Chuong 1836: Lien tuc ra mắt ca khúc mới, chuyên mục biểu diễn hoạt hình của công tác thất Trúc Mộng! (3)
Đứng ở lối vào, Lý Thu Sơn nắm chặt micro trong tay.
Năm nay Hứa Diệp cũng viết cho y mấy ca khúc để phát hành, nhưng theo y thấy, ca khúc tối nay càng có thể chạm đến lòng người hơn.
Ca khúc này có tên là "Niên Thiếu Hữu Vi
Lý Thu Sơn cũng xuất thân từ một gia đình bình thường, sau đó theo học tại học viện âm nhạc.
Khi chưa nổi tiếng, cuộc sống của y cũng rất khó khăn, cũng từng có một cô nương yêu thương y.
Những câu chuyện như vậy có ở rất nhiều nơi trên mảnh đất này.
Những chàng trai trẻ tuổi chưa có khả năng gánh vác một hiện thực nặng nề.
Những người trẻ tuổi luôn cho rằng chỉ cần nhảy đủ cao, là có thể chạm tới bâu trời, khi đó hầu như ai cũng tự cho mình là phi phàm, đặt mục tiêu rất cao, cho rằng rất dễ dàng có thể làm được.
Chỉ là người niên thiếu hữu vi chung quy vẫn là số ít.
Khi tình yêu đối mặt với hiện thực, luôn gặp phải vấn đề này hay van de khac.
Giống như kết cục của rất nhiêu câu chuyện, Lý Thu Sơn cũng không thể cùng người kia đi đến cuối cùng.
Hiện tại y nổi tiếng rồi, có tiền rồi, điêu kiện đều trở nên tốt hơn, nhưng người đã không còn trẻ nữa.
Khi y nhận được ca khúc này, trong lòng cảm xúc rất sâu sắc.
Đây là một ca khúc chạm tới trái tim.
Lý Thu Sơn nghe thấy tiếng nhân viên công tác truyên đến từ tai nghe, sau đó chậm rãi bước về phía sân khấu.
Giày da giam trên sàn nhà, phát ra tiếng va chạm thanh thúy.
Y nhớ tới lân đầu tiên khi còn học đại học đi tham gia một chương trình tuyển chọn tài năng của đài địa phương, khi đó dưới đài là mấy vị giám khảo mà y đã không còn nhớ tên, cùng một đám khán giả vây xem.
Khi đó y lên đài, không một ai võ tay, chỉ có bạn gái của y ở dưới đài, không hề để ý đến ánh mắt của người khác, vẫn vỗ tay, chào đón sự xuất hiện của y.
Hôm nay, khi y bước lên sân khấu, dưới đài có hàng vạn khán giả, tiếng hoan hô và tiếng vỗ tay của mọi người tụ lại với nhau, khiến toàn thân y hưng phấn lên.
Chỉ là trong hàng vạn bóng hinh nay, da khong con bong hinh năm xưa.
Trên sân khấu, người dẫn chương trình báo tên tiết mục, khi ống kính chuyển đến, Lý Thu Sơn đã đứng ở giữa sân khấu.
Trên màn hình lớn, thông tin ca khúc hiện lên.
Tên ca khúc "Niên Thiếu Hữu Vi .
Khan giả trong phòng phát sóng trực tiếp còn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
"Lại là một ca khúc mới của Hứa Diệp!"
"Tối nay thật sự đáng giá, sướng nhat" Lý Thu Sơn mau cho ta xem điệu nhảy rung vail"
Ánh đèn dần dần tối đi, đoạn nhạc dạo đầu vang lên.
Khán giả lúc này cảm thấy không giống như mọi khi.
Cảm xúc của ca khúc này hình như có chút trầm lắng.
"Tên ca khúc không phải là Niên Thiếu Hữu Vi sao? Đã niên thiếu hữu vi rồi không phải nên vui vẻ hơn sao?"
"Không đúng, mười vạn phần không đúng!"
Đêm giao thừa đừng làm loạn"
Giọng hát của Lý Thu Sơn truyền đến. "Ti vi vẫn nhấp nháy, phương thức liên lạc vẫn chưa xóa -"
"Ngươi đối đãi ta tốt, ta lại lỡ tay hủy hoại -"
Cung từng cùng nhau nghĩ, có một nơi để ngủ để ăn -"
"Nhưng làm sao để vượt qua, ngày đêm đảo lộn, ngay cả tiền trả trước cũng không gom đủ -"
Phần lớn người dùng của Tiểu Lạn Trạm đều là người trẻ tuổi, rất nhiều người trẻ tuổi sau khi nghe thấy mấy câu hát này, đều rơi vào trâm mặc.
Trong làn sóng phát triển, mọi người đến các thành phố: lớn, nhưng người bình thường muốn bám trụ ở các thành phố lớn, độ khó vô cùng cao. Rời khỏi đây thì không có cơ hội làm việc, ở lại đây thì lại mãi mãi không thể hòa nhập.
Mỗi người trong ca khúc đều có những cảm xúc khác nhau.
Nghe cùng một ca khúc, nhưng lại nghĩ về cuộc đời của chính mình.
Không lâu sau, ca khúc đến phần điệp khúc.
"Giả như ta niên thiếu hữu vi không tự ti, hiểu được cái gì là trân quý -'
"Những giấc mộng đẹp, không cho ngươi, ta cả đời có lỗi -"
"Giả như ta niên thiếu hữu vi biết tiến thoái mới không để ngươi thay ta chịu tội - Trong phòng nghỉ ở hậu trường, tâm tư của Mã Lục không đặt trên ca khúc.
Khi diễn tập y đã nghe ca khúc này rất nhiều lần rồi, đối với cảm xúc của ca khúc này đã miễn nhiễm.
Y hiện tại chỉ nghĩ xem khi nào Lý Thu Sơn sẽ nhảy điệu nhảy rung vai trên sân khấu.
Nhưng y đợi, đợi đến khi ca khúc sắp kết thúc, vẫn không đợi được Lý Thu Sơn nhảy điệu nhảy rung vai.
Đừng nói là điệu nhảy rung vai, Lý Thu Sơn gân như đứng trên sân khấu cũng không động đậy mấy.
Mã Lục lẩm bẩm: "Sao y không nhảy vậy?"
Đổng Ngọc Khôn nhìn Mã Lục, lại nhìn Hứa Diệp, sau đó tiếp tục nhìn TV.
Vừa rồi khi Mã Lục hát, Hứa Diệp đã gọi y và Lý Thu Sơn lại, nói lát nữa trên sân khấu đều đừng nhảy điệu nhảy rung vai.
Vấn đề là trước khi Mã Lục lên đài, Hứa Diệp nói với mọi người là lát nữa lên đài đều sẽ nhảy điệu nhảy rung vai.
Hóa ra chỉ có một mình Mã Lục nhảy!
Thật là xấu tính!
Đổng Ngọc Khôn cũng không tiện nói gì, đây đều là thao tác cơ bản của Hứa Diệp. Lúc này, tiếng hát cuối cùng của Lý Thu Sơn truyên đến.
"Trong hôn lễ, uống thêm vài chén, cùng người kia của ngươi hiện tại -'
"Trong hôn lễ, uống thêm vài chén -"
"Chúc ta niên thiếu hữu vi -"
Một khúc kết thúc, bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đã nổ tung.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận