Hôm nay Trần Vũ Hân ăn mặc giản dị hơn, cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi hồng ngắn tay, phần trên là một cái áo chống nắng màu trắng, phần dưới thì mặc một chiếc quần jean ống rộng và giày thể thao.
Hứa Diệp thì tương đối đơn giản, quần đùi áo ngắn tay và dép lê.
Nguyên nhân chính là dù bây giờ đã cuối tháng tám nhưng thời tiết vẫn rất nóng, Hứa Diệp không muốn chỉ vì phong độ của mình mà mồ hôi đầm đìa.
Đoàn làm phim đã dựng một phòng ở tên là 'Phòng Âm Nhạc Nhỏ' trong thôn.
Khung cảnh chính của toàn bộ buổi hòa nhạc là trong Phòng Âm Nhạc Nhỏ này.
Hứa Diệp và Trần Vũ Hân xách hành lý đi dọc theo đường xi măng trong thôn, đi về phía Phòng Âm Nhạc Nhỏ.
Lúc này, chương trình đã bắt đầu ghi hình, phía sau có nhiếp ảnh gia và nhiều camera ẩn.
Thật ra Hứa Diệp cũng đã quen, lúc trước ghi hình chương trình Những Ngôi Sao Ngày Mai, có rất nhiều camera ẩn được giấu trong căn hộ của các ngôi sao.
Dù sao thì cứ biểu hiện bình thường là được.
Hai người vừa đi vừa nói, rất nhanh đã đến cửa của Phòng Âm Nhạc Nhỏ.
Hứa Diệp liếc mắt nhìn thấy Lâm Ca đứng trong phòng.
Đúng vậy, Lâm Ca chính là một trong những khách mời thường xuyên của Đại nhạc hội Đồng Quê,
"Lâm Ca!" Hứa Diệp liền gọi.
Lâm Ca lập tức nhìn qua, vui mừng nói: "Lại là tên nhóc cậu!"
Anh ta mỉm cười đi ra cửa, mở hàng rào ra.
"Không ngờ... Lại là hai người." Lâm Ca khá vui mừng.
Ở tập cuối, tổ chương trình không nói cho khách thường trú biết khách mời tạm thời là ai để tạo hiệu ứng chương trình.
Kể từ lần chào tạm biệt kia, đã hơn một tháng anh ta và Hứa Diệp không gặp nhau.
Sau khi chào hỏi, Lâm Ca dẫn hai người Hứa Diệp vào trong.
"Để tôi giới thiệu với mấy người, ở đây chúng tôi nuôi gà và chó, còn có ao nuôi cá, nuôi mấy con cá koi, vườn rau ngoài kia cũng là của chúng ta, mọi người thật may mắn, không cần xuống đất trồng rau..."
Lâm Ca giới thiệu sơ qua về tình hình của Phòng Âm Nhạc Nhỏ cho bọn họ.
Nơi đây làm cho người ta có cảm giác tổng thể rất thoải mái và ấm áp.
"Vừa rồi tôi đang cho cá ăn."
Lâm Ca giơ cái bát trong tay lên, trong đó có những hạt thức ăn nhỏ cho cá ăn.
Anh ta đi đến ao cá trước mặt, tiếp tục rắc thức ăn cho cá.
"Mọi người có muốn thử không?" Lâm Ca hỏi.
Trong ao cá nhỏ trong sân, vài con cá koi mập mạp đang bơi lội xung quanh, tranh nhau thức ăn vương vãi.
Trên mặt Trần Vũ Hân lộ ra vẻ vui mừng: "Để tôi thử xem."
Lâm Ca đưa bát cho cô ấy.
Lúc này, Hứa Diệp buông lỏng hành lý trong tay ra.
Một tay hắn kéo hành lý, tay kia cầm một chai nước khoáng, nước là do nhà tài trợ cho chương trình.
Hứa Diệp từ từ mở nắp chai nước khoáng.
Sau đó, hắn nhìn đàn cá koi bên trong ao, từ từ nói: "Em không có mang gì cho chúng ăn, để em rót chút nước cho chúng uống."
Sau khi nói xong, Hứa Diệp giơ chai nước khoáng lên đổ một ít nước vào ao cá.
Nhiếp ảnh gia đi theo hắn suýt chút nữa không cầm chắc máy ảnh, cả người ngây ngẩn.
Cho cá trong hồ uống nước?
Con mẹ nó cậu có bị bệnh không?
Lâm Ca và Trần Vũ Hân đều khựng lại, hai người nhìn về phía Hứa Diệp.
Ánh mắt kia giống như đang hỏi "Cậu không sao chứ?"
Hai người Lâm Ca cũng xem như có phần hiểu biết về bệnh tình của Hứa Diệp.
Thế nhưng cả hai đều chưa từng nghĩ tới Hứa Diệp lại thái quá như thế.
Mấy con cá koi này thiếu chút nước đó của cậu sao?
Ở cách đó không xa, Diêu Chí đeo tai nghe, nhìn chằm chằm mọi cử chỉ, chỉ có thể im lặng.
Còn lại tất cả mấy nhân viên công tác đi theo xung quanh đều phải che miệng nghẹn cười.
Thật ra Diêu Chí muốn mời Hứa Diệp tới là để ca hát.
Trước kia Hứa Diệp chưa từng tham gia bất kỳ một chương trình thực tế nào, cũng không biết có hiệu quả hay không.
Dù sao không phải ai cũng có thể chơi một cách thuần thục khi tham gia ghi hình loại chương trình này.
Có một vài ngôi sao có thực lực rất mạnh, thế nhưng lúc thể hiện trong chương trình lại thiếu chút thú vị.
Không có cảm giác đang tham gia chương trình tạp kỹ.
Đặc biệt là các chương trình tạp kỹ thực tế, nếu bạn diễn quá giả ngược lại sẽ không có gì thú vị nữa.
Lúc cắt nối hậu kỳ chương trình cũng sẽ không chỉnh sửa thêm gì cho hình tượng của bạn.
Bởi vì bạn không thú vị.
Nhưng Hứa Diệp tham gia mấy chương trình tạp kỹ đều tạo ra cảm giác rất mạnh.
'Lão Trương không gạt mình thật, Hứa Diệp rất tuyệt.'
Trong lòng Diêu Chí cực kỳ vui vẻ.
Anh ấy đã có thể tưởng tượng được phản ứng của người xem nếu đoạn này được chiếu lên.
Kỳ cuối cùng của Đại nhạc hội Đồng Quê chắc chắn có thể tạo nên kỷ lục về số lượt phát sóng.
"Hy vọng bệnh của cậu ta đừng truyền nhiễm." Diêu Chí thầm than trong lòng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận