảm tiến lên) "Di li li lí di li lí li den da -"
"Di lí lí lï di lí lí lí da da -ˆ
"Di lí lí lí di lí lí lí da da -ˆ
"Hữu nan quá dã hữu tỉnh thải -" (Có buồn đau cũng có đặc sắc)
Trong phòng phát sóng trực tiếp, bình luận của cư dân mạng đã sôi sục.
"Nghe xong ta muốn từ chức là sao?"
Bai hát này hay quát Lập tức bán nhà đi du lịch tự lái!"
"Nghe bài hát này nhất định phải châm một điếu thuốc, không châm không được!"
Huynh đài phía trước, ta mời một điếu." "Ta cũng mời một điếu."...
Bài hát này có sức sát thương vô cùng khủng khiếp đối với những nam nhân trung niên.
Vốn dĩ phần lớn khán giả cố định của Trường An Vệ Thị đều là những người lớn tuổi hơn một chút, nghe bài hát này, mọi người chỉ cảm thấy lòng dạ bồi hồi.
Ở nhiều gia đình trên khắp cả nước, nhiêu nam nhân trung niên trên mặt đều lộ ra vẻ cảm khái.
Có một câu nói như thế này, người già tràn đầy sức sống, trẻ nhỏ vui vẻ, còn thanh niên và trung niên kẹp giữa thì bị gọi là uể oải.
Đặc biệt là nam nhân. Trong quan niệm truyên thống của Hoa Hạ, nam nhân luôn gánh vác nhiêu trách nhiệm hơn.
Họ hiếm khi nhận được quà, họ hiếm khi tổ chức sinh nhật cho bản thân, họ cũng hiếm khi có thời gian cho riêng mình.
Nhưng họ tặng quà cho người mình yêu, tổ chức sinh nhật cho người mình yêu, dành thời gian cho người mình yêu.
Cuộc sống có chút không như ý cũng không nói ra, mà lặng lẽ tự mình tiêu hóa.
Tự do và trách nhiệm là hai từ xung đột.
Nhưng nam nhân cũng là người, họ cũng có đủ loại ý tưởng kỳ lạ, cũng muốn lái xe đi chơi cho thật đã.
Hứa Diệp gảy đàn guitar, đoạn nhạc dạo du dương truyền vào tai người nghe.
Đoạn nhạc dạo này không dài, rất nhanh đã chuyển sang đoạn hát tiếp theo.
"Mỗi khi cảm thấy buồn khổ -"
"Lại một mình ngắm nhìn biển cả -"
"Luôn nhớ đến những bằng hữu đang trên đường -
Co bao nhiêu người đang chữa lành vết thương -"
Đoạn này hát xong, lại là một đoạn lặp lại Di li li lí, sau đó là một câu:
"Chẳng biết bao nhiêu đêm dài cô độc -'
Sau đó lại là một đoạn lặp lại, lại là một câu: "Tỉnh lại sau cơn say đêm qua - `
Khi hai đoạn này hát xong, lại vào phân chính của bài hát.
Chỉ là lần này, lời bài hát có chút thay đổi.
"Luôn nhớ đến những bằng hữu đang trên đường -
"Có bao nhiêu người đang tỉnh lại "
Chúng ta hãy cạn chén rượu này -"
"Nam nhi tốt chí lớn như biển cả "
"Trải qua trăm thái nhân sinh, ấm lạnh của thế gian -" "Nu cuoi nay that am ap thuan khiết -"
Lời bài hát mộc mạc không hoa mỹ, không hề có chút giả tạo nào.
Loại lời bài hát thẳng thắn này, cũng dễ khiến người ta hiểu được ý nghĩa bên trong hơn.
Cả bài hát đã đến hồi kết.
Đến cuối cùng, Hứa Diệp cao giọng hát:
"Di lí lí lí di lí lí lí den dat"
Câu này hát xong, Hứa Diệp gảy cây đàn guitar trong tay, trong tiếng nhạc, khúc nhạc chính thức kết thúc.
Dưới sân khấu vang lên tiếng võ tay nhiệt liệt.
Khán giả lại có chút chưa đã thèm, còn muốn nghe lại một lần.
Mau chóng cho ta single, ta còn muốn nghe lại một lần!"
"Trên đường là có thể tỉnh lại sao? Lập tức xin nghỉ đi du lịch!"
"Đừng xin nghỉ nữa, ta một người ăn no cả nhà không đói, trực tiếp từ chức!"
"Không có việc làm không chết đói, nhưng làm công việc mình không thích sẽ chết người, ta không làm nal
"Thêm một lần nữa!"
"Ta muốn đi xem biển, ta muốn đi xem núi
Trên phần bình luận của phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập tiếng hô hào của khán giả. Mọi người thật sự muốn nghe lại một lần.
Kinh thành, tại nhà Tiểu Từ.
Tiểu Từ vẫn luôn chú ý đến Từ Bạch Phong, cho đến khi Hứa Diệp hát xong, Từ Bạch Phong vẫn đang nhìn chằm chằm TV như đang suy nghĩ điều gì đó.
Qua một lúc lâu, Từ Bạch Phong nói: "Hay là cả nhà chúng ta thu xếp thời gian đi chơi đi?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận