khúc ca cuối (Hoàn) (5)
Mỗi khi Hoắc Chu nói ra một danh xưng, dưới đài lại vang lên một tràng cười.
Những người quen thuộc với Hứa Diệp đều biết lai lịch của nhiêu danh hiệu như vậy của Hứa Diệp.
Ngược lại, ở bàn của Từ Bạch Phong, một người đàn ông trung niên nghi hoặc nói: "Trên sân khấu cũng không đứng nhiều người như vậy mà?"
Từ Bạch Phong ngượng ngùng cười nói: "Đều là nói một người."
"Ha2" Đợi đến khi Hoac Chu đọc xong một loạt danh xưng của Hứa Diệp, hỏi: "Nàng có nguyện ý gả cho hắn không?"
Tiểu Từ nhận lấy micro cười nói: "Thỉnh thoảng nguyện ý."
Trong chốc lát, một đám bạn bè đều cười điên lên.
"Thần kinh à, thỉnh thoảng!"
"Nói thật, như Hứa Diệp thế này, thật sự chỉ là thỉnh thoảng muốn gả cho hắn thôi!"
"Viện trưởng, ngươi cũng có ngày hôm nay!"
"Năng khiếu hài kịch của Tiểu Từ cũng rất mạnh!"
Hoắc Chu đều kinh ngạc.
Được thôi, nguyện ý thì nguyện ý, sao còn lòi ra cái thỉnh thoảng nguyện ý nữa chứ.
Hứa Diệp câm lấy micro, hỏi: 'Vậy là khi nào nguyện ý, khi nào không nguyện y?
Lần này, trên mặt Tiểu Từ lộ ra nụ cười vui vẻ.
Nàng nói vào micro: "Khi ở bên chàng, ta đều nguyện ý!"
Lời vừa dứt, toàn trường vang lên tiếng hoan hô.
Hoắc Chu nhìn vê phía Hứa Diệp, hỏi: "Hứa Diệp, ngươi có nguyện ý lấy Từ Nam Gia cô nương làm vợ không?
Ánh mắt của Hứa Diệp lướt qua những vị khách tại hiện trường, sau đó dừng lại trên khuôn mặt của Tiểu Từ.
Dừng lại hai giây, Hứa Diệp trâm giọng nói: "Ta nguyện ý!"
Giọng nói của hắn mạnh mẽ hữu lực.
Tất cả mọi người đều võ tay.
Một đám người Mã Lục la hét: Hon một cái! Hôn một cái
Lúc này Hứa Diệp đưa tay ra, Tiểu Từ cũng đưa tay ra.
Hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, Hứa Diệp cười nói: "Chúc chúng ta quãng đời còn lại, hợp tác vui vẻ."
"Hợp tác vui vẻ!" Tiểu Từ cũng vui vẻ nói.
Nói xong, hai người ôm chặt lấy nhau. Đợi đến khi nghi thức kết thúc, Hứa Diệp và Tiểu Từ bắt đầu đi mời rượu từng bàn một.
Hai người đầu tiên đến bàn của Từ Bạch Phong và Thẩm Hinh Ninh.
Mọi người trong bàn đều đứng dậy, đây đều là những người thân chủ yếu bên phía Tiểu Từ.
Từ Bạch Phong dặn dò: Hai đứa cứ sống tốt là được rồi."
Thẩm Hinh Ninh cười nói: "Thiếu gì thì cứ nói với mẹ, Hứa Diệp mà dám bắt nạt con thì cứ nói cho mẹ biết."
Hứa Diệp cũng nói: Mẹ, cái này mẹ cứ yên tâm, con đảm bảo sẽ không cho nàng ấy cơ hội nói với mẹ đâu!" Mọi người đều cười 6 lên.
Lời này của ngươi nghe giống như đảm bảo, sao lại có chút kỳ quái vậy nhỉ.
Đợi đến khi uống xong rượu, Từ Bạch Phong vẫn nhắc nhở một câu: "Hai đứa không can vội vàng có con.
Hắn thật sự sợ sinh ra một đứa con thừa hưởng gen của Hứa Diệp và Tiểu Từ, đứa bé này phải điên đến mức nào chứ.
Hứa Diệp và Tiểu Từ đều cứng đờ người.
Hai người đến bàn tiếp theo, đây đều là những thành viên cốt cán của phòng làm việc.
Lần này hôn lễ của Hứa Diệp, gần như có được nửa giang sơn của giới giải trí.
Chủ yếu là trong nửa giang sơn này, những minh tỉnh thuộc phòng làm việc của đại công ty này đã chiếm phần lớn rồi.
Mã Lục và những người khác đều nâng chén rượu lên.
"Diệp ca tân hôn vui vẻ!"
Hứa Diệp và mọi người cụng chén rồi nói: "Mọi người ăn ngon uống ngon, ăn no uống say nhé, còn nữa mọi người cũng đừng độc thân nữa, nên kết hôn thì kết hôn đi, nếu không sau này ta khoe ân ái với các ngươi cũng không có ý nghĩa gì.
Mã Lục cười nói: 'Đại ca, huynh biết ta mà, dạo này ta đang nghiên cứu triết học, ta nói cho mọi người nghe về phát hiện của ta nhé, nét cuối cùng của chữ sinh, cũng là nét đầu tiên của chữ tử, mọi người xem có phải không."
Mọi người nghĩ lại, hình như đúng là vậy.
Nhìn như vậy thì thật sự có chút ý vị triết học ở trong đó.
Mã Lục đắc ý nói: "Không ai hiểu ta cả."
Hứa Diệp kinh ngạc nói: Không ngờ cái thằng nhãi này lại tham thấu được sinh tử!"
Vẻ mặt đắc ý trên mặt Mã Lục lập tức cứng đờ.
Sao ta cảm giác ngươi đang chui nguoi vay?
Hứa Diệp nâng chén rượu lên, nghiêm túc nói: Mọi người cùng nhau kính cái thăng nhãi này!"
Trên mặt mọi người đều là nụ cười.
Cho ngươi bày đặt, ngươi thành thăng nhãi rồi.
Mọi người đồng thanh nói: "Kính thằng nhãi!"
Uống xong bàn này, Hứa Diệp hai người đến bàn tiếp theo.
Bàn này là năm người Nguyên Khí Thiếu Nữ, còn có mấy người của công ty Nguyên Khí Thiếu Nữ.
Tạ Quỳnh nâng chén rượu lên nói: "Tiểu Từ chúc mừng ngươi." Các thiếu nữ cũng nhao nhao nói: "Tân hôn vui vẻ!"
Sau khi cụng chén xong, Hứa Diệp nói: Sao các ngươi không ăn gì vậy, còn giảm cân nữa à?"
Đây chính là sự tự trau đồi của nữ minh tỉnh.
Hiên Hiên nói: Đúng vậy, giữ dáng.
Hứa Diệp cười nói: "Ta có một cách giảm cân nhanh chóng."
Các thiếu nữ mắt sáng lên: "Cách gì?"
Hứa Diệp nói: Ban ta có một cách, buổi sáng một cốc nước, buổi trưa một quả trứng gà, buổi tối một quả táo, mỗi ngày chạy mười cây số, nhảy 1500 cái dây, 1000 cái gập bụng, 200 cái nhảy ếch là được, trước kia hắn 170 cân.
Hiên Hiên tò mò hỏi: "Vậy bây giờ hắn nặng bao nhiêu?"
"Bây giờ cả hộp tro cốt cũng xấp xỉ năm cân." Hứa Diệp nói.
Nụ cười trên mặt Hiên Hiên lập tức biến mất.
Các thiếu nữ đồng thanh nói: 'Từ Nam Gia, mang theo trượng phu của ngươi, đi ra chỗ khác!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận