Cảnh Hi Duyệt chỉ là không muốn xuất hiện, cô còn chưa từng lộ mặt với fan.
Sau khi biết Hứa Diệp tham gia chương trình, hai người đều tỏ ra hối hận.
Không đi quả là một tổn thất lớn!
Trong lúc trên mạng đang thảo luận, đám người Hứa Diệp cũng hoàn thành quy trình của tổ chương trình, đến đạo quán* trên núi Võ Đang.
Đạo quán: Đạo quán là nơi tu luyện và cử hành nghi thức tôn giáo của các đạo sĩ.
Đây là trạm dừng chân cuối cùng của mọi người, đêm nay tất cả mọi người nghỉ ngơi ở chỗ này, ngày mai sẽ xuống núi.
Vài đạo sĩ đi ra đón tiếp mọi người.
Sau khi đi vào đạo quán, vẻ mặt mọi người cũng trở nên nghiêm túc.
Có cô ca sĩ thấy một con chó đang hóng mát dưới gốc cây, thắc mắc: "Nơi này còn nuôi chó nữa ư?"
Đạo sĩ mỉm cười nói: "Đây là con chó chúng tôi nuôi, tính cách rất ngoan ngoãn."
Lâm Ca nói đùa: "Con chó này có phải là Hao Thiên Khuyển không?"
Mã Lục gật đầu: "Tôi thấy con chó này không chừng là thần tiên đấy."
Hắn đi thẳng về phía con chó.
"Cậu định làm gì vậy?" Lâm Ca hỏi.
"Em đi hỏi nó chút chuyện." Hứa Diệp đáp.
Mấy đạo sĩ bên cạnh đều bối rối.
Cậu muốn hỏi chuyện một con chó?
Đầu óc cậu không có vấn đề chứ?
Còn Lâm Ca và những người khác dọc đường đi bị làm cho ngạc nhiên quá nhiều, nên dù họ cảm thấy khó hiểu đối với hành vi của Hứa Diệp, thì vẫn không cách nào lý giải.
Cậu con mẹ nó muốn hỏi con chó chuyện gì chứ?
Hãy nhìn xem con chó này trả lời cậu như thế nào.
Trình Thiên Lôi cười ha hả: "Xem ra tính trẻ con của Hứa Diệp vẫn chưa biến mất."
Khi gã nói điều này khiến người ta có cảm giác như đang đứng ở góc độ của một bề trên.
Hứa Diệp cũng không nghe thấy, hắn đi thẳng tới trước mặt con chó.
Đây là một con chó cỏ Trung Hoa, lông đen vàng đan xen, trông rất ngoan ngoãn, nó nhìn về phía Hứa Diệp bằng ánh mắt nghi ngờ.
Lúc này, Hứa Diệp đột nhiên hét lớn: "Năm nay tôi có được thịnh vượng
hay không?"
Khi hắn la lên, đừng nói con chó trước mặt, ngay cả người xung quanh cũng phải giật mình.
Sau khi bị kích thích, con chó này đột nhiên nhảy lên khỏi mặt đất rồi lui về phía sau vài bước, sủa ầm ĩ.
"Gâu gâu gâu!"
Hai từ đồng âm: Vượng trong tiếng trung phát âm là wang, tiếng chó sủa cũng có phát âm là wang.
Hứa Diệp hài lòng gật đầu, xoay người trở lại trong đội ngũ.
Vẻ mặt mấy đạo sĩ xung quanh đều rất phức tạp, trong thoáng chốc họ nảy ra ý định hoàn tục.
Con chó này có thể không phải là người, nhưng cậu đúng là chó thật đấy.
Hứa Diệp cười nói: "Nghe rõ hết chưa? Nó nói tôi sẽ thịnh vượng."
Vẻ mặt Trình Thiên Lôi cứng đờ, gã muốn về nhà.
Lúc đầu, khi thua Hứa Diệp, gã cảm thấy cũng không có gì to tát.
Dù sao thì đó cũng chỉ là một bài hát.
Nhưng bây giờ gã cảm thấy, đây thực sự là một điều nhục nhã.
Gã lại thua Hứa Diệp?
Thua bởi tên điên này?
Mẹ ơi, con muốn bỏ thi về nhà.
Lâm Ca vỗ vai Hứa Diệp, sau đó cũng đi về phía con chó kia.
Một lát sau, lại vang đến tiếng chó sủa "Gâu gâu".
Mã Lục im lặng một lát rồi cũng đi về phía con chó.
Sau khi trở về, Mã Lục còn mặt dày nói: "Xin lỗi vì đã quấy nhiễu đến chó này."
Mấy đạo sĩ bên cạnh đều choáng váng.
Các cậu có biết ở đây là nơi nào không?
Các cậu có biết chúng tôi thờ phụng bao nhiêu vị thần ở đây không?
Các cậu hỏi một con chó ở trong đạo quán, năm nay các cậu có thịnh vượng hay không, đó không phải là có lỗi với chúng tôi mà đó là coi thường chúng tôi.
Thần tài mà biết cũng sẽ nhào ra đạp các cậu hai cái.
May mắn thay, sau đó Hứa Diệp không bày trò gì nữa.
Ngược lại Lâm Ca và Mã Lục đã dần dần biến thành Hứa Diệp.
Ngày hôm sau, sau khi mọi người trải nghiệm một chút cuộc sống trong đạo quán, tổ chương trình tuyên bố chủ đề của chương trình kỳ này.
Tuy rằng tất cả mọi người đã sớm biết chủ đề bài hát, nhưng lúc nên phối hợp thì vẫn phải phối hợp một chút.
Sau khi chủ đề đã được xác định, mọi người rời khỏi núi Võ Đang và trở về thành phố Nga.
Đêm nay, mọi người sẽ tiến hành buổi diễn tập đầu tiên, ngày mai bắt đầu quay chính thức.
Sau khi Hứa Diệp trở về, hắn đến khách sạn gặp Quách Đông Cường và Đổng Ngọc Khôn.
Quách Đông Cường mở vali ra trước, để lộ trang phục biểu diễn bên trong.
"Tổng Giám đốc Hứa, tôi mang theo cả quần áo đỏ và trắng, anh muốn mặc gì thì mặc." Quách Đông Cường nói với vẻ mặt bất chấp tất cả.
Giờ đây anh ta đã vứt bỏ sự rụt rè, quyết tâm đi theo Hứa Diệp.
Sau khi đi theo Hứa Diệp biểu diễn hai lần, bây giờ giá trị thị trường của anh ta cũng được tăng lên.
Đây đều là chỗ tốt mà Hứa Diệp mang đến cho anh ta.
Vị ngôi sao lớn này một khi đã nói nâng đỡ thì quả thực sẽ nâng đỡ hết mình.
"Đồ đỏ nhiêu tiền? Còn trắng bao nhiêu?" Hứa Diệp cười nói.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận