Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 405: Thú vui của trò chơi cào cào (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:01:09
Thẩm Thiến nhìn hai người đàn ông bên cạnh, mỗi người cầm một que bột chiên, không biết nên nói gì.
Còn tưởng Mã Lục là người bình thường.
Tôi nhổ vào.
Mang tiếng studio lớn mà chẳng có lấy một ai bình thường là sao.
Khoảng thời gian này, quán ăn sáng rất bận rộn, mấy người Hứa Diệp cũng không quấy rầy vợ chồng Hạ Cường nữa.
Nhưng cuộc sống của hai vợ chồng này rất thú vị.
Cuộc sống hôn nhân của cặp vợ chồng tuổi xế chiều.
Hơn nữa có thể thấy rõ, trong nhà do Hà Hiểu Vân làm chủ.
Hạ Cường ấy hả, chỉ là cu li mà thôi.
Đám người Hứa Diệp cũng không nhàn rỗi, tiện tay giúp Hạ Cường bán đồ ăn sáng.
Mãi đến mười giờ hơn, cửa tiệm mới vãng khách.
Hạ Cường nói với đám Hứa Diệp: "Thật ngại quá, để mọi người bận rộn cả buổi sáng, ngồi xuống nghỉ ngơi đi."
Ba người ngồi trên một chiếc ghế dài nhỏ.
"Rót nước cho người ta đi chứ." Hà Hiểu Vân lại ra lệnh.
Hạ Cường vừa lấy điếu thuốc từ trong hộp ra, nghe thấy câu này, ông ấy chợt vỗ bàn một cái, trên mặt lộ ra vẻ tức giận.
"Bớt bớt cái mồm thôi, ngày nào cũng lải nhải không thấy mệt à?"
Ngay trước khi ánh mắt sát khí của Hà Hiểu Vân bay tới, Hạ Cường đặt điếu thuốc xuống, chậm rãi đứng dậy nói: "Chút chuyện nhỏ này không cần bà phải nhắc, tôi tự biết."
Đàn ông Sơn Thành phải giữ lại chút quật cường cuối cùng.
Hạ Cường đưa cho Hứa Diệp và những người khác một chai nước soda, đến từ nhà tài trợ chương trình.
Hiển nhiên nước này là do tổ chương trình đưa cho Hạ Cường và những người khác.
Thừa dịp lúc này đang rảnh rỗi, mọi người bắt đầu chuyện trò.
Hai người Hạ Cường và Hà Hiểu Vân đã kết hôn hai mươi năm, có một đứa con đang học đại học.
Lúc còn trẻ, cái gì Hạ Cường cũng từng làm, cuối cùng mở một cái quán ăn sáng, ổn định kiếm tiền sống qua ngày.
Trò chuyện tới đây, Hạ Cường cười nói: "Xem ra mọi người còn chưa có con."
Vẻ ngoài của các ngôi sao nhìn qua thường rất trẻ.
Hai người Mã Lục và Thẩm Thiến trông chỉ tầm ba mươi tuổi.
Thẩm Thiến đang định nói chuyện, Hứa Diệp chen miệng nói: "Nhìn qua thì đúng là chúng tôi chưa có con."
Hạ Cường trở nên hứng thú.
Chẳng lẽ hôm nay có thể ăn dưa?
"Thật ra chúng tôi còn chưa có đối tượng cơ." Hứa Diệp theo sát nói.
Thẩm Thiến không còn gì để nói.
Không ai có thể nói chuyện mà không thở mạnh.
Trên thực tế, rốt cuộc Thẩm Thiến có đối tượng hay chưa, Hứa Diệp không biết.
Ai mà biết mấy ngôi sao này làm gì sau lưng.
Dù sao Thẩm Thiến đã tuyên bố với bên ngoài là chưa có.
Lúc này, điện thoại của Hứa Diệp vang lên.
Hắn thoát khỏi camera để trả lời điện thoại.
Trong điện thoại truyền đến giọng nói của một người đàn ông trẻ tuổi.
"Thầy Hứa à, không làm phiền đến buổi ghi hình của anh chứ?"
"Không sao đâu, hai ngươi đến Sơn Thành rồi à?" Hứa Diệp hỏi.
"Phải, vừa mới tới nơi."
"Vậy cậu gọi điện thoại cho Trịnh Vũ đi, anh ấy sẽ sắp xếp cho hai người."
"Được, cám ơn thầy Hứa."
"Không có gì."
Trò chuyện xong, Hứa Diệp cúp điện thoại.
Người bên kia điện thoại tên là Dương Thư Thành, anh ấy còn có một người bạn gái tên Chu Tuyết.
Cả hai đều là diễn viên vũ đạo.
Lần này Hứa Diệp cần hai người họ khiêu vũ với mình trên sân khấu ca nhạc lang thang.
Bài hát hắn chuẩn bị cho chương trình hơi lạ một chút.
Có vũ đạo, hiệu quả sẽ tốt hơn.
Bên kia, Dương Thư Thành vừa mới từ ga tàu cao tốc đi ra, nhìn Chu Tuyết thấp hơn mình một chút.
Hai người họ đều là những người vô danh tiểu tốt trong giới vũ đạo.
Hứa Diệp có thể tìm tới bọn họ là vì hắn đã liên lạc với công ty giải trí Thanh Quang, mà trước kia bọn họ đã từng hợp tác với công ty giải trí Thanh Quang một lần.
Yêu cầu mà Hứa Diệp dành cho bọn họ rất đơn giản, đó là phải chịu trách nhiệm biên đạo và khiêu vũ.
Sau khi nhận được tin tức này, trong lòng Dương Thư Thành vô cùng thấp thỏm.
Danh tiếng hiện nay của Hứa Diệp trong giới ca nhạc cao đến dọa người.
Nếu hai người bọn họ có thể làm vũ công phụ họa cho ca khúc của Hứa Diệp, chắc chắn sẽ có lợi cho sự phát triển sự nghiệp của họ.
Nhưng sau khi Hứa Diệp gửi bài hát, Dương Thư Thành nghe xong liền trợn tròn mắt.
Bài hát này thật quỷ dị.
Đó là phong cách mà họ chưa bao giờ nghe thấy trước đây.
Phong cách đến từ âm phủ.
Nhưng nếu bài hát này do Hứa Diệp viết, bọn họ lại cảm thấy rất bình thường.
Tâm lý Dương Thư Thành hết sức hưng phấn.
Bởi vì lúc nghe bài hát này, trong đầu anh ấy đã toát ra vô số linh cảm.
Anh ấy tự tin mình có thể biên đạo và nhảy tốt vũ đạo này.
Cuối cùng, Dương Thư Thành gửi đoạn video vũ đạo cho Hứa Diệp, Hứa Diệp chỉ đưa ra vài ý kiến rồi trực tiếp thông qua.
Dương Thư Thành nói với bạn gái: "Tiểu Tuyết, đợi thu xếp ổn thỏa chúng ta sẽ bắt đầu luyện tập, em nói muốn ăn lẩu ở Sơn Thành phải không, xong việc anh sẽ đưa em đi nhé."
Chu Tuyết gật đầu một cái, dịu dàng cười nói: "Nghe anh hết."
Bên kia, quán ăn sáng của Hạ Cường đóng cửa đúng mười một giờ.

Bình Luận

0 Thảo luận