Điêu này cũng rất bình thường, làm gì có kẻ xấu nào sau một thời gian lại biến thành người tốt.
Sau đó, Trương Quý Khanh nói với Trân Quế Lâm rằng y bị ung thư phổi giai đoạn cuối, không sống được bao lâu nữa, khuyên Trân Quế Lâm đi tự thú, Trân Quế Lâm cũng nghĩ hay là đi tự thú.
Một bên khác, Cảnh sát Trần Hôi cũng vẫn luôn truy tra tung tích của Trần Quế Lâm, dựa theo manh mối của bà Trân Quế Lâm, mà truy ra đến chỗ Trương Quý Khanh. Trương Quý Khanh vẫn luôn làm ăn trong hắc đạo, tự nhiên không tiết lộ tin tức của Trân Quế Lâm.
Buổi tối, Trân Quế Lâm ở nhà hỏi Quan Thánh Đế Quân có nên đi tự thú hay không, dùng cách gieo quẻ bói để tra kết quả.
Mỗi một lần gieo, trong lòng Trân Quế Lâm đều giằng co và không cam lòng, nhưng mỗi một lân kết quả đều là Thánh Bôi.
Dụng cụ dùng để gieo quẻ có hình trăng lưỡi liêm, một mặt phẳng một mặt lồi, mặt phẳng là mặt dương, mặt lồi là mặt âm.
Kết quả gieo nếu là một âm một dương, thì là Thánh Bôi, nếu là hai mặt dương biểu thị không xác định, gọi là Tiếu Bôi, hai mặt âm gọi là Âm Bôi, ý là không khả thi.
Liên tục gieo ba lân nếu đều là Thánh Bồi, thì đại diện cho việc này khả thi.
Mà Trần Quế Lâm liên tiếp gieo chín lân, chín lân đều là Thánh Bôi.
Hắn dù trong lòng có không cam lòng đến đâu, cũng vào ngày hôm sau đến nha môn tự thú.
Chỉ là hắn không ngờ rằng, hắn đến nha môn rồi lại bị đám nha sai làm lơ.
Hôm qua xe chở tiền gặp tai nạn, tiên bên trong rơi vãi đây đất, rất nhiều tiên bị dân chúng nhặt đi, hôm nay có rất nhiều dân chúng đến trả tiền tự thú.
Tự thú là phải xếp hàng.
Ngay cả đám nha sai tại hiện trường cũng không nhận ra Trần Quế Lâm.
Trân Quế Lâm xem qua lệnh truy nã, phát hiện hắn là người thứ ba trong lệnh truy nã, trước hắn còn có hai người, kẻ đứng đầu là Lâm Lộc Hòa, kẻ thứ hai là Hồng Kông Tử.
Trân Quế Lâm không tự thú nữal
Hắn không sợ chết, hắn sợ chết rồi cũng không ai nhớ đến.
Hắn muốn giết Hồng Kông Tử và Lâm Lộc Hòa, nâng cao giá trị của mình. Câu chuyện Chu Xử trừ tam hại cũng từ miệng Trân Quế Lâm nói ra.
Hắn muốn làm Chu Xử, không muốn làm kẻ vô danh chết dưới tay Chu Xử.
Bạn thân của Thẩm Thiến hít một hơi khí lạnh.
"Người này điên thật."
Quả thực quá điên, chấp niệm của Trần Quế Lâm quá nặng.
Mạch truyện chính thức bắt đầu, Trân Quế Lâm trước tiên là nhờ Trương Quý Khanh tìm được manh mối của Hồng Kông Tử.
Có một người tên là Trình Tiểu Mỹ thường xuyên đến chỗ Trương Quý Khanh, giúp Hồng Kông Tử lấy thuốc giảm đau.
Trân Quế Lâm liền đến khách sạn đối diện chỗ ở của Trình Tiểu Mỹ, quan sát tình hình của Hồng Kông Tử.
Hồng Kông Tử tính cách bạo ngược, hễ tí là đánh người.
Buổi tối còn cùng Trình Tiểu Mỹ chơi trò chơi của người lớn.
Khi Hồng Kông Tử ấn đầu Trình Tiểu Mỹ xuống, những người lớn trong rạp chiếu phim đều hiểu đây là đang làm gì.
"Đây chính là thế giới của người lớn sao? Thật kích thích." Thẩm Thiến lẩm bẩm trong lòng.
Cô còn chưa phát hiện, bắp rang bơ cô cam trong tay đã rất lâu rôi không ăn, sự chú ý của cô đều dồn hết vào bộ phim.
Trân Quế Lâm không phải người tốt, Hồng Kông Tử cũng không phải người tốt.
Sau đó, cảnh hai người giao phong trong tiệm cắt tóc của Trình Tiểu Mỹ, càng khiến Thẩm Thiến tim đập nhanh hơn.
Trân Quế Lâm bị Hồng Kông Tử phát hiện.
Hồng Kông Tử cũng là tội phạm bị truy nã, hắn bị nha môn truy nã nhiêu năm như vậy, sao có thể không có một chút ý thức phản trinh sát.
Đợi Trân Quế Lâm trở vê khách sạn, phát hiện giường của hắn bị lật tung rất loạn, chiếc áo khoác au phuc rong thung thinh mac tren nguoi cung bi rach rach.
Điêu này càng củng cố ý định giết người của Trân Quế Lâm.
Buổi tối, Hồng Kông Tử lại đang cùng Trình Tiểu Mỹ chơi trò người lớn, còn trói tay Trình Tiểu Mỹ lên giường.
Trình Tiểu Mỹ giống như một con cừu non mặc người xâu xé.
Sự tức giận của khán giả đối với Hồng Kông Tử cũng bùng lên, loại người này, chết không đáng tiếc!
Sau đó, Trân Quế Lâm trực tiếp đến chỗ ở của Trình Tiểu Mỹ, đánh nhau với Hồng Kông Tử.
Hồng Kông Tử phát hiện đánh không lại liên bỏ chạy, Cảnh sát Trân Hôi cũng phát hiện Trân Quế Lâm, cũng theo ở phía sau truy đuổi.
Trân Quế Lâm cuối cùng thoát khỏi đám nha sai, đuổi kịp Hồng Kông Tử.
Hai người ở trong một cái lều bỏ hoang triển khai một trận đánh nhau bạo lực thuần túy.
Trận đánh này dưới góc nhìn của khán giả bình thường mà nói chính là đau, từng chiêu từng thức, nhìn qua cũng quá đau.
Điều này và cảm giác mà cảnh đánh nhau trong phim hài do Hứa Diệp quay hoàn toàn khác.
Khi Trân Quế Lâm đánh bại Hồng Kông Tử, rút ra một khẩu súng lục.
Tiếng súng vang lên, Hồng Kông Tử chất.
Lúc này, trong lòng Thẩm Thiến nảy sinh một nghi hoặc.
"Nếu đã có súng, tại sao ngay từ đầu không dùng súng bắn chết Hồng Kông Tử? Hai người lại phải đánh nhau tay không chứ."
Thẩm Thiến bình thường cũng khá thích xem phim, cô cảm thấy chỗ này có chút không hợp lý.
Bạn thân của nàng cũng nói với nàng ve chuyện này.
"Nam chính này có phải ngốc không, tại sao không dùng súng?
Lúc này, Thẩm Thiến lại cảm thay co cho khong dung.
Bộ phim này ngay từ đầu đã toát ra một cảm giác không giống với những bộ phim khác, có chút cảm giác của phim nghệ thuật.
Sau đó, Trân Quế Lâm trở về giết những tên đàn em khác của Hương Cảng Tử, cứu Trình Tiểu Mỹ ra.
Hắn đối với Trình Tiểu Mỹ chỉ có một yêu cầu, nói với cảnh sát, Hương Cảng Tử là do hắn giết.
Trân Quế Lâm tiếp tục đi tìm tung tích của Lâm Lộc Hòa, tìm được Tân Tâm Linh Xá.
Nơi này chỗ nào cũng toát ra hơi thở khác thường. Trong lúc họp, Lâm Lộc Hòa giảng bài cho một đám giáo chúng, một mùi vị tà giáo xộc thẳng vào mặt.
Trân Quế Lâm cũng ở hiện trường nghe giảng.
Đợi đến khi giảng xong bài, các giáo chúng trung thành cất tiếng hát.
Từng bước ta đi trong mịt mờ, trên con đường tăm tối -"
"Gió lạnh thổi buốt tâm can, chẳng tìm được phương hướng -"
Sinh mệnh là một hành trình, cần bao nhiêu nước mắt để vẹn toàn -
Nghe mọi người hát, Thẩm Thiến cảm thấy cả người đều không ổn.
Bài hát này chính là nhạc phim do nàng hát, Tân Tạo Đích Nhân } .
Nhưng rất rõ ràng, đám người hát bài hát này không phải là người tốt!
"Nhạc phim sao lại dùng như vậy?"
Bất quá trong lòng Thẩm Thiến còn có nghi vấn, Lâm Lộc Hòa ở đây và người trong ảnh trên lệnh truy nã không giống nhau.
Nói cách khác, Tôn Giả trong miệng đám giáo chúng này không nhất định là Lâm Lộc Hòa.
Trong lòng Trân Quế Lâm tự nhiên cũng có nghi hoặc như vậy. Cho nên hắn không vội ra tay.
Ngay lúc này, Trân Quế Lâm ho khan, đột nhiên hắn ôm bụng, nôn ra một bãi nước đen lớn.
Trong nháy mắt, khán giả trong rạp chiếu phim đều giật mình.
Thẩm Thiến liền lập tức ý thức được: "Trần Quế Lâm trước khi đến đã ăn đồ ở nhà ăn ở đây, nhất định là đồ ăn có vấn đề!"
Người bình thường sao có thể nồn ra nước đen được.
Ngươi mắc ung thư phổi, chứ đâu phải ung thư dạ dày.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận