Hứa Diệp chắp tay đáp lại: "Chúc mừng."
Tiểu Từ thể hiện dáng vẻ căng thẳng bứt rứt, nói: "Nhưng mà trước khi lập gia đình, ta muốn hỏi chàng, chàng có thể lấy ta không?"
Vẻ mặt Lăng Đằng Vân bất đắc dĩ, nói: "Không thể."
Bão bình luận tức khắc trôi qua ào ào.
"Viện Trưởng anh mau đi chết đi cho tôi!"
"Lấy đi! Lấy ngay lập tức cho tôi!"
"Đao trong tay, giết Hứa cẩu!"
"Hai người đã khoe khoang tình cảm tới mức này rồi, anh vẫn còn không muốn cưới không?"
"Đây chắc chắn là lạm dụng quyền lực của đạo diễn và biên kịch, tôi phải báo cáo lên trên!"
Cho dù đây chỉ là lời thoại trong bộ phim, nhưng cư dân mạng đâu có thèm quan tâm.
Đây chính là Tiểu Từ đang tỏ tình với Hứa Diệp đấy.
Một lát sau, Tiểu Từ lại cầm lấy giấy bút trên bàn, viết lại từng lời từng chữ Lăng Đằng Vân đã nói với nàng.
Nhưng cũng chỉ có hai mươi bảy chữ mà thôi.
Tiểu Từ lại đòi Lăng Đằng Vân thêm một chữ nữa cho hoàn chỉnh.
Lăng Đằng Vân tức giận nói: "Cút!"
Tiểu Từ vui vẻ cầm chữ rời đi.
Người xem lập tức nhớ tới một câu hát trong bài hát Yêu Anh.
Mặc dù vai diễn của Tiểu Từ chỉ có một đoạn ngắn như vậy, nhưng quả thực là đã bơm đầy đường cho fan của Từ Hứa Như Sinh.
Đây chính là cung cấp tư liệu sống cho trí tưởng tượng của của fan CP.
Sau một đoạn trò cười này, câu chuyện phát triển đến vấn đề chính.
Lăng Đằng Vân đã bắt đầu nảy sinh nghi ngờ với thân phận của lão Bạch, điều này khiến cho lão Bạch càng thêm gấp gáp muốn rời khỏi nơi này.
Thế nhưng bà chủ Đồng lại hoàn toàn không muốn đi, hiện tại lão Bạch đã có kim bài miễn tội, Lăng Đằng Vân cũng đâu thể làm gì được lão Bạch.
Thế nhưng bản thân lão Bạch lại không thể vượt qua được chướng ngại trong lòng này.
Sau những lời khuyên bảo của bà chủ Đồng, lão Bạch quyết định không đi nữa.
Dù sao thì cứ trốn trốn tránh tránh mãi cũng không giải quyết được vấn đề gì.
Lăng Đằng Vân muốn mượn một cơ hội để bắt lão Bạch, sau khi lừa Tiểu Quách, hắn lặng lẽ hạ độc vào rượu.
Sau đó, Lăng Đằng Vân lại làm ra một chuyện không biết nên khóc hay nên cười.
Tới buổi tối, bà chủ Đồng chuẩn bị một bàn đồ ăn, tiễn Tiểu Lục đi, cũng đồng thời đón gió tẩy trần cho Lăng Đằng Vân.
Khán giả đã đoán ra việc Lăng Đằng Vân động tay động chân vào rượu.
Sau khi mọi người đã uống xong rượu, lúc này Lý Đại Chủy mới đi tới nói vò rượu mà hắn vừa dùng để hâm nóng có mùi hơi hôi.
Lão Bạch bảo Lý Đại Chủy lấy rượu tới, vừa ngửi một cái hắn đã phát hiện ra thuốc độc được hạ trong rượu là cái gì.
Sát Thanh Tán được bào chế theo công thức bí truyền của nhà họ Lăng ở Tây An.
Đến lúc này, đương nhiên Lăng Đằng Vân cũng không cần phải ngụy trang nữa.
Sau khi lão Bạch nói ra câu "Sát Thanh Tán không có thuốc giải", người xem đều cảm thấy những lời này có chứa ẩn ý gì đó.
Thực ra thì kế hoạch của Lăng Đằng Vân đã bị mọi người phát hiện ra từ lâu.
Rượu này cũng đã bị bà chủ Đồng thay đổi, bên trong hoàn toàn không có độc gì cả.
Cuối cùng Lăng Đằng Vân đã bắt bà chủ Đồng làm con tin, nhưng khi Mạc Tiểu Bối ném một tảng đá về phía bà chủ Đồng, Lăng Đằng Vân lại không hề do dự mà đưa tay ra bắt lấy tảng đá.
Đến lúc này, lão Bạch cũng đã tìm được cơ hội bắt giữ Lăng Đằng Vân.
Lão Bạch nói: "Vừa rồi viên đá kia bay thẳng về phía mắt trái của nàng ấy, trong tình huống tương tự, ngươi đã đưa ra một lựa chọn tương tự với ta, điều này chứng minh giữa hai chúng ta vốn không có gì khác nhau cả, mệnh đã định ngươi là một người tốt rồi, chấp nhận đi."
Năm đó khi bà chủ Đồng bị lão Bạch bắt có, Lăng Đằng Vân cũng ném một viên đá về phía bà chủ Đồng, lúc đó lão Bạch cũng đưa tay bắt lấy viên đá kia.
Giây phút này, nội dung câu truyện từ trước đến sau đã hoàn toàn tương ứng với nhau.
Lát sau, Lăng Đằng Vân cũng đã nhìn thấy kim bài miễn tội của lão Bạch, bèn buông bỏ chấp niệm trong lòng.
Cốt truyện đến đây là kết thúc.
Cuối tập, sau khi tiễn Tiểu Lục đi, mọi người đứng trước của quán trọ Đồng Phúc.
Khi Lăng Đằng Vân hỏi mọi người làm thế nào mà tập hợp lại được với nhau, bà chủ Đồng lộ ra vẻ hoài niệm.
"Đó là một câu chuyện cũ rất dài rất dài, phải bắt đầu kể từ đâu đây?"
Sau đó, mọi người cùng vẫy tay với ống kính, nói một câu "Tạm biệt".
Âm thanh quanh quẩn trong tai khán giả.
Ống kính dần di chuyển tới tấm biển treo trên cửa quán trọ Đồng Phúc.
Tập tám mươi, kết thúc!
Võ Lâm Ngoại Truyện, hết!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận