Còn về phần Độc Tí Đao, tất nhiên các cụm rạp không để mắt đến mấy.
Nhưng từ khi có Hứa Diệp làm diễn viên chính, các rạp phim mới tăng lịch chiếu phim dự định cho Độc Tí Đao.
Điều này chứng tỏ, các rạp phim cho rằng, cho dù bộ phim điện ảnh này của Đỗ Sùng Lâm có chất lượng chẳng ra chỉ, nhưng nhờ có diễn viên chính như Hứa Diệp, chắc chắn bọn họ sẽ kiếm được một khoản trên trời.
Còn kế tiếp ra làm sao, thì phải đợi những ngày công chiếu tiếp theo
Chuyện như vậy không hiếm gặp trong giới giải trí, ví dụ như bộ phim khoa học viễn tưởng nào đó được đầu tư tỉ mỉ từ phần nghe đến phần nhìn, lịch chiếu phim dự định của phim lên tới ba mươi ba phần trăm toàn rạp, mới chiếu được, doanh số của phim đã vượt qua một trăm triệu.
Vậy mà đến tận khi ngừng chiếu, tổng doanh số của bộ phim này lại chỉ vỏn vẹn một trăm hai mươi triệu tệ.
Có thể hiểu rằng, ngoài người hâm mộ ra, khi ấy có đã có rất nhiều người bị hiệu ứng truyền thông mạnh mẽ của đoàn làm phim lừa tới rạp.
Trong giới âm nhạc, Hứa Diệp xưng vương một cõi, nhưng trong giới phim ảnh, chẳng có ai xem trọng hắn cả.
Đặc biệt là khi Hứa Diệp bắt tay với Đỗ Sùng Lâm.
Dù vậy, Hứa Diệp cũng chẳng mấy bận tâm đến chuyện này, hắn chỉ cần đạt được điều hắn muốn thôi là ổn rồi.
Công ty truyền thông Cực Quang.
Trong văn phòng của Lưu Ngọc Sơn.
Văn phòng của Lưu Ngọc Sơn có một gian phụ chuyện dùng để uống trà, thường ngày, nếu như có vị khách đặc biệt nào đó ghé thăm, Lưu Ngọc Sơn sẽ tiếp đón bọn họ ở đây.
Có ba người đang ngồi trong gian phòng uống trà.
Ngoại trừ Lưu Ngọc Sơn, còn có tổng giám chế âm nhạc Ngụy Đông An và Trình Thiên Lôi.
Cả Ngụy Đông An và Trình Thiên Lôi đều có cổ phần ở công ty truyền thông Cực Quang, có thể xem như cổ đông nhỏ.
Bên cạnh bọn họ, cô gái với dáng người thướt tha, mặc sườn xám sáng màu châm trà cho từng người một, sau đó tự giác rời khỏi gian phòng uống trà, còn biết ý đóng cửa lại.
Lưu Ngọc Sơn nâng chén trà, nhấp một ngụm, sau đó thở dài: "Lão Ngụy, cậu cảm thấy trình độ hiện giờ Hứa Diệp ra sao?"
Ngụy Đông An nghiêm túc trả lời: "Nếu như không xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì cậu ấy chính là người mới tài năng nhất của năm nay, nếu như có đủ thời gian, việc cậu ta trở thành thiên vương cũng không phải chuyện không tưởng."
Ngụy Đông An vốn rất tán thưởng tài năng của Hứa Diệp, Hứa Diệp là một nghệ sĩ toàn tài, hắn có thể tự mình soạn nhạc, viết lời chỉn chu, cũng có thể tự hát.
Đối với một ca sĩ lấy nổi tiếng làm đầu, điều này có tác dụng rất lớn.
Lưu Ngọc Sơn gật đầu, anh ta không có ý kiến gì với quan điểm này của Ngụy Đông An.
Hiện giờ Hứa Diệp đã càn quét tanh bành giới âm nhạc, bài hát của hắn không chỉ nổi tiếng ở mỗi giới âm nhạc, mà còn được lên rất nhiều mặt báo, có mặt trong vô số đề tài, trở thành xu hướng ở các nền tảng phát video ngắn.
Đây hoàn toàn không phải điều mà một người mới có thể làm được.
Tất cả những tân binh trong giới âm nhạc năm nay, nếu đem so với Hứa Diệp thì chỉ bằng con ong, cái kiến.
Nếu miêu tả chuyện này bằng một hình ảnh ước lệ tượng trưng, vậy thì hẳn là ánh sáng lập lòe của đom đóm, sao có thể bì được với ánh trăng trên bầu trời.
"Đã xác định ca sĩ khách mời của kỳ thứ năm chưa?" Lưu Ngọc Sơn hỏi.
"Trước mắt chọn được năm người, hai trong số đó là người của công ty, ngoài ra có ba ca sĩ đến từ công ty khác, đều là ca sĩ gạo cội." Ngụy Đông An nói.
"Vậy thì không ổn rồi, phải đảm bảo thắng lợi chứ, chúng ta không mạo hiểm được đâu." Lưu Ngọc Sơn nói.
Sâu thẳm trong lòng, Lưu Ngọc Sơn vẫn còn cảm thấy oán trách Tống Chính Kỳ.
Nếu không tại Tống Chính Kỳ khuyến khích Lưu Ngọc Sơn đối phó với Hứa Diệp, khuyến khích mọi người vận động hiệp hội ca sĩ lên tiếng, thì công ty truyền thông Cực Quang cũng không bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió như bây giờ.
Tuy oán trách, nhưng Lưu Ngọc Sơn cũng không thể đi tìm Hứa Diệp nói mấy chuyện đại loại như "một điều nhịn, chín điều lành".
Công ty truyền thông Cực Quang hoạt động chủ yếu trong lĩnh vực âm nhạc, vậy nên không thể phủ nhận, sự xuất hiện của Hứa Diệp đã khiến công ty truyền thông Cực Quang phải chịu đả kích rất lớn.
Suốt mấy tháng qua, ca sĩ của công ty truyền thông Cực Quang đã phát hành rất nhiều ca khúc, nhưng số liệu đều kém xa ngày trước.
Miếng bánh kem béo bở của giới âm nhạc, đang bị Hứa Diệp cắn hết miếng này đến miếng khác.
Hơn nữa, hiện giờ studio của Hứa Diệp hiện giờ vẫn còn chưa có bao nhiêu nghệ sĩ, nếu sau này ký hợp đồng với nhiều ca sĩ hơn, vậy thì cái lợi mà hắn được hưởng sẽ còn lớn hơn bây giờ gấp nhiều lần.
Cũng không phải công ty truyền thông Cực Quang không muốn giành lấy miếng bánh kem đó về tay mình, mà bọn họ lực bất tòng tâm.
Hiện giờ tình hình trong giới âm nhạc ra sao, bọn họ đều hiểu rõ, nếu không thì Trình Thiên Lôi đã một bó tuổi chẳng hoạt động tích cực đến thế làm gì.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận