Sau khi Từ Bạch Phong và Thẩm Hinh Ninh vào cửa, ánh mắt Từ Bạch Phong lập tức đảo qua phòng, nhìn như võ tình nhưng thực ra rất cẩn thận.
Sau khi không có phát hiện điều gì khác thường, Từ Bạch Phong giả vờ hỏi vu vơ: "Không phải Hứa Diệp cũng tham gia đêm hội Trung Thu sao, tối hôm qua cậu ta đi đâu?"
Vừa nghe câu hỏi này, Tiểu Từ lập tức nói: "Về khách sạn ngủ rồi." Thẩm Hinh Ninh oán giận nói: Anh hỏi Hứa Diệp làm gì?"
Lúc thay dép lê, Từ Bạch Phong còn nhìn tủ giày, nhưng Hứa Diệp đã sớm dự đoán được, làm sao có thể để ông ta phát hiện ra điều gì khác thường.
Tiểu Từ đứng một bên quan sát, bên ngoài bình tính nhưng nội tâm lại vô cùng khẩn trương, cho đến khi tất cả mọi người ngồi ở phòng khách, lúc này cô ấy mới yên tâm.
Mấy chục phút sau, Tiểu Từ vốn tưởng rằng mọi chuyện đã ổn thỏa, nhưng không ngờ điện thoại của cô ấy lại đổ chuông.
Người gọi tới chính là Hứa Diệp. Tiểu Từ do dự một chút, cảnh này ngay lập tức bị Từ Bạch Phong nhìn thấy, ông ta bình thản nói: "La điện thoại của Hứa Diệp phải không? Cứ nghe đi, không sao đâu.
Tiểu Từ có chút xấu hổ câm điện thoại lên nhận máy.
Trong điện thoại truyên đến giọng Hứa Diệp.
"Anh ở dưới lầu nhà em rồi, xuống mở cửa đi."
Nghe câu này, Tiểu Từ ngớ người.
Không phải hắn đã đi rồi sao?
Sao lại quay lại nữa?
Hắn đúng là gan lì thật!
Nhưng vì phòng khách quá yên tính nên nhóm người Thẩm Hân Ninh đầu nghe rõ giọng nói trong điện thoại. .
Thẩm Hinh Ninh mỉm cười nói: Hua Diệp cũng tới, vậy mau gọi cậu ấy lên, lát nữa chúng ta cùng ăn cơm.
Tâm trạng của Tiểu Từ lúc này có thể nói là tương đối phức tạp.
Cô ấy căn bản không hiểu vì sao Hứa Diệp lại chạy vê.
Hắn bị điên saol
Trong lòng Tiểu Từ châm chọc, nhưng cô ấy vẫn mở cửa cho Hứa Diệp.
Trong khoảng thời gian chờ đợi Hứa Diệp đi lên, mọi người trong phòng khách đều có suy nghĩ riêng.
Điều Từ Bạch Phong nghĩ chính là Hứa Diệp cũng biết căn nhà này của con gái mình, có phải đã sớm tới đây hay không?
Thẩm Hinh Ninh nghĩ Hứa Diệp đến thật đúng lúc, có thể gặp lại con rể tương lai.
Về phân suy nghĩ của Từ Vân Kỳ đang ngồi ở một bên chơi điện thoại cũng rất đơn giản.
Nếu chơi sp nữa thì mình là chót
Rõ ràng chỉ là thời gian rất ngắn, nhưng Tiểu Từ cảm thấy nó dài vô cùng. .
Cuối cùng bên ngoài cũng vang lên tiếng gõ cửa. Tiểu Từ khẩn trương đi tới cửa, chậm rãi mở cửa phòng.
Sau khi cô ấy nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, cả người đều choáng váng.
Chỉ thấy hai tay Hứa Diệp lần lượt xách theo một cái túi lớn, trong túi chứa đầy đủ các loại trái cây, rau củ và thịt.
Hứa Diệp căn bản không cho Tiểu Từ cơ hội nói chuyện, hắn đã xách túi đi tới.
Vừa bước vào, hắn "lập tức" nhìn thấy Từ Bạch Phong và Thẩm Hinh Ninh đang ngồi trên sô pha.
Vẻ mặt Hứa Diệp kinh ngạc nói: "Chú dì, hai người cũng ở đây à, cháu còn định hôm nay tới nấu cơm cho Tiểu Từ, không ngờ hai người cũng ở đây, may mà cháu mua nhiều đồ, nếu không cũng không đủ ăn."
Sau khi nói xong, Hứa Diệp còn nói với Tiểu Từ: "Có đôi dép lê nào anh có thể mang không?"
Tiểu Từ đã trợn mắt há hốc mồm.
Đây là kịch bản gì vậy?
Sao cô ấy không biết chút nào nhỉ?
Dưới sự nhắc nhở của Hứa Diệp, cô ấy lấy đôi dép lê mà Hứa Diệp vẫn thường mang ra khỏi tủ giày.
Thẩm Hinh Ninh và Từ Bạch Phong đã đứng dậy từ ghế sofa. Thẩm Hinh Ninh tươi cười nói: "Hứa Diệp, cháu còn phải nấu cơm cho Tiểu Từ à? Không cần đâu, lát nữa chúng ta ra ngoài ăn là được.'
Hứa Diệp cười nói: Cháu và Tiểu Từ vốn có thân phận nhạy cảm, ra ngoài làm gì cũng không tiện, vừa lúc tới Bắc Kinh, cháu cũng muốn nấu cơm cho Tiểu Từ.
Thẩm Hinh Ninh đã sắp cười toe toét rồi.
Ngay cả Từ Bạch Phong luôn giữ vẻ mặt nghiêm nghị cũng tỏ ra thoải mái hơn.
Hứa Diệp là một ngôi sao lớn còn mua thức ăn tới nấu cơm cho Tiểu Từ, không nói tới những chuyện khác, chỉ riêng tấm lòng này đã rất đáng quý rồi.
Sau khi thay xong dép lê, Hứa Diệp đi vê phía trước vài bước, còn ra vẻ nghi hoặc nói: "Tiểu Từ, phòng bếp nhà em ở đâu?"
Tiểu Từ suýt nữa thì không theo kịp màn diễn này.
Hay lắm, hắn diễn thật đấy chứ?
Hắn đã vào phòng bếp này ít nhất mấy chục lần rồi mà còn không biết nó ở đâu sao?
Phải nói, kỹ năng diễn xuất của Hứa Diệp quá xuất sắc, dù sao Tiểu Từ cũng được coi là diễn viên nửa mùa, nhưng cô ấy cũng không phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu nào của việc diễn xuất. Đây là diễn xuất bậc ảnh đế.
Tiểu Từ vội vàng nói: "Phòng bếp ở đây, bên này."
Thẩm Hinh Ninh còn đi lên xách đồ giúp Hứa Diệp, Hứa Diệp cũng từ chối.
Đợi hắn mặc tạp de xong thì cười nói: Chú dì, hai người cứ ngôi nói chuyện trước đi, chờ cháu nấu cơm xong thì mình cùng ăn..
Toàn thân Tiểu Từ đã tê dại.
Cô ấy không thể tin được rằng chỉ một tiếng trước, chàng rể tương lai ngoan ngoãn này vẫn còn đang nằm trên giường ôm mình ngủ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận