Chuong 1394: Van van không ngờ tới, đại kết cục (1)
Trong mắt Trân Khải Đông, bài hát này Hứa Diệp thể hiện, đừng nói là đặt ở đài địa phương trong đêm hội giao thừa, cho dù là đặt ở đài trung ương trong đêm hội mùa xuân cũng dư xài.
Ca khúc này có thể xuất hiện trên sân khấu của Việt Tỉnh Vệ Thị, có thể nói là đã thắp nén hương thơm câu nguyện.
Ngươi làm chuyện này có chút lớn al
Trên sân khấu, Hứa Diệp hát xong ca khúc này, nhìn về phía Trân Khải Đông đang ngồi dưới đài.
Trân Khải Đông lập tức giơ ngón tay cái lên.
Là một đạo diễn đêm hội lão luyện, Trần Khải Đông có thể nhìn ra, độ khó khi hát ca khúc này tương đối cao.
Ca khúc này không chỉ có lời ca và giai điệu khí thế hùng hồn, mà còn cần ca sĩ có thể hát ra được khí thế trong bài hát.
Trân Khải Đông trong đầu điểm qua một lượt các nam ca sĩ trên nhạc đàn Hoa Hạ hiện nay, sau khi điểm qua một vòng, lão phát hiện, người có thể hát tốt ca khúc này thật sự không nhiều.
Vê phần ca sĩ trẻ tuổi, vậy thì càng không có một ai. Đây không chỉ là một bài hát tiếng Quảng, cũng không chỉ là một bài hát tiếng Quảng có thể khiến mọi người nhiệt huyết sôi trào.
Mà là một bài hát tiếng Quảng mà cả nhạc đàn, không có mấy ca sĩ có thể hát ra khí thế.
Mà Hứa Diệp làm được!
Trân Khải Đông - kẻ trung niên này đều bị cảm xúc trong bài hát lây nhiễm, lão tin tưởng, tuyệt đối sẽ có rất nhiều khán giả giống như lão bị lây nhiễm.
Bất quá lão cũng có một ý kiến.
Không để Hứa Diệp xuống đài, Trân Khải Đông nhanh chân chạy lên sân khấu, lão nhìn một vòng quanh những nhạc công này. Nhạc đoàn nhất định phải giữ lại, khúc nhạc của bài hát này bản thân cũng là kinh điển.
Vị trí của nhạc đoàn ở rìa sân khấu, chỉ có vị trí của trống lớn là tương đối gần phía trước, có thể để khán giả nhìn rõ.
Bởi vì ca khúc này ở giữa có một đoạn độc tấu trống lớn dài đến ba mươi giây.
Trân Khải Đông có chút may mắn, may mà lão tìm được cổ thủ trống lớn đỉnh cấp nhất, nếu không đoạn âm thanh trống này còn không đạt được hiệu quả tốt như vậy.
Hứa Diệp hỏi: "Trân đạo diễn, còn có vấn đề gì không?"
Trân Khải Đông suy nghĩ một chút nói: Hứa Diệp, ta nhớ ngươi biết võ thuật đúng không?"
Hứa Diệp gật đầu.
Trân Khải Đông nói: "Đoạn độc tấu trống lớn ở giữa, ngươi có thể biểu diễn một đoạn võ thuật không? Cũng không cần thời gian quá dài, ta cảm thấy nếu có thể thêm vào thì hiệu quả sẽ tốt hơn, đương nhiên nếu không kịp thì cũng không sao, hiện tại cũng rất tốt rồi."
"Được, cái này đơn giản." Hứa Diệp cười nói.
Võ thuật hắn vẫn biết, công phu có thể nói là tương đối tốt.
Trân Khải Đông nói: "Được, vậy ngươi trước tiên biên soạn một chút động tác võ thuật của đoạn này đi, đợi làm xong ta xem qua một chút là được rồi."
"Không cân phiên phức như vậy, Trần đạo diễn, ngươi tìm cho ta một thanh song thủ kiếm đi, tìm được ta sẽ biểu diễn cho ngươi xem một lần." Hứa Diệp nói.
Trân Khải Đông nghe vậy có chút kinh ngạc, tên tiểu tử này rất tự tin.
Lão lập tức gọi điện thoại cho nhân viên công tác, tìm cách đi tìm song thủ kiếm.
Đợi đến buổi chiêu, nhân viên công tác liên đưa tới một thanh song thủ kiếm.
Thanh kiếm này đặt trong một hộp gỗ, vừa nhìn bề ngoài Hứa Diệp liền biết, thanh kiếm này không phải tùy tiện mua ở trong tiệm.
Hứa Diệp hỏi: "Thanh kiếm này lấy ở đâu ra?"
Trân Khải Đông cười nói: "Là của diễn viên hành động Võ Thái bên Hương Giang, hắn nghe nói là ngươi mượn song thủ kiếm, liên đem tàng phẩm của hắn cống hiến ra, lần này hắn cũng tới tham gia đêm hội, đến lúc đó ở hậu trường ngươi có thể nhìn thấy hắn""
Hứa Diệp gật đầu, để các nhạc công bắt đầu chuẩn bị.
Trân Khải Đông vẫn đứng dưới đài, từ góc độ khán giả xem màn biểu diễn này. Lan nay den phan am thanh trống ở giữa, Hứa Diệp tay câm song thủ kiếm, ở trên sân khấu múa lên.
Toàn bộ động tác của hắn đại khai đại hợp, nhìn qua thập phân có khí thế.
Trân Khải Đông cũng liên tục gật đầu.
Ngay khi âm thanh trống sắp kết thúc, Hứa Diệp một tay cầm kiếm, xoay ra một kiếm hoa.
Nhưng mà đúng lúc này, tay hắn trực tiếp buông ra, thanh kiếm này ở trên không trung xoay tròn.
Hứa Diệp xoay người, chân trái đột nhiên đá vào chuôi kiếm. Song thủ kiếm vốn tốc độ xoay đã chậm lại đột nhiên tăng tốc, ở trên không trung xoay ra tàn ảnh.
Thân thể của Hứa Diệp cũng vào lúc này xoay lại, hai tay trực tiếp từ trong tàn ảnh nắm lấy chuôi của song thủ kiếm, hung hăng bổ xuống.
Cùng lúc đó, cổ thủ trống lớn gõ xuống tiếng trống cuối cùng.
Kết quả không còn âm thanh nào nữa.
Toàn bộ nhạc công đều nhìn ngây người, tất cả đều quên mất còn phải tiếp tục diễn tấu.
Đừng nói là nhạc công, Trần Khải Đông dưới đài cũng đã trợn mắt há hốc mồm. Phía trước Hứa Diệp múa kiếm động tác còn rất bình thường, nhưng cuối cùng ngươi làm cái gì vậy?
Trên không đá kiếm, còn trực tiếp dùng hai tay bắt lấy chuôi của song thủ kiếm đang xoay tròn.
Không phải chứ?
Ngươi thân phận gì?
Ta chỉ để ngươi tùy tiện múa kiếm, ngươi lại làm ta chấn động?
Vừa rồi một bộ động tác kia mây bay nước chảy, thật sự là quá đẹp trai.
Cái này nếu phát sóng ra ngoài, cái này phải chấn kinh khán giả cả nước đúng không?
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận