Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 1134: Làm bạn trai em đi (3)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:05:26
Với tư cách là người đại diện của Hứa Diệp, có thể nói Trịnh Vũ đã đi theo Hứa Diệp từng bước đến ngày hôm nay.
Mười chín tuổi Hứa Diệp ký hợp đồng với giải trí Thanh Quang, thực tập ở công ty một năm, sau đó leo lên sân khấu Những Ngôi Sao Ngày Mai.
Đến nay đã hơn hai năm, không còn gì nghi ngờ, Hứa Diệp đã trở thành ngôi sao lớn hàng đầu trong giới giải trí.
Trịnh Vũ còn liên hệ được với giáo viên hướng dẫn của Những Ngôi Sao Ngày Mai. Trịnh Vũ cảm thấy mình giống như một người ba già.
"Thật không dễ dàng gì!
Sau khi cảm thán trong lòng, Trịnh Vũ bình tĩnh lái xe, thỉnh thoảng liếc nhìn gương chiếu hậu.
Anh ấy là người từng trải, biết hai người ngôi ở hàng ghế sau tuy bê ngoài bình tính nhưng chắc là trong lòng dậy sóng dữ lắm.
Vậy nên Trịnh Vũ lái xe rất nhanh.
Không lâu sau, hai người Hứa Diệp đã được đưa đến nơi.
Nhà của Tiểu Từ là loại một tâng một căn, khi cửa thang máy mở ra, lập tức đến lối vào.
Tiểu Từ nhấn công tắc trên tường, đèn trên cao bật sáng.
Đâu tiên cô ấy lấy từ trong tủ giày ra một đôi dép dùng một lân, nói: "Trong nhà không có dép nam, anh mang tạm đi..
Trong lúc đang lục lọi tủ giày, cô ấy chợt nảy ra một ý tưởng.
Từ giờ trở đi, căn nhà nào của cô ấy cũng phải chuẩn bị một đôi dép nam.
Hứa Diệp lấy dép, nhanh chóng đi vào.
Tiểu Từ cũng thay dép xong, cô ấy không dám nhìn Hứa Diệp mà bước vào bật đèn trong phòng khách. Cả căn phòng chợt sáng bừng.
Tiểu Từ ném túi xách lên sô pha, giọng điệu hơi ngại ngùng nói: "Em không thường đến căn nhà này, để em tìm xem nước ở đâu.
Cô ấy đang định đi tìm nước thì bị Hứa Diệp tóm lấy cánh tay.
Tiểu Từ quay lại nhìn Hứa Diệp.
Cô ấy có thể cảm nhận được nhiệt độ trong ánh mắt Hứa Diệp.
Lúc này, Hứa Diệp nói: "Anh thích em.
Tiểu Từ đã vô số lần nghĩ đến cảnh Hứa Diệp tỏ tình với mình, cảnh tượng hôm nay chính là điều cô ấy đã đoán trước.
Nhưng sau khi thực sự nghe được những lời này, tim cô ấy vẫn đập như đánh trống.
Cũng có thể nói, từ khi nhìn thấy Hứa Diệp, nhịp tim của cô ấy đã không chậm lại được rồi.
Nhưng hình như vẫn chưa xong đâu nhỉ?
Câu tiếp theo đâu?
Không phải anh nên nói muốn ở bên em sao?
Nói nhanh lên!
Anh có nói thì em mới đồng ý được!
Tiểu Từ đã chờ mấy giây mà Hứa Diệp vẫn không nói câu tiếp theo, hắn chỉ dùng một đôi mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào cô ấy. Lúc này, Tiểu Từ đã không thể nhịn được nữa.
Không phải anh muốn có câu trả lời sao?
Hỏi đi chứi
Tiểu Từ nói thẳng: "Anh không muốn ở bên em sao?"
Hứa Diệp nói với vẻ mặt nghiêm túc: Anh thích em nhưng không nhất định phải ở bên em, anh chỉ mong cả đời này em không nản lòng khi gặp chuyện không như ý, ít nhất có người đã từng bị sức hút của em hấp dẫn."
Nghe xong những lời hắn nói, Tiểu Từ suýt chút nữa đứng không vững.
Quả nhiên là Hứa Diệp! Anh thật sự có bệnh mài
Cô ấy hơi nóng nảy nói: "Thích thì phải ở bên nhau, thật ra em là một người khá đắn đo."
Hứa Diệp vẫn nhìn cô ấy nhưng không nói gì.
Mặt Tiểu Từ đã nóng bừng.
Trong đầu cô ấy vang lên bài hát Hứa Diệp hát vừa rồi.
"Nếu yêu anh thì hãy cho anh một câu trả lời."
Hứa Diệp đã hỏi rồi, không phải sao?
Giờ phút này, Tiểu Từ không muốn quan tâm đến chuyện dè dặt hay không de dặt gì nữa.
Cô ấy đã rung động từ lâu, đã muốn trả lời từ lâu lắm rồi. Anh không nói thì em nói!
Em sẽ cho anh câu trả lời!
Tiểu Từ ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào mắt Hứa Diệp, nói: Lão Hứa, em thích anh, anh có thể làm bạn trai của em không?"
Nói xong, Tiểu Từ lập tức cúi đầu.
Bên tai vang lên giọng nói của Hứa Diệp.
"Nếu em kiên nhẫn thêm một giây thì anh sẽ là người nói câu đó.
Tiểu Từ đấm vào ngực Hứa Diệp một cái.
"Anh cố ý!"
Hứa Diệp ôm ngực cười nói: "Đúng vậy, anh cố ý đấy." Tiểu Tu bĩu môi, tức giận đáp: "Vậy anh mau trả lời em đi!"
Hứa Diệp nghiêm túc cất lời: "Đàn ông không thể tùy tiện đồng ý với sự theo đuổi của con gái như vậy, nếu không thì sẽ làm cho đàn ông có vẻ rất dễ dãi, phụ nữ sẽ không trân trọng, cho phép anh de dat một chút nha.
Lần này Tiểu Từ dứt khoát giơ chân.
Đôi chân mang tất trắng của cô chạm vào chân Hứa Diệp.
Anh nhanh lên!
Hứa Diệp cười nói: Được.
Lời này vừa nói ra, cả Lão Hứa và Tiểu Từ đều bật cười.
Hai người quen biết nhau đã được một năm, võ cùng quen thuộc.
Hôm nay, tất cả mọi chuyện giống như thuận theo tự nhiên.
Tiểu Từ nói: "Anh ngồi xuống trước đi, em đi tìm cho anh chai nước.
Nói xong, cô ấy quay người đi tìm nước suối trong tủ.
Nhưng lúc này làm sao Hứa Diệp có thể để cho cô ấy đi chứ?
Còn muốn tìm nước à?
Không phải có sẵn sao?
Lần này Tiểu Từ bị kéo thẳng qua, vừa mới quay đầu, môi của cô ấy đã bị Hứa Diệp chặn lại.
Tiểu Từ vội vàng đẩy Hứa Diệp ra, nói: "Em vẫn chưa lau son." Lúc này Hứa Diệp đáp: Không sao, anh mặc đồ màu đen."

Bình Luận

0 Thảo luận