Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 1497: 《Thieu Gia và Ta) (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:09:03
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Trần Quảng Trạch liên vô cùng chắc chăn, nhất định là nguyên nhân này!
"Hứa Diệp, ngươi đây là muốn dốc hết vốn liếng al
Hứa Diệp đích thân ra sân, nếu còn thua đội của Dương Bảo Ngân, dư luận trên mạng có thể nhấn chìm hắn, thậm chí còn ảnh hưởng đến doanh thu phòng vé của bộ phim điện ảnh mới của Hứa Diệp.
Trong lòng Trân Quảng Trạch tự nhiên vô cùng hy vọng Hứa Diệp thua Dương Bảo Ngân. "Tuổi trẻ quá mức xúc động cũng quá mức tự tin.
Trên ghế đạo sư, Dương Bảo Ngân cũng chú ý tới việc Hứa Diệp rời đi, hàng mi của hắn hơi nhíu lại rôi giãn ra.
"Ngươi cho rằng ngươi lên sân khấu là có thể chắc thắng sao?" Dương Bảo Ngân thầm nghĩ.
Ở hậu trường, Hứa Diệp hóa trang xong, thay y phục, cùng Trịnh Vũ và Vương Như chờ đợi ở lối ra sân khấu.
Vương Như cũng rất kích động, tuy rằng lời thoại của nàng trong tiểu phẩm chỉ có hai câu, nhưng cũng là những câu thoại có thể để lại ấn tượng cho khán giả.
Dù sao cũng có thể cùng Hứa Diệp đứng chung sân khấu, nàng cũng không yêu câu gì thêm.
Nàng len lén đưa mắt liếc nhìn Hứa Diệp đang vận một bộ tây trang, ánh mắt gân như không thể rời đi.
Hứa Diệp hiện tại, nhan sắc ở đỉnh caol
Sau khi tiết mục của đội Dương Bảo Ngân biểu diễn kết thúc, màn hình lớn của sân khấu hạ xuống, che khuất toàn bộ đạo cụ.
Sau một hồi bỏ phiếu và bình luận, kết quả bỏ phiếu cuối cùng được công bố, đội của Dương Bảo Ngân giành được số phiếu cao nhất toàn trường.
Sau khi thành tích được công bố, trên mặt Dương Bảo Ngân lộ ra nụ cười.
Hồ Kim Bình cười nói: "Tiếp theo phải xem Hứa Diệp rồi."
Chỉ có điều, cho dù đến tận bây giờ, vẫn chưa có ai nhận được sự yêu thích của cả năm vị khách mời minh tinh.
Theo sau lời tuyên bố của người chủ trì, trên màn hình lớn xuất hiện thông tin về tiểu phẩm.
Có tên đội, tên diễn viên, tên biên kịch và tên đạo sư.
Mà trong chuỗi tên này, tên của Hứa Diệp đặc biệt nổi bật.
Khán giả sau khi nhìn thấy tên diễn viên có Hứa Diệp cũng bừng tỉnh đại ngộ.
Phía trên những thông tin này, dùng cỡ chữ lớn nhất viết tên của tiểu phẩm.
Tên tiểu phẩm 《 Thiếu Gia và Ta) .
Theo màn hình lớn từ từ nâng lên, bối cảnh sân khấu được dàn dựng cũng hiển lộ trong mắt mọi người.
Đây là một bối cảnh thời Dân quốc, có ghế sofa da thật bằng gỗ đỏ kiểu cũ, có một chiếc bàn nhỏ đặt một chiếc điện thoại kiểu cũ.
Những trang phục này lập tức tạo dựng trong lòng khán giả một ấn tượng về bối cảnh câu chuyện.
Trong tiếng nhạc nên du dương, hai diễn viên cũng xuất hiện trước mắt mọi người. Tất cả đạo sư đều chăm chú nhìn sân khấu, sợ bỏ lỡ một chỉ tiết.
Dù sao đây cũng là lân đầu tiên Hứa Diệp diễn tiểu phẩm.
Trên sân khấu, Hứa Diệp vận một bộ tây trang, tóc chải chuốt đen bóng mượt mà, vắt chéo chân ngôi trên ghế sofa, khí chất trên người phi phàm.
Trịnh Vũ mặc một bộ áo dài đứng bên cạnh ghế sofa, thân hình hơi khom xuống.
Hồ Kim Bình vừa nhìn thấy cảnh này liền nghĩ đến tên tiểu phẩm.
"Hứa Diệp diễn thiếu gia, Trịnh Vũ diễn ta!" Lúc này, Trịnh Vũ tiến lên dường như muốn nói gì đó với Hứa Diệp, cuối cùng vẫn không thể mở miệng, mà quay người tắt chiếc máy hát phía sau.
Theo ánh đèn sáng lên, Hứa Diệp mở lời.
Noi như vậy, ngươi là vừa mới chuyển đến đây không lâu."
Trịnh Vũ khúm núm nói: "Phải."
Hứa Diệp đứng dậy, Hồ Kim Bình chú ý tới trong tay Hứa Diệp còn cầm một cây quạt xếp.
"Đạo cụ tiêu chuẩn của thiếu gia.
Hắn cảm thấy hắn đã đoán được cốt truyện phía sau.
Bối cảnh này cộng thêm thân phận này, cốt truyện triển khai hẳn là xoay quanh những chuyện trong nhà.
Lúc này, Hứa Diệp tiếp tục nói: "Lão quản gia không chịu được đường xá xa xôi đã ngã bệnh, trong phủ nhất thời không tìm được quản gia khác, ta nói không sai chứ ---- thiếu gia?"
Trịnh Vũ lập tức nói: "Ngươi còn biết ta là thiếu gia, ta đứng đây nãy giờ.
Ngay lập tức, cả hội trường vang lên tiếng cười.
Hồ Kim Bình suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Cái này phản chuyển suýt chút nữa làm gãy eo của hắn. Không phải chứ huynh đệ, tình huống gì vậy?
Vậy chẳng phải những suy đoán trước đó của hắn đều sai hết rồi sao.
Cốt truyện này đột nhiên trở nên thú vị.
Trịnh Vũ ngồi xuống ghế sofa, tiếp tục nói với Hứa Diệp.
Ở đây tiết lộ thân phận của nhân vật Hứa Diệp, là quản gia trong phủ.
Thiếu gia muốn mở tiệc chiêu đãi Vương lão bản trong phủ, hỏi quản gia đã sắp xếp ổn thỏa chưa.
Hứa Diệp thân sắc bình tĩnh nói: "Yên tâm đi thiếu gia, không có chuyện gì mà ta Long Ngạo Thiên không giải quyết được."
Cái tên này vừa xuất hiện, Hồ Kim Bình lại không nhịn được.
Cái tên Long Ngạo Thiên này đã sớm nổi tiếng, nói vê một số nhân vật chính trong tiểu thuyết mạng, mang một chút ý nghĩa châm biếm.
Trịnh Vũ nhíu mày nói: Long Ngạo Thiên này cũng không giống tên của quản gia."
Long Ngạo Thiên thản nhiên nói: "Chỉ là một cái tên bình thường mà thôi, ta tin rằng tên của thiếu gia mới thật sự là khác biệt.
Trịnh Vũ im lặng một giây, có chút không tự nhiên nói: Ta tên là Lưu Ba.
Trong nháy mắt, cả hội trường cười vang như sấm.
Hồ Kim Bình căn bản không nén nổi, cười ha hả.
Đến giờ khắc này, thân phận của hai nhân vật chủ chốt đều đã được giới thiệu.

Bình Luận

0 Thảo luận