Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 410: Tình Yêu Không Chia Tay (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:01:09
"Bài hát đầu tiên mở đầu là bài hát có cùng tên với chủ đề chương trình, nếu chất lượng chẳng ra gì sẽ khiến khán giả chướng mắt."
Mấy người trong ban giám khảo trao đổi ánh mắt.
Sau khi tên bài hát biến mất, thông tin của bài hát cũng hiện lên.
Lời, nhạc và hòa âm đều do một tay Hứa Diệp.
Trước đây tất cả mọi người chỉ đang suy đoán, nhưng đến giờ phút này, bụi bặm cuối cùng cũng đã lắng xuống.
Mã Lục tham gia studio, đúng là Hứa Diệp đã chuẩn bị ca khúc cho anh ấy.
Khúc nhạc dạo đầu đã vang lên.
Mã Lục đứng giữa sân khấu, ánh sáng dịu nhẹ chiếu lên người anh ấy.
Anh ấy cầm mic lên, bắt đầu biểu diễn.
"Không hay, không biết, không hỏi, không đến nơi đến chốn, bao lâu rồi vẫn vậy."
"Đêm muộn nơi ngõ nhỏ không tên, lệ lặng lẽ chảy xuôi."
"Ánh trăng mờ ảo dịu mát chiếu nơi góc phố, anh đứng bên đường ngân nga."
"Tìm kiếm duyên phận bị trói buộc mà bấy lâu đôi ta không tìm thấy được."
Khi giọng ca của Mã Lục vang lên, mọi tiếng ồn ào trong hiện trường đều biến mất.
"Đây là bài hát do Hứa Diệp viết? Con mẹ nó, bài này do Hứa Diệp viết thật đấy hả?"
"Bài hát này quá phù hợp với Mã Lục rồi?"
"Hứa Diệp có thể viết ra loại bài hát này sao?"
Chỗ ban giám khảo, ai nấy đều trừng lớn con mắt, không dám tin tưởng.
Phong cách của bài hát này khác với những bài hát trước đây của Hứa Diệp.
Khán giả và người trong giới nhìn nhận mọi thứ một cách khác nhau.
Các khán giả chỉ có một suy nghĩ.
Êm tai!
Bài hát này quá bắt tai rồi.
Nghe rất thoải mái.
Ca khúc đi đến phần điệp khúc.
"Tình yêu của em bị chôn vùi, tiếc nuối giấu trong lòng, nỗi đau nên được xoa dịu."
"Tình yêu của anh không cần bày tỏ, không cần suy tính, nỗi nhớ đang sục sôi."
"Nhìn khuôn mặt em kéo theo hành lý phía sau, nói em phải đi rất xa."
"Có ai còn nhớ ngày ấy anh níu tay em và nói, sẽ mãi yêu như vậy."
Mã Lục hát bài này không có bất kỳ động tác dư thừa nào, sân khấu của anh ấy đơn giản đến mức tột cùng.
Trong đầu anh ấy nhớ tới người đã từng là bạn gái của mình.
Mọi cảm xúc đều được lồng ghép vào trong tiếng ca của anh ấy.
Mã Lục cực kỳ nhập tâm vào bài hát này.
Có một đoạn rap trong ca khúc Tình Yêu Không Chia Tay, Mã Lục chưa từng tiếp xúc với rap, nên phần này khiến anh ấy mất rất nhiều thời gian để luyện tập.
"Anh cũng không hiểu nổi tại sao thương yêu nhau nhiều đến vậy, đến cuối cùng chỉ còn là sự gượng gạo của hai người xa lạ."
"Khi xưa hai ta đã nói phải yêu nhau mãi mãi không chia xa, có phải do hôm nay lời nói ấy đã biến thành trở ngại giữa hai ta."
Trên sân khấu, Mã Lục đã hoàn toàn thả lỏng.
Các thành viên trong ban giám khảo ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm.
Mã Lục đã thể hiện rất tốt cảm xúc chứa đựng trong bài hát này.
Nhiều khán giả trẻ trong khán phòng lại càng cảm động hơn trước ca khúc này.
Những người còn đang đi học, hoặc là mới tốt nghiệp chưa được bao lâu, hầu như vẫn còn cảm giác quen thuộc với tình yêu thuở học sinh.
Những người sống trong xã hội nhiều năm có lẽ đã quên đi cảm giác đó.
Đó là cái tuổi mà chỉ cần nhìn trộm crush trong lớp thôi cũng sẽ đỏ mặt.
Cũng là độ tuổi ngại ngùng không dám mở lời với crush.
Bài hát của Mã Lục mang đến cho người nghe một cảm giác rất trẻ trung.
Dường như kéo mọi người quay trở về khoảng thời gian ấy.
Khi đó, thích một người, thật sự chỉ muốn sống cùng người ấy đến hết đời, không bao giờ rời xa.
Thỉnh thoảng Thẩm Thiến lại liếc nhìn Hứa Diệp, sau đó lại liếc nhìn Mã Lục trên màn hình lớn.
Người đẹp lạnh lùng này so sánh dáng vẻ nhăn nhở lúc trước của Mã Lục với bây giờ, cảm thấy quá tương phản.
Tuy những người trong studio này có bệnh, nhưng bọn họ thật sự có tài.
Khi đoạn rap kết thúc, lời bài hát bước vào đoạn thứ hai.
Mã Lục hoàn toàn tiến vào trạng thái biểu diễn nhập tâm.
Khi bài hát sắp kết thúc, dưới sân khấu có rất nhiều khán giả há hốc miệng hát theo.
Khi đến lời bài hát cuối cùng, phần nhạc đệm yếu đi, khiến giọng hát trở nên nổi bật.
Tiếng hát kết thúc, cả sân khấu dần yên tĩnh trở lại.
Tình Yêu Không Chia Tay chính thức kết thúc.
Dưới sân khấu, tiếng vỗ tay vang lên.
Mã Lục nhìn khung cảnh trước mặt, lúc này tâm cảnh có chút bất đồng.
Lúc trước khi biểu diễn xong, khán giả dưới sân khấu cũng sẽ vỗ tay.
Anh ấy cho rằng các khán giả chỉ vỗ tay cổ vũ ca sĩ theo bản năng mà thôi, không phải bởi vì cảm thấy bài hát này hay.
Nhưng bây giờ, anh ấy cảm giác các khán giả đang thật lòng vỗ tay cho mình.
Bởi vì bài hát này đến từ Hứa Diệp!

Bình Luận

0 Thảo luận