"Đưa đến cho nào cho cậu?" Tiểu Từ hỏi.
"CCTV, dưới bãi đậu xe."
Khóe miệng tiểu Từ co rút một lúc, nhưng cô ấy suy nghĩ một lúc thì vẫn quyết định mang xe đạp đến cho Hứa Diệp.
Đang mùa đông mà đi xe đạp, cho cậu lạnh chết luôn!
Chờ sau khi ăn cơm trưa xong, tiểu Từ lập tức bảo với Từ Vân Kỳ: "Anh đi theo em đi."
Từ Vân Kỳ nghi ngờ nói: "Làm gì?"
"Đi dán câu đối cho nhà bên kia của em, anh lái xe ra đi." Từ Nam Gia nói.
Hiển nhiên Từ Vân Kỳ vẫn không ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Anh ấy lập tức chạy đến cửa phòng sách và la lên: "Ba, con lái xe của ba đi nhé!"
Từ Vân Kỳ trực tiếp lấy chìa khóa rồi đi.
Năm nay Từ Bạch Phong mới đổi một chiếc xe, bình thường đều do tài xế lái, tết đến thì tài xế cũng nghỉ để về nhà, cuối cùng Từ Vân Kỳ cũng coi như tìm được cơ hội để sờ đến chiếc xe này.
Hai người lập tức ra khỏi nhà.
Chờ khi Từ Vân Kỳ ôm xe đạp của Hứa Diệp và nhét vào trong cốp thì nụ cười trên gương mặt anh ấy đã biến mất.
Từ Nam Gia đứng bên cạnh lộ ra vẻ mặt hài lòng, nói: "Làm rất tốt!"
Từ Vân Kỳ sắp khóc đến nơi.
"Chiếc xe này hơn ba triệu đất, chiếc xe đạp này chắc ba trăm đồng nhỉ, trông hợp lý không?" Từ Vân Kỳ hỏi.
Anh ấy còn tưởng rằng mình sẽ được đi khoe xe, kết quả lại là chở hàng cho người ta.
Tiểu Từ hừ một tiếng, nói: "Có gì không hợp lý? Chiếc xe đạp này là của Hứa Diệp."
Từ Vân Kỳ nghe vậy thì hơi sửng sốt, sau đó rất đồng tình, nói: "Vậy thì hợp lý."
Sau đó Từ Vân Kỳ đã lái chiếc ô tô trị giá hơn ba triệu chở chiếc xe đạp hơn ba trăm đồng kia ở trên đường phố tại kinh thành.
Dọc theo con đường này, có rất nhiều người đều lấy điện thoại ra chụp.
Chủ yếu là vì chiếc xe đạp được nhét vào cốp nên không thể đóng cốp sau, xe đạp cứ thế lộ ra bên ngoài, muốn không chú ý cũng khó.
Chờ sau khi đến CCTV, tiểu Từ mới gọi điện cho Hứa Diệp.
Chẳng qua bên Hứa Diệp quá bận, không có thời gian đến nên chỉ đành để mộ nhân viên xuống một chuyến.
"Vậy cũng tốt, buổi tối lại liên lạc." Giọng điệu của tiểu Từ nghe hơi mất mát.
Sau khi cúp điện thoại, tiểu Từ để Từ Vân Kỳ lấy xe đạp xuống rồi tìm một vị trí trống trong bãi đậu xe và để xuống.
Còn tiểu Từ thì ngồi xổm kiểm tra khóa bình nhựa trên xe đạp, còn cẩn thận vặn nắp để đảm bảo bình đã được vặn chặt.
Từ Vân Kỳ nhìn mà cũng sững sờ.
Chỉ cần dùng loại khóa này, kẻ trộm cũng ngại trộm của hắn.
Chờ sau khi kiểm tra ổ khóa xong, không bao lâu sau thì có một nữ nhân viên của CCTV đi xuống, nhân viên này là người chuyên phụ trách liên hệ với Hứa Diệp.
Cô ấy nghe Hứa Diệp bảo đi nhận đồ thì cũng không nghĩ nhiều, nhưng sau khi cô ấy nhìn thấy Từ Nam Gia đứng ở chỗ này thì ngọn lửa buôn chuyên ở trong lòng bỗng cháy hừng hực.
"Chắc chắn hai người họ có liên quan đến nhau!"
Nữ nhân viên thốt lên một tiếng đậu má ở trong lòng.
Tôi hóng được tin đồn thật nè!
Chờ sau khi đến trước mặt tiểu Từ, tiểu Từ lại giao cho cô ấy một chiếc túi con gấu nhỏ đáng yêu."
Đây là đồ màng cô ấy mang cho Hứa Diệp.
Tiểu Từ chỉ vào con đường bên cạnh: "Đây là xe của Hứa Diệp, cô hãy bảo hắn là nó ở vị trí kia."
Nhân viên kia nói: "Cô yên tâm tôi sẽ nói với anh ấy."
"Cảm ơn." Tiểu Từ mỉm cười đáp.
Nhân viên này cũng không dừng lại mà vội vã rời đi luôn.
Trường quay Xuân Vãn, hậu trường.
Hứa Diệp nhận được cái túi mà tiểu Từ gửi tới,
Hắn mở ra xem thì thấy bên trong có một đôi găng tay màu đỏ, còn có một chiếc khẩu trang và một chiếc mũ màu đỏ.
"Lo lắng mình đạp xe bị cảm lạnh à."
Hứa Diệp mỉm cười và nói thầm trong lòng, hắn cầm điện thoại lên và gửi tin nhắn cho tiểu Từ."
"Tôi nhận được đồ rồi, tôi rất thích màu này."
"Thật không? Xem ra tôi vẫn rất hiểu cậu."
Tiểu Từ còn gửi kèm theo một biểu tượng cảm xúc dễ thương.
"Được rồi cậu làm việc đi, buổi tối lại liên lạc." Tiểu Từ nói.
Cô ấy không quấy rầy Hứa Diệp nữa.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với tiểu Từ, Hứa Diệp lại chuẩn bị cho những bước cuối cùng.
Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng cũng đến tám giờ tối.
Lúc này, bất kể là ngoài đời hay trên mạng thì cũng đều có vô số người theo dõi Xuân Vãn tối nay.
Bảo hơn trăm triệu người cũng chẳng quá.
Cuối cùng, Xuân Vãn cũng chính thức bắt đầu trong sự chờ mong của mọi người
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận