Nghe lời Hứa Diệp nói, trên màn hình livestream hiện ra vô số bình luận:
"Anh đúng là hiểu các ông bà mà."
"Chỉ cần trứng và dầu thôi sao? Ít nhất cũng phải thêm một túi gạo chứ?"
"Không hổ là Hứa Diệp!"
Mọi người còn đang thắc mắc Hứa Diệp đã huấn luyện những ông bà này ngoan ngoãn nhảy như vậy bằng cách nào, hóa ra là do hắn đã chi tiền.
Hứa Diệp cười hỏi: "Tối nay còn kết nối không?"
Hỏi xong Hứa Diệp cũng biết là hỏi thừa.
Mọi người lập tức la lên "Kết nối với tôi! Kết nối với tôi!"
Lúc này, trong số khán giả livestream của Hứa Diệp còn có một vị khán giả đặc biệt.
Tên anh ta là Cảnh Bưu.
Vài tháng trước, anh ta đã tung tin sai lệch về Hứa Diệp và còn bị lãnh đạo khiển trách.
Nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến công việc của Cảnh Bưu.
Anh ta là chuyên gia, công ty cũng cần anh ta.
Hôm nay Cảnh Bưu xem livestream là vì công ty lại nhận được đơn hàng mới.
Kim chủ ra giá rất cao, bảo bọn họ phải tìm được tư liệu bôi nhọ Hứa Diệp.
Cho nên, Cảnh Bưu đã vào livestream của Hứa Diệp, hơn nữa còn quay lại toàn bộ quá trình.
Cảnh Bưu cho rằng, livestream rất dễ xảy ra sự cố.
Ví dụ như, nếu người nổi tiếng nói sai điều gì đó, đó cũng là một điểm đen.
"Cứ quay lại trước, sau đó liên hệ với anh em Tiểu Tọa, xem bên cậu ấy có manh mối gì không."
Sau đó, Cảnh Bưu bắt đầu xem.
"Xem cậu ta và khán giả kết nối sẽ nói gì."
Lúc này, Hứa Diệp đã kết nối với khán giả đầu tiên.
Ngay sau đó giọng nói của vị khán giả này vang lên.
"Chào Hứa Diệp."
Đây là giọng nói của một người đàn ông trưởng thành.
Hứa Diệp nói: "Theo quy tắc cũ, bạn có thể đặt một câu hỏi cho tôi."
Khán giả này lập tức nói: "Tôi là một sinh viên đại học, chuyên ngành Văn học Trung Quốc, tôi rất thích anh, nhưng tôi khác với những người khác, tôi đã viết một bài thơ cho anh, anh có muốn nghe thử không?"
Hứa Diệp vẫn luôn đề cao cảnh giác.
Đám khán giả của hắn càng lúc càng thần kinh.
Hứa Diệp hỏi: "Bạn thật sự là sinh viên?"
"Đúng vậy, có thể mở video được không? Tôi có thể cho anh xem thẻ sinh viên của tôi."
"Để tôi xem nào."
Nhân viên công tác mở quyền cho người kia, không lâu sau, ảnh đại diện của khán giả đó xuất hiện trên màn hình phát trực tiếp.
Đó là một chàng trai trẻ đeo kính đen.
Anh ta tìm kiếm thẻ sinh viên, che đi tên rồi đưa nó ra trước màn hình.
"Nhìn này."
Trên đó ghi rõ anh ta là sinh viên chuyên ngành Văn học Trung Quốc tại trường đại học nào đó.
Hứa Diệp thở phào nhẹ nhõm.
Không có vấn đề gì về danh tính.
"Được thôi, vậy bạn cứ nói đi."
Trên màn hình bình luận, khán giả liên tục bày tỏ sự nhàm chán.
"Một kẻ nghiêm túc xuất hiện rồi, nhàm chán."
"Phải nói là anh chàng này khá đẹp trai."
"Thật sự là sinh viên chuyên ngành Văn học Trung Quốc sao? Vậy có lẽ anh ta thực sự có thể viết thơ."
Lúc này, chàng trai kia cất tấm thẻ sinh viên xuống, anh ta vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.
"Bài thơ tôi viết cho bạn có tên là "Mục Mã", mục trong chăn thả, mã trong trâu ngựa, anh đã sẵn sàng chưa? Tôi sẽ đọc cho anh nghe."
Hứa Diệp nhạy bén cảm giác được một tia không đúng lắm.
Đúng lúc này, chàng trai kia đã bắt đầu.
Anh ta đột nhiên đưa miệng đến trước ống kính, mím môi nhỏ nhắn nói: "Ngựa gỗ, ngựa gỗ, ngựa gỗ."
Trong nháy mắt, cả livestream bùng nổ.
"Đậu xanh! Tên nhóc này che dấu kĩ quá! Suýt nữa tôi tưởng cậu ta thực sự viết một bài thơ cho Viện trưởng đó!"
"Cái quái gì vậy! Suýt nữa tôi làm rơi điện thoại đó!"
"Anh trai nhỏ đang hôn tôi qua màn hình!"
Nhìn vào điện thoại, Cảnh Bưu ngây người.
"Vãi? Livestream của Hứa Diệp luôn điên rồ như vậy sao?"
Cảnh Bưu trước đây chưa từng xem livestream của Hứa Diệp, đây là lần đầu tiên xem, hoàn toàn không ngờ tới.
"Tôi quay màn hình mà chẳng quay được gì."
Hứa Diệp cũng hết nói nổi.
Quả là không thể lường trước được.
"Bạn học này, bài thơ của bạn rất hay, nhưng tôi khuyên bạn nên đưa cho thầy cô giáo xem, để thầy cô góp ý."
"Được rồi, tôi ngắt kết nối trước nhé, tạm biệt!"
Những nhân viên xung quanh cố gắng nhịn cười.
Mỗi lần Hứa Diệp livestream đều có trò mới, đúng là quái dị.
Vài chục vạn khán giả trong livestream, không lẽ đều là Bệnh Nhân sao?
Hứa Diệp vẻ mặt nghiêm túc: "Mọi người có thể trân trọng cơ hội kết nối với tôi một chút không?"
Trên màn hình, khán giả thi nhau bình luận.
"Đây không phải là trân trọng sao?"
"Được rồi, người tiếp theo, mọi người nghiêm túc một chút nhé." Hứa Diệp nói.
Chẳng mấy chốc, người thứ hai đã kết nối livestream.
Vừa kết nối, giọng nói của một người phụ nữ vang lên.
"Tôi mang thai rồi."
Hứa Diệp gật đầu: "Ừ, tôi biết rồi, không có gì thì tôi ngắt kết nối nhé."
"Tôi đã suy nghĩ rất lâu, tôi muốn tiết lộ trên livestream của cậu." Người phụ nữ bên kia tiếp tục nói.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận