Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 819: Giải thưởng Giọng Ca Vàng, giải thưởng cao nhất (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 11:02:01
Hứa Diệp không hề xấu hổ vì bị vạch trần.
Trong những trường hợp như thế này, chỉ cần mình không xấu hổ thì người xấu hổ sẽ là người khác.
Hứa Diệp bình tĩnh nói: "Nếu không có chữ thì sao mà tôi phát biểu được."
Thầy Tào hết nói nổi.
Ông ấy hình như đã hiểu, logic của Hứa Diệp đúng là khác với người bình thường.
Thầy Tào thở dài đầy bất lực: "Thôi cậu tiếp tục đi."
Ở phía dưới, có một số người không nhịn được mà phì cười.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy biểu cảm này của thầy Tào.
Phải biết rằng, bây giờ thầy Tào gần như đã rời khỏi giới âm nhạc, tập trung giảng dạy tại một trường đại học.
Hành động của Hứa Diệp đã khiến cho thầy Tào bất lực đến mức không thể nói được gì.
Cũng may là Hứa Diệp không làm chậm trễ thời gian thêm nữa.
Hắn tiếp tục nói: "Trong lòng tôi có rất nhiều điều muốn nói, chẳng hạn như..."
Nói xong câu này, Hứa Diệp lập tức cúi đầu chào, đi thẳng xuống dưới khán đài.
Lần này thầy Tào thật sự tức giận, quát to: "Hứa Diệp, cậu vẫn còn chưa nói xong đâu!"
Mọi người ở phía dưới cũng mơ hồ.
Lúc nãy hắn chỉ toàn nói nhảm thì cũng thôi đi, hiện giờ đang nói đến chỗ quan trọng lại đột nhiên dừng lại là sao?
Hứa Diệp dừng chân, quay người trả lời: "Thôi để dành lần sau rồi nói."
Thầy Tào bực mình đáp: "Vậy nếu không có lần sau nữa thì sao?"
"Thế thì sang năm nói!"
Nói xong, Hứa Diệp ôm cúp giải thưởng quay lại chỗ ngồi.
Thầy Tào mấp máy môi, cuối cùng cũng không biết nên nói gì.
Ở phòng phát sóng trực tiếp, khán giả đang xem cũng choáng váng.
[Ha ha ha! Không hổ danh là do Viện Trưởng viết, kỹ năng thật đỉnh cao!]
[Viện Trưởng không có viết mà!]
[Tuy rằng Viện Trưởng rất hài hước, nhưng mà những lời này không phải ai cũng có thể nói ra, chắc là Viện Trưởng tự tin rằng năm nào mình cũng có thể được lên nhận thưởng!]
[Đây cũng không phải là thái giám, mỗi năm thay một lần!]
Ở khu bình luận, mọi người ai cũng trêu chọc.
Cả giới âm nhạc cũng chẳng có ai dám mạnh dạn nói rằng năm nào mình cũng có thể lên khán đài nhận thưởng.
Nhưng Hứa Diệp lại dám nói ra điều này, mà mọi người cũng không cảm thấy có gì không ổn.
Là do ấn tượng mà hắn mang lại cho mọi người hiện giờ khiến cho mọi người tin tưởng, hắn có đủ thực lực để làm được như vậy.
Đương nhiên cũng sẽ có một số ca sĩ ở dưới khán đài cảm thấy Hứa Diệp quá kiêu ngạo.
"Còn định để lần sau nói tiếp, chắng lẽ cậu ta cho rằng năm sau cậu ta cũng có thể đoạt giải hay sao?"
"Người trẻ tuổi bây giờ đúng là cái gì cũng dám nói."
"Nếu nói năm nào cũng được đề cử thì còn nghe được, chứ năm nào cũng đạt giải thì làm sao mà có thể."
Cùng lúc đó, thầy Tào cũng lấy ra phong bì giải thưởng tiếp theo.
"Những người được đề cử cho giải thưởng Người Viết Lời Xuất Sắc Nhất là Hứa Diệp, Ngụy Đông An, Lưu Chấn Quang..."
Khi tên Hứa Diệp lại lần nữa vang vọng khắp khán đài, sắc mặt của dàn ca sĩ liên tục biến đổi.
Toàn bộ hội trường xôn xao.
Tuy rằng những giải thưởng cá nhân này đều được xếp ở phía sau, nhưng không thể nghi ngờ giá trị của chúng.
Hứa Diệp là một ca sĩ, có thể được đề cử ở giải thưởng này cũng đồng nghĩa việc thực lực của hắn được ghi nhận.
Thầy Tào cuối cùng cũng nhận được danh sách đạt giải, ông ấy mở danh sách đạt giải cuối cùng ra, ông ấy hình như hơi kinh ngạc, sau đó lại mỉm cười.
Thầy Tào lại nói tiếp: "Người đạt giải Người Viết Lời Xuất Sắc Nhất chính là Hứa Diệp!"
Sau khi dứt lời, trên mặt thầy Tào nở một nụ cười ranh mãnh, giống hệt một con cáo già.
"Hứa Diệp, bây giờ cậu hãy đi lên khán đài và tiếp tục phát biểu cảm nghĩ của mình khi đạt giải đi."
Lúc này, trong lòng thầy Tào cảm thấy rất vui sướng.
Ai bảo vừa rồi cậu dừng lại giữa chừng, bây giờ ngay lập tức lên nói tiếp cho tôi!
Mà Hứa Diệp thì vừa mới trở về chỗ ngồi không lâu, ghế vẫn còn chưa kịp nóng.
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Hứa Diệp.
Vào giờ phút này, vẻ mặt của những ca sĩ khác cũng khiếp sợ.
Lại thêm một giải thưởng nữa!
Giải thưởng Giọng Ca Vàng đây là muốn làm gì?
Mặc dù lúc trước Hứa Diệp không nhận được giải Người Mới Xuất Sắc Nhất, nhưng mà giải thưởng Giọng Ca Vàng cũng trao cho Hứa Diệp một giải thưởng khác có giá trị hơn rồi, điều này mọi người cũng cảm thấy hợp lý.
Tuy nhiên đây đã là giải thưởng thứ hai.
Hơn nữa nó còn được xếp ở phía sau.
Tiểu Từ nhìn Hứa Diệp, ánh mắt của cô ấy mang theo sự tự hào.
Không hổ là người đàn ông mà cô ấy nhìn trúng!
"Mau lên đi." Tiểu Từ nhắc nhở.
Lúc này, Hứa Diệp cũng cảm thấy hơi kinh ngạc.
Hắn cũng không ngờ giải thưởng này sẽ rơi vào trong tay hắn.
Giải thưởng Giọng Ca Vàng năm nay cũng thật đặc biệt.

Bình Luận

0 Thảo luận