Mấy ngày nay, [Thanh Xuân Của Tôi Chưa Kết Thúc] và [Độc Tí Đao] tiếp thị ràng buộc, lại thêm những câu Diệp Triển Bằng nói hôm qua.
Bây giờ rất nhiều phương tiện truyền thông đều muốn phỏng vấn Hứa Diệp.
Từ lúc Hứa Diệp ra mắt đến nay thì những tranh cãi đi kèm thật sự quá nhiều rồi.
Nếu như có thể lấy được nội dung phỏng vấn đầu tiên, chỉ cần gửi đi thì chắc chắn độ hot không thấp.
Ma Đô đã bắt đầu mưa rồi.
Những nhà báo canh chừng ở cổng đã mặc áo mưa lên rồi, nhưng cho dù như thế thì vẫn lạnh đến run cầm cập.
Dưới sự chờ đợi của mọi người, chiếc xe thương vụ đầu tiên dừng lại ở lối vào.
Sau khi cửa xe mở ra, Đỗ Sùng Lâm bước xuống xe, người ở bên cạnh ông ấy nhanh chóng mở cho ông ấy một chiếc ô.
Đạo diễn Đỗ thấy vậy thì khua khua tay: "Cậu tự che đi, không cần lo cho tôi."
Ông ấy không phải là loại đạo diễn lắm chuyện, gì mà ra đường bắt buộc phải ngồi xe nào, uống nước bắt buộc phải uống hãng nào.
Chuyện như người khác che ô cho rõ ràng là hành vi của bệnh ngôi sao.
Càng huống hồ là ở trước mặt những nhà báo này.
Thế nên Đỗ Sùng Lâm cứ thế đội mưa, đi về hướng lối vào, trên đường còn vẫy tay với nhà báo.
Sau khi ông ấy đến dưới mái hiên thì đứng ở đó đợi, ông ấy chuẩn bị đợi sau khi mấy người Hứa Diệp đến thì cùng nhau đi vào.
Giữa chừng thì thuận tiện trả lời mấy câu hỏi của nhà báo.
Không lâu sau, lại một chiếc xe thương vụ màu đen dừng lại.
Lần này sau khi cửa xe mở ra, các nhà báo lập tức nhìn thấy người ngồi ở trong xe.
Chính là Hứa Diệp!
Ngay lập tức toàn bộ nhà báo có mặt đều trở nên kích động.
Đây là lần đầu tiên Hứa Diệp tham gia hoạt động offline, cuối cùng hắn cũng đến rồi!
Nếu không có bảo vệ duy trì trật tự thì họ đã xông lên trước rồi.
Các cameraman đi theo đến cũng bắt đầu chụp ảnh.
Chỉ là Hứa Diệp không xuống xe luôn mà quay người lại, dường như đang lấy thứ gì đó ở trong xe.
Lúc này cốp xe đằng sau mở ra.
Vì góc nhìn mà các nhà báo không nhìn thấy được tình hình của cốp xe.
Hứa Diệp đã bắt đầu cử động, hắn không xuống xe theo đường cửa như cách bình thường mà xuống từ cốp sau xe.
Đỗ Sùng Lâm ngay lập tức cảm thấy cạn lời.
Xuống xe từ cốp sau, hắn lại chơi chiêu này rồi!
Chỉ là lần này đạo diễn Đỗ đoán sai rồi.
Người xuống từ cốp xe trước không phải là Hứa Diệp mà là một cái cán dài màu trắng.
Đợi sau khi thứ đồ này được lấy ra hoàn toàn Đỗ Sùng Lâm mới nhận ra đây là thứ gì.
Đây vậy mà lại là một chiếc ô to dùng trong kinh doanh!
Chính là loại ô cực kỳ to bình thường dùng để che bên ngoài của các quầy bán thịt nướng.
Chẳng trách tên tiểu tử phải mở cốp xe.
Chiếc ô này cũng không chui qua được cửa xe đằng trước.
Sau khi Hứa Diệp mở cả cái ô ra thì mới nhảy ra từ trong cốp.
Hắn trực tiếp cầm chiếc ô đứng ở đó đợi.
Nhà báo ở xung quanh nhìn thấy cảnh này thì đều ngốc luôn.
Chiều cao của chiếc ô này ít cũng phải hai mét.
Còn về bên trong của chiếc ô, đứng vào bốn năm người cũng không vấn đề gì.
Trời mưa che ô không vấn đề, nhưng hắn che một cái ô to như thế làm gì?
Hứa Diệp đặt chiếc ô dùng ngoài trời cỡ lớn xuống đất.
Chiếc ô này là thứ mà hắn bảo Trịnh Vũ đi mua.
Khỏi phải nói, cũng khá là nặng.
Mặc dù sức lực của Hứa Diệp cũng tương đối lớn, có thể trực tiếp nhấc chiếc ô lên, nhưng trước mắt thì không cần thiết.
Tài xế ở trên xe quay đầu nhìn Hứa Diệp một cái, trên mặt anh ấy biểu lộ vẻ không nói nên lời.
Cậu có biết xe tôi lái là xe gì không?
Giá của chiếc xe này gần một trăm vạn đấy, kết quả trên xe lại mang theo một chiếc ô như thế này.
Loại xe sang như nó đã bao giờ phải chịu nỗi tủi thân này đâu.
May là không gian trong xe đủ rộng, vừa hay có thể đặt chiếc ô xuống, không cần phải để mở cốp xe.
Tài xế đóng cốp xe rồi nhanh chóng rời đi.
Đi cùng với Hứa Diệp luôn khiến anh ấy có một cảm giác lạc lõng.
Các nhà báo ở bốn phía anh nhìn tôi, tôi nhìn cậu, không có một ai tiến lên trước.
Mọi người bây giờ vẫn không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Một chiếc ô to như thế, cậu ấy rốt cuộc muốn làm gì?
Lúc này lại có một chiếc xe thương vụ đi đến.
Trong xe là ba người Chu Viễn, Ngưu Cương và Đường Tư Kỳ.
Từ xa lắc, qua cửa sổ xe, ba người nhìn thấy Hứa Diệp tay ôm chiếc ô ngoài trời đứng sừng sững ở cổng, giống như một chiến sĩ gác cổng vậy.
"Đây là tạo hình gì thế?"
Chu Viễn nghi hoặc.
Ngưu Cương lúc này nghĩ đến điều gì đó, anh ấy nói: "Đây có phải là chiếc ô to mà Hứa Diệp nói sẽ đem đến không?"
Chu Viễn thốt lên kinh ngạc.
Đây đúng thật là một chiếc ô to nha!
Thật sự rất to!
Trên mặt Đường Tư Kỳ lộ ra biểu cảm hưng phấn.
Cô ấy cười nói: "Chúng ta không cần che ô nữa, dùng ô của viện trưởng là được rồi!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận