Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 387: Album Tục Nhạc (3)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:01:09
Rất nhiều người thạo nghề cũng có thể năng suất như thế, một năm viết được tận mấy trăm bài hát.
Có điều chất lượng thì hên xui may rủi.
Trong mấy trăm bài hát này, có thể chọn ra được một hai bài nghe hay hay là có thể kiếm ra tiền rồi.
Nhưng ca khúc của Hứa Diệp thì không cần băn khoăn đến chuyện đó.
Bởi vì hắn viết ra bài nào cũng đều có chất lượng tốt cả.
Mẹ nó đúng là thiên tài!
"Có vấn đề gì thì hỏi đi, không có câu hỏi nào thì tôi bắt đầu sắp xếp." Hứa Diệp cười nói.
Nhóm nhân viên làm gì có vấn đề nào đâu.
Có điều nếu Hứa Diệp phát hành ca khúc vào lúc này thì có hơi không ổn lắm.
Một nhân viên nói: "Tổng Giám đốc Hứa, đợt trước Trình Thiên Lôi đã phát hành hết các ca khúc mới trong album của mình rồi, cho nên gần đây có rất nhiều công ty đều phát hành ca khúc mới, đặc biệt là bài hát của mấy ngôi sao lớn kia."
Hứa Diệp hỏi: "Mấy ngôi sao lớn kia?"
"Ví dụ như Ngụy Thanh Phong của Văn hóa Đông Hải, Chu Khiếu Hổ của Truyền thông Văn Đức, Võ Tử Khải của Giải trí Hỉ Hạ..."
Nhân viên này kể ra một loạt cái tên.
Việc những nghệ sĩ hàng đầu cùng tung ra album thực ra cũng rất bình thường, bởi vì lượng fan của những ngôi sao lớn này tuy có chồng chéo, nhưng mức độ chồng chéo không cao.
Bản thân họ kiếm tiền từ fan, nếu cùng phát nhạc thì ngược lại có thể tạo ra cục diện đối đầu.
Những fan này vì muốn thần tượng của mình có được vị trí đẹp trên bảng xếp hạng cũng sẽ dốc hết sức bỏ tiền vào.
Cuối cùng những người kiếm tiền là những ngôi sao này và công ty đứng sau họ, còn những người lãng phí thời gian, tiền bạc và tình cảm chính là những người hâm mộ đáng thương.
Hứa Diệp khó mà không nghi ngờ rằng mấy công ty này đều đã bí mật bàn bạc, thậm chí có thể đã đạt được thỏa thuận ngầm nào đó, cùng nhau móc tiền từ ví người hâm mộ.
Nhân viên nhỏ giọng nói: "Có nên né bọn họ không ạ?"
Hứa Diệp hiện tại chỉ là người mới trong giới âm nhạc, hắn mới vào giới hơn ba tháng mà thôi.
Nhưng những người này đều đã hoạt động trong lĩnh vực này nhiều năm, số lượng người hâm mộ rất đông.
Nếu xét về số liệu, bài hát của Hứa Diệp rất khó có thể đánh bại những ngôi sao lớn này.
Đến lúc đó thua cuộc sẽ mất mặt, còn không thể tránh khỏi bị fan của những người này dẫm đạp.
Tạo thành ảnh hưởng không tốt đối với Hứa Diệp.
Hay là tạm thời tránh những người này, một thời gian sau rồi phát hành bài hát, ngược lại có thể thu được cả danh và lợi.
Hứa Diệp nhướng mày: "Né? Tại sao phải né? Ngôi sao lớn thì ghê gớm lắm à? Ai mà chẳng phải ngôi sao lớn? Thứ ông đây có chính là ngôi sao lớn đấy nhé!"
Fan của những ngôi sao lớn này bình thường cũng không ít lần xảy ra mâu thuẫn với các bệnh nhân của Viện Hỏa Hoa, nhưng các bệnh nhân này thường đều lười quan tâm đến đám người này.
Còn về mấy ngôi sao lớn kia, cũng từng đục nước béo cò, ngầm nói này nói nọ ám chỉ Hứa Diệp.
Ví dụ như tranh cãi về bảng xếp hạng Gala lễ Quốc khánh, nếu nói không có chính chủ đứng sau ra lệnh, thứ hạng trên bảng xếp hạng sao có thể tăng nhanh như vậy?
Người hâm mộ cố ý khơi mào chiến tranh?
Hứa Diệp cũng không có thiện cảm với đám người này.
Ngon thì tới đi.
Nhóm nhân viên đều nhìn Hứa Diệp với vẻ mặt khó tin.
Vương Húc cười ha hả: "Nói đúng, chính là ngôi sao lớn! Cần gì giúp đỡ thì cứ nói với tôi, Giải trí Thanh Quang nhất định sẽ dốc toàn lực giúp đỡ!"
Ông chủ béo ú ngày thường cực kỳ phật hệ sau khi nghe thấy điều này lại bỗng cực kỳ hứng thú.
Người khác có thể không rõ, nhưng Triệu Văn Viễn đã quen biết Vương Húc hơn mười năm hiểu rõ điều này.
Đó là vào một đêm lễ điện ảnh nào đó, Vương Húc dẫn theo một số nghệ sĩ của Giải trí Thanh Quang đến dự.
Khi đó họ đang đứng trong hành lang trò chuyện, một ngôi sao lớn dẫn theo vệ sĩ đi tới.
Những vệ sĩ này không hỏi một lời, trực tiếp đẩy Vương Húc và những nghệ sĩ kia ra.
Còn ngôi sao lớn kia thì lạnh lùng đi qua, từ đầu đến cuối không hề nhìn đám người Vương Húc một cái.
Cái đẩy này, Vương Húc nhớ đến tận bây giờ.
Vô tình một lần Vương Húc say rượu mới đem ra bộc bạch.
Đường đường là một ông chủ công ty giải trí, vậy mà lại bị vệ sĩ của một nghệ sĩ đẩy ra, nói ra thật mất mặt.
Nhưng đây cũng là thực tế.
Triệu Văn Viễn cũng cảm thấy có chút nóng máu.
Ông ấy trầm giọng nói: "Cần giúp gì cậu cứ nói!"
Hứa Diệp cười nói: "Giúp đỡ thì không cần, hôm nay tôi đãi khách, mọi người cùng đi nghe tấu nói(), về rồi làm việc sau!"
) Tấu nói: là một thể loại kịch nói truyền thống của Trung Quốc, thường được biểu diễn dưới dạng cuộc đối thoại hài hước giữa hai người.
Mọi người đều tỏ vẻ hơi khó hiểu:
Giờ này mà đi nghe tấu nói để làm gì?
Nhắc đến tấu nói, quả thật An Thành có một xã tấu nói cực kỳ nổi tiếng trên cả nước.
Mọi người tuy khó hiểu nhưng cũng không rề rà chậm trễ, mua vé ngay buổi tối hôm đó, xem như là hoạt động xây dựng tập thể của Đây Là Studio Lớn.

Bình Luận

0 Thảo luận