Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 195: Cậu gọi cái này là biết nấu cơm hả? (1)

Ngày cập nhật : 2025-09-09 10:59:51
"Em là trái táo nhỏ của lòng tôi, yêu em nhiều như thế nào cũng không thấy đủ..."
Lục Diệu Dương có hơi mơ màng, sao giờ lại còn hát cái này nữa vậy?
Chờ sau khi anh ta bước thêm vài bước, cuối cùng thấy được tình hình trong phòng khách.
Cửa phòng khách được mở toang, Hứa Diệp đang nhảy múa theo bài hát Quả Táo Nhỏ cùng mấy vị khách quý ở trong phòng khách.
"Chị Tử Vi, động tác của chị không đúng rồi, chị phải cong mông lên!"
"Anh Hạo, anh phải tập luyện nhiều thêm mới được, cánh tay của anh có hơi cứng đấy."
"Chị Trần đừng cười, nghiêm túc một chút!"
"Chỉ có Lâm Ca là nhảy tốt nhất!"
Hứa Diệp giống như thầy giáo dạy vũ đạo, đang dạy động tác cho những khách quý khác.
Sau khi Lục Diệu Dương nghe thấy Hứa Diệp nói với Giang Tử Vi câu kia, cảm giác như sét đánh giữa trời quang, đánh ngay giữa trán anh ta.
'Cậu ta dám nói nữ thần của mình cong mông lên!'
'Mấu chốt là nữ thần của mình còn làm theo!'
Lục Diệu Dương cảm giác cả người không ổn lắm.
Nhân viên công tác của tổ tiết mục đều tránh ở ngoài màn ảnh, bọn họ cũng nhìn chằm chằm vào tình hình bên trong.
Đám người Hứa Diệp trò chuyện tới khi nhắc tới Quả Táo Nhỏ, sau đó Lâm Ca đề nghị mọi người cùng nhau nhảy bài Quả Táo Nhỏ.
Hiện tại bài hát Quả Táo Nhỏ này đang vô cùng nổi tiếng, số lượt xem video nhảy trên nhiều nền tảng video khác nhau cũng không hề giảm.
Mọi người cùng nhau nhảy múa thế này, đến lúc đó hiệu quả của chương trình chắc chắn không tồi.
Lâm Ca tham gia chương trình tạp kỹ rất nghiêm túc, mà vốn dĩ anh ta tính ham chơi.
Mọi người đều vô cùng phối hợp.
Đặc biệt là Giang Tử Vi đang mặc một bộ váy dài.
Đương nhiên dáng người của Giang Tử Vi rất đẹp, hơn nữa bộ váy của cô ấy có hơi bó sát, khéo léo bày ra vòng eo thon thả, vòng mông đầy đặn của cô ấy một cách hoàn mĩ.
Sau đó cô ấy nhảy Quả Táo Nhỏ!
Trước kia Giang Tử Vi chỉ toàn nhảy những vũ đạo có phong cách nhẹ nhàng, ngọt ngào.
Cảm giác tương phản rõ ràng.
Diêu Chí thở dài, nói: "Quả nhiên bệnh này vẫn lây."
Lúc này, cuối cùng mọi người cũng chú ý tới Lục Diệu Dương đứng ở bên ngoài.
Hứa Diệp chạy thẳng ra ngoài lôi kéo Lục Diệu Dương vào trong.
"Thầy Lục tới đúng lúc quá, chỉ thiếu mỗi anh, cùng nhau nhảy nào!"
"Chuyện đó, tôi không biết nhảy." Lời nói của Lục Diệu Dương mang theo ý xin lỗi.
Anh ta phải giữ vững phong độ của mình.
"Không biết nhảy thì để tôi dạy cho anh." Hứa Diệp nghiêm túc nói.
Cả người Lục Diệu Dương run lên.
Lúc này Lâm Ca và Thôi Hạo cùng hô lên: "Tới đây, cùng nhau nhảy một lát, chưa kể nó cũng rất vui nữa chứ."
Hai vị tiền bối này đã gọi anh ta, Lục Diệu Dương tự nhiên không có cách nào cự tuyệt.
Lục Diệu Dương cắn chặt răng, thầm nghĩ nhảy thì nhảy.
"Được, tôi tới đây."
Trong lòng Lục Diệu Dương đang cực kỳ đau khổ nhưng nghĩ đến việc bây giờ vẫn đang đứng trước ống kính, anh ta lại phải cố gắng nở nụ cười trên mặt.
Điểm không tốt ở chương trình truyền hình thực tế chính là như vậy.
Nếu Lục Diệu Dương thực sự không muốn nhảy, thật ra người ở đây cũng sẽ không bắt ép.
Anh ta có thể từ chối nhưng đến khi chương trình được chiếu, khán giả sẽ nghĩ như thế nào?
Thôi Hạo người ta đã từng là Thiên vương, còn có vị Thiên vương thế hệ mới Lâm Ca này nữa, còn cả Thiên hậu giới ca sĩ Giang Tử Vi đều đang nhảy.
Lục Diệu Dương anh ta đứng ở cấp bậc nào?
Lỡ như đến lúc đó bị khán giả gán cho cái mác nào đó, ngược lại sẽ làm mất duyên với người qua đường.
Vẫn là câu nói ấy, không phải ai cũng có thể dũng cảm phô trương trước màn ảnh.
"Em là trái táo nhỏ trong lòng tôi..."
Tiếng ca còn đang quanh quẩn.
Hứa Diệp còn đứng đầu nhảy trước, để mọi người cùng nhảy theo.
Lục Diệu Dương cảm giác thời gian trôi thật chậm, cũng vô cùng giày vò.
Cuối cùng, tiếng hát kết thúc.
Lâm Ca cười nói: "Nhảy múa một hồi như vậy cảm giác thân thể cũng nhẹ nhàng không ít, xem ra về sau tôi cũng nên trở thành một thành viên trong đội quân nhảy múa ở quảng trường thôi."
Thôi Hạo trêu ghẹo nói: "Đêm nay biểu diễn ở quảng trường trong thôn, nếu cậu muốn nhảy, đến lúc đó cứ nhảy chung với người dân trong thôn."
"Cũng không phải là không được!" Lâm Ca cười ha ha.
Cuối cùng Lục Diệu Dương cũng tìm được cơ hội, bắt đầu chào hỏi mọi người.
Anh ta có quen biết với Thôi Hạo và Lâm Ca nhưng cũng không thân, chỉ lấy tư cách đàn em để chào hỏi thôi.
Tới lượt Giang Tử Vi, anh ta tỏ ra nho nhã hơn nhiều nhưng Giang Tử Vi cũng chỉ chào hỏi qua loa với anh ta.
Chờ tới chỗ Hứa Diệp, Lục Diệu Dương cười nói: "Hứa Diệp, rất vui khi được gặp lại anh lần nữa."
"Anh vui cỡ nào?" Hứa Diệp buột miệng thốt ra không thèm do dự.
Lục Diệu Dương cứng người.
Giang Tử Vi đứng một bên cười nhìn Hứa Diệp, cô ấy đã biết Hứa Diệp rất thú vị từ lâu, bây giờ sau khi được thấy người thật thì phát hiện ra người này còn đặc biệt hơn nữa.

Bình Luận

0 Thảo luận