Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 1208: Nương tử ơi~ A ha~ (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:05:26
Bên kia, Hứa Diệp còn ở lại nhà Tiểu Từ.
Hắn vốn định trở vê, nhưng dù thế nào Thẩm Hinh Ninh cũng không cho hắn đi.
Hứa Diệp cảm nhận được tình thương của mẹ mà mình đã lâu không cảm nhận được trên người Thẩm Hinh Ninh.
Thế giới này hắn đã là một cô nhi.
Tuy rằng Hứa Diệp đã không còn bận tâm chuyện này nữa, nhưng trong mắt Thẩm Hinh Ninh, đứa nhỏ Hứa Diệp này quá đáng thương. Hắn mới hai mươi mốt tuổi.
Điều này dẫn đến một tình huống.
Buổi trưa lúc Từ Vân Kì chạy về nhà ăn cơm, anh ấy phát hiện đồ ăn đắt tiền đều bày ở trước mặt Hứa Diệp, còn ở trước mặt mình đều là đồ ăn bình thường.
Trên bàn cơm, vẻ mặt Từ Vân Kì rất ấm ức.
"Con mới là con ruột đóI"
"Con chỉ muốn trở vê ăn chút đồ ăn ngon, tại sao ngay cả địa vị gia đình cũng không có?"
Từ Vân Kì câm đũa gắp rau xanh trước mặt, nhìn mẹ ruột và em gái anh ấy đều vây quanh Hứa Diệp, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Lúc này, giọng nói của Hứa Diệp truyền đến.
"Anh Từ, có phải anh gặp chuyện gì phiền lòng ở trường không? Sao lại không vui? Nếu không thì chờ đến khi cơm nước xong tôi sẽ chia sẻ bí quyết vui vẻ của tôi cho anh."
Trên mu bàn tay câm đũa của Từ Vân Kì đã nổi đầy gân xanh.
Giết người tru tâm mài
Thẩm Hinh Ninh còn cười nói: "Con nên học hỏi Hứa Diệp một chút, gia đình đã cho con điều kiện tốt như vậy mà cả ngày còn ủ rũ, con xem Hứa Diệp ngày càng vui vẻ biết bao." Từ Vân Kì há miệng, trong lúc nhất thời không biết nên phản bác như thế nào.
Anh ấy chỉ muốn hỏi, ai có thể vui vẻ như Hứa Diệp?
Đến khi ăn xong bữa cơm này, Hứa Diệp và Từ Vân Kì ngồi trên sô pha.
Ánh mắt hai người đều nhìn TV chưa bật lên.
Từ Vân Kì lẩm bẩm nói: "Bí quyết vui vẻ của cậu là gì?"
Mắt Hứa Diệp nhìn về phía trước rồi nói: "Lần trước tôi dạy anh tiếng lừa kêu đã học được chưa?"
Từ Vân Kì nói: "Học được rồi, nhưng hình như không có tác dụng gì.
Hứa Diệp nói: Vô dụng là đúng rồi, nếu hữu dụng thì đã xảy ra chuyện.
"Hả?"
Từ Vân Kì ngây ngẩn cả người.
'Con mẹ nó, cậu nói thật có lý.
Hứa Diệp nghiêm túc nói: "Vậy hôm nay dạy anh một bản thăng cấp.
Từ Vân Kì kinh ngạc nói: "Cái này còn có bản thăng cấp?"
Hứa Diệp quay đầu nhìn chằm chằm Từ Vân Kì nghiêm túc nói: "Anh có biết kêu tiếng heo không?
Từ Vân Kì nghe vậy, miệng giật giật, sau đó phát ra âm thanh. Gu gừ gU....
Tiếng kêu này vừa phát ra, dì giúp việc đang quét dọn nhìn sang với vẻ mặt kinh ngạc.
Hứa Diệp lại lắc đầu nói: "Anh làm sai rồi, đây không phải là tiếng heo chuẩn, để tôi làm mẫu cho anh nghe.'
Hứa Diệp hắng giọng rồi phát ra âm thanh.
Éc-- éc-- éc--
Dì giúp việc đứng ngây ra, sau đó nói: "Giống hệt tiếng heo kêu mà nhà tôi nuôi.
Trong đâu Từ Vân Kì toàn là dấu chấm hỏi.
Tiếng kêu này hình như có chút khác biệt. Hứa Diệp chậm rãi nói: "Hom nay tôi sẽ dạy anh phiên bản thăng cấp thế này, anh không chỉ biết kêu tiếng heo, mà phải biết kêu theo nhiêu cảm xúc khác nhau như tiếng heo vui vẻ, tiếng heo buồn bã, tiếng heo tức giận, tiếng heo cực kỳ vui mừng, tiếng heo khi tìm bạn đời, tiếng heo lúc bị giết."
Từ Vân Ki nghi ngờ nói: "Cái này dùng được không?"
"Vô dụng mới học chứ, nếu như hữu dụng thì học cái này làm gì?" Hứa Diệp hỏi ngược lại.
"Đây là bí quyết hạnh phúc?"
Từ Vân Kì luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Hứa Diệp nghiêm túc nói: Làm chuyện vô dụng sẽ vui vẻ."
Từ Vân Kì cảm thấy anh ấy đã giác ngộ, nhưng giác ngộ không hoàn toàn.
Anh ấy cảm thấy trong lời Hứa Diệp nói có lỗ hổng logic, nhưng khi anh ấy thật sự bắt đầu học tiếng heo kêu xong lại quên mất chuyện này.
Giờ phút này, anh ấy chỉ muốn học được tiếng heo kêu, học được tiếng heo kêu mang theo cảm xúc.
Không bao lâu, trong phòng khách đã vang vọng tiếng heo kêu liên tiếp của Hứa Diệp và Từ Vân K.
Tiểu Từ đã hết chỗ nói, ngồi một bên đeo tai nghe chơi điện thoại di động.
Hai người cứ chơi đi, ai chơi được với hai người chứ.
Sau khi Từ Vân Kì suy một ra ba, phát minh ra tiếng heo kêu thẹn thùng, Từ Bạch Phong đã trở lại.
Sáng nay Từ Bạch Phong đi công ty họp, cũng là bận rộn xong mới trở về.
Kết quả không nghĩ tới, vừa vào cửa ông ta đã nhìn thấy con ruột đang học tiếng heo kêu.
Trong nháy mắt nhìn thấy Từ Bạch Phong, Từ Vân Kì lập tức im lặng.
Bầu không khí nhất thời có chút xấu hổ. Từ Bạch Phong làm ra vẻ cái gì cũng không nghe thấy, sau khi đổi sang dép lê thì đi đến nói: "Ở trường không có việc gì sao?"
Từ Vân Kì rụt cổ: "Buổi chiều không có tiết."
Từ Bạch Phong nghiêm túc nói: "Theo ba đến phòng sách."
Từ Vân Kì yên lặng đứng dậy, ngoan ngoãn đi theo phía sau Từ Bạch Phong.
Học tiếng heo kêu bị cha ruột nhìn thấy, vẫn có chút xấu hổ.
Sau khi vào phòng sách, Từ Vân Kì tự giác đóng cửa lại.
Ngoài dự đoán của anh ấy, Từ Bạch Phong cũng không nói gì về chuyện này mà nói: "Con mở album mới của Hứa Diệp ra cho ba, ba nghe xem trong album mới của cậu ấy và Tiểu Gia hát bài gì."
CP Từ Hứa Như Sinh đã lan truyền đến mức khiến Weibo gân như sụp đổ.
Chuong 1209: Nuongtu oi~ Aha~ (3)
Chuong 1209: Nuongtu oi~ Aha~ (3)

Bình Luận

0 Thảo luận