Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 204: Tay cầm đao giết Hứa Cẩu (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 10:59:52
"Có lẽ Hứa Diệp chỉ là tùy tiện hỏi thử, nơi này xem ra có thể bày sạp." Giang Tử Vi thầm nghĩ trong lòng.
Mọi người không coi chuyện này là nghiêm túc.
Hứa Diệp chủ động đi hỏi thì cứ đi hỏi đi.
Nhưng sau khi Hứa Diệp lên tiếng, mọi người đều ngạc nhiên.
Chỉ thấy Hứa Diệp đi tới trước mặt ông chú rồi chất vấn: "Ai cho mọi người bày sạp ở đây?"
Ông chú đứng bật dậy, vẻ mặt căng thẳng.
Ông ấy nhìn máy quay phim đằng sau Hứa Diệp, sau đó vội vàng thu dọn trái cây, hồi hộp nói: "Tôi vừa tới tôi không biết."
"Chỗ này có thể bày sạp sao? Chú bày sạp vậy à?" Hứa Diệp tiếp tục nói.
Trong thoáng chốc, động tác trên tay ông chú nhanh hơn.
Ông ấy vừa nhanh chóng bỏ trái cây vào trong thùng vừa nói: "Tôi vừa tới tôi không biết gì hết, tôi đi ngay đây."
Đám người Thôi Hạo đều sững sờ.
Ngay cả người của tổ chương trình cũng ngơ ngác.
'Hứa Diệp con mẹ nó đang làm gì vậy?'
'Không phải cậu đến để hỏi sao?'
'Sao lại có cảm giác như cậu là bảo an giữ trật tự đô thị vậy?'
Hứa Diệp lại nói tiếp: "Chú đừng vội đi, cháu hỏi chú nơi này không ai quản lý phải không?"
Ngay lúc này, động tác trên tay ông chú lại nhanh hơn nữa.
"Nơi này không có ai quản lý cả, tôi lập tức đi ngay!" Ông chú nói.
Hứa Diệp vừa nghe vậy thì trên mặt lộ ra nụ cười, hắn cười nói: "Vậy thì được, cháu định bày bán rau ở bên cạnh, chú cứ tiếp tục làm đi."
Khi hắn nói xong câu đó, động tác của ông chú bỗng khựng lại, ánh mắt nhìn thẳng về phía Hứa Diệp.
Ánh mắt muốn giết người không thể che giấu.
Thợ quay phim run rẩy lui về phía sau vài bước.
Đằng sau, Giang Tử Vi và Trần Vũ Hân đồng loạt che mặt.
'Cậu chỉ hỏi một câu có người quản lý hay không là được rồi, có cần phải vòng vo như vậy không?'
Thôi Hạo và Lâm Ca vốn định đi lên kéo Hứa Diệp, họ còn tưởng rằng có khi nào Hứa Diệp đang lên cơn muốn gây phiền phức cho ông chú hay không.
Bây giờ thì hay rồi, đúng là lên cơn.
'Thằng mắc dịch cậu bị chạm mạch hả?'
Cuối cùng, mấy người họ dừng xe ba gác ở chỗ trống cạnh ông chú, sau đó lấy rau cải trong xe ra bày bán.
Bán rau thực ra rất đơn giản.
Lúc mọi người đến, cũng đã có rất nhiều người trong trấn nhận ra họ.
Khi nhìn thấy những ngôi sao này vậy mà lại bày sạp bán rau ở chỗ đây, tất cả đều xúm lại.
Không ai lo buôn bán cả.
Không ít người còn lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, tổ chương trình cũng không ngăn cản.
Những chuyện như thế này cũng không có cách nào ngăn cản, hơn nữa mọi người chụp ảnh dù là đăng lên nhóm bạn bè hay là đăng weibo, đều có tác dụng tuyên truyền cho chương trình.
Thôi Hạo ở kế bên còn thét to: "Tối nay ở Sân khấu Đồng Quê, sáu người chúng tôi sẽ hát phục vụ cho mọi người, ai có hứng thú đều có thể tới xem!"
Cái gọi là Sân khấu Đồng Quê chính là sân khấu biểu diễn Đại nhạc hội Đồng Quê.
Bởi vì là kỳ cuối cùng nên tổ chương trình đã thuê quảng trường của thôn để bố trí sân khấu, hiện trường khá náo nhiệt.
Thôi Hạo thét to như thế, một số quần chúng không biết gì cũng cảm thấy hứng thú.
"Ở đâu ở đâu! Tôi muốn đi!"
"Hát bài gì vậy!"
"Đậu má, là Hứa Diệp! Hứa Diệp, cậu muốn hát bài mới ư?"
Trong đám người, chẳng mấy chốc đã có người trẻ tuổi nhận ra Hứa Diệp.
Bác trai bác gái bên cạnh thắc mắc: "Hứa Diệp đã hát những bài gì vậy?"
Người trẻ tuổi kia lập tức nói: "Bài Quả Táo Nhỏ mà các bác hay nhảy là do cậu ấy hát đó, còn có bài Ánh Trăng Bên Hồ Sen cũng là cậu ấy và Trần Vũ Hân cùng nhau hát!"
Bác gái thắc mắc: "Ánh Trăng Bên Hồ Sen còn có ca sĩ nam hát ư?"
Nghe thấy vậy, Giang Tử Vi và Trần Vũ Hân đều nở nụ cười.
Trần Vũ Hân tiến lên giải thích: "Dì ơi, có ca sĩ nam đấy, là người bên cạnh cháu, cậu ấy tên là Hứa Diệp.
Bác gái nhìn Hứa Diệp chằm chằm rồi cười nói: "Cậu trai trẻ này trông đẹp trai thật."
Hứa Diệp cười nói: "Nếu dì có thời gian thì hãy đến sân khấu Đồng Quê, tụi cháu hát cho dì nghe, dì chắc chắn sẽ thích."
Bác gái nói: "Được được được!"
Người của tổ chương trình cũng tuyên truyền cho mọi người ở kế bên.
Kỳ biểu diễn cuối cùng, Diêu Chí cũng muốn náo nhiệt một chút nên đương nhiên là càng nhiều người xem càng tốt.
Dự tính ban đầu của Đại nhạc hội Đồng Quê vốn đã có ý tưởng sẽ tổ chức một số hoạt động văn nghệ cho người dân trong thôn, với lại mọi thứ đều miễn phí.
Những ngôi sao có cấp bậc như Hứa Diệp, nếu thật sự biểu diễn ở bên ngoài thì phải tốn rất nhiều tiền.
Nhưng người ở gần đó đến là có thể nhìn thấy, cũng không thu tiền vé vào cửa.
Mọi người một truyền mười mười truyền trăm, chương trình cũng được truyền ra ngoài.
Chẳng mấy chốc, một xe rau đã được bán hết.

Bình Luận

0 Thảo luận