Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1003: Mạnh Vậy

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:37
Ai ngờ...
Nhưng hôm nay, cũng không thể xem thường người có thể khiến Kiếm Trủng sinh ra cộng minh này.
Hiện tại có lẽ không có vị kiếm tu nào có thể vượt qua hắn.
Nhưng không có cảm giác chấn động như khi hắn nhìn thấy Đạo Tử.
Đối với Đạo Tử, Hạ Thiên Khuyết cảm thấy rất đáng tiếc, không chỉ vì vấn đề tu vi của hắn, mà còn chuyện ra mắt lần trước.
Hắn hi vọng có thể thành công, ai ngờ nữ nhi của hắn quá kiêu căng tự mãn.
Loại người như Đạo Tử, dù đang xuống dốc cũng không phải là người mà những kẻ khác có thể với tới. Nhưng bỏ lỡ rồi, thì đành thôi vậy.
Người trẻ tuổi bây giờ rất thích yêu đương tự do.
"Cũng tốt, tránh chuyện sau này quay sang trách ta"
Hạ Thiên Khuyết không kiềm được mà lẩm bẩm. "Cha đang nói gì vậy?"
Hạ Vũ Trúc tò mò hỏi.
"Nói ngươi sau này đừng hối hận vì đã từ chối Đạo Tử"
Hạ Thiên Khuyết nói với vẻ bất đắc dĩ.
"Cha vẫn còn băn khoăn chuyện này à? Ngài không hối hận là được rồi, ta thì hối hận gì chứ?"
Hạ Vũ Trúc mỉm cười rồi nói:
"Nếu hắn thật sự đang xuống dốc thì có khi sau này ta sẽ vượt qua hắn đó. Nếu hắn không xuống dốc thì ta cũng không xứng với hắn.
Hạ Thiên Khuyết còn có thể nói gì được nữa?
Åm!
Trong thế giới khác, gió lốc càn quét đại địa, kiếm ý tràn ngập đất trời.
Lý Lạc Thư đứng lơ lửng trên không, gió lốc vỡ vụn trước mặt hắn.
Phía trước Lý Lạc Thư là Thần Phong Bạo đang hội tụ lực lượng, chỉ là hắn có chút kinh ngạc.
"Nhân loại, sao ngươi làm được?"
Thần Phong Bạo có chút khó mà tin tưởng được:
"Cảnh giới của ngươi không thể có lực lượng cường đại như thế được, vì sao kiếm của ngươi có thể chém quyền hành của ta?"
"Vì sao không thể chứ?"
Xung quanh Lý Lạc Thư cũng có sức mạnh đang thẩm thấu vào cơ thể hắn:
"Đương nhiên ngươi sẽ cảm thấy kiếm của ta chém được quyền hành của ngươi. Còn ta thì đương nhiên sẽ cảm thấy kiếm của ta sẽ chém được quyền hành của ngươi. Chỉ thế thôi."
"Đúng là ngươi rất xuất sắc, trong thời đại thần minh số tồn tại có thể đáng sợ giống ngươi cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Nhưng dù sao ngươi cũng còn quá trẻ tuổi, ngươi không phải là đối thủ của ta" Xung quanh Thần Phong Bạo có vô số gió lốc tụ lại.
Quyền hành thiên địa đang ngưng tụ một cách nhanh chóng.
Đây là vì Thời Quang chi thạch.
Lúc này Lý Lạc Thư cũng như vậy.
Họ nhận được cảnh giới và lực lượng trong Thời Quang chi thạch, nhưng có một số lực lượng không có sẵn trong Thời Quang chi thạch, phải lấy chúng từ trong thiên địa.
Ví dụ như thần lực mà quyền hành dung nạp, ví dụ như linh khí mà cảnh giới cần.
Cho nên họ đều không ở trong thời kỳ toàn thịnh, hai người đều đang khôi phục đến đỉnh phong.
"Không sao.
Lý Lạc Thư nói một cách bình tĩnh:
"Ta hành tẩu Cửu Châu, gặp vô số đối thủ mạnh mẽ. Chưa ra tay thì không đủ để ta nhận thua"
"Nhân loại, từ đầu tới giờ ta đều cảm thấy ngươi ngông cuồng"
Thần Phong Bạo đứng trong trung tâm gió lốc, quyền hành trên người hắn cuốn sạch quyền hành trong thiên địa như vòng xoáy.
"Nhưng ta vẫn muốn nhắc nhở ngươi một câu, nếu như bây giờ ngươi ra tay thì có lẽ còn cơ hội. Chậm nữa thì hết cơ hội rồi.
Mà Lý Lạc Thư chỉ trả lời Thần Phong Bạo hai từ:
"Không sao.
Thần Phong Bạo cũng không tức giận, ngược lại hắn còn cười:
"Vậy thì hãy nhận lấy quyền hành áp chế của ta đi"
Lực lượng Phong Bạo tuôn trào, quét sạch Lý Lạc Thư.
Lúc này một thanh trường kiếm do kiếm ý ngưng tụ và thành nâng Lý Lạc Thư lên. Ngay lúc Thần Phong Bạo công kích thì kiếm ý cũng đã hành động ngay lập tức.
Lý Lạc Thư nhẹ nhàng phất tay, vô số kiếm ý đối đầu với gió lốc trong thiên địa.
"Ta có một kiếm, bắt đầu từ trái tim ta, chiếu rọi thiên địa"
"Chém"
Trong lúc nhất thời giữa hư không vô tận, vạn kiếm đều phát ra, chém hết tất cả gió lốc.
Tiếng vù vù lang vảng bên tai không dứt, sức mạnh mênh mông chấn động thiên đại.
Hai người họ mỗi người chỉ mới ra một chiêu, rồi cứ thế duy trì mãi.
Vì muốn khôi phục nên cả hai đều đứng thẳng ngay tại chỗ. Chờ đợi giây phút đỉnh phong nhất.
Mà đám người hiền giả dứng dưới nhìn họ tranh đấu cũng cảm thấy e ngại.
Đây chính là thần minh chân chính ư?
Vừa rồi họ thường xuyên nghe Thần Phong Bạo nói tới chuyện hắn là thần minh.
Cuộc chiến thần minh không phải là chuyện mà phàm nhân như họ có thể hiểu được.
Chu Ngưng Nguyệt đã đứng ngẩn ra ngay tại chỗ, nàng híp mắt lại như muốn nhìn vị trí trung tâm của cuộc chiến.
Còn chưa đánh nhau đã kinh khủng như vậy rồi, nếu thật sự đánh nhau thì còn xảy ra chuyện gì nữa chứ?" "Chu Tự, đó là đại ca ngươi thật à?"
"Đương nhiên rồi"
Chu Tự gật đầu rồi nói:
"Nếu không thì ai hành tẩu Cửu Châu đại địa?"
"Đại ca ngươi mạnh thế nào, sao lại nhận ngươi làm tiểu đệ chứ?"
Chu Ngưng Nguyệt tỏ vẻ khó hiểu.
Loại cấp bậc này đã vượt qua phạm vi nhận biết của nàng rồi.
Thượng tam phẩm cũng đâu có mấy ai mạnh đâu nhỉ.
"Lúc đầu đại ca ta vẫn chưa mạnh như vậy. Khoảng thời gian trước cũng giống như ta, đại khái mạnh hơn ta một chút. Dù sao hắn biết mở cửa không gian mà"
Câu nói này khiến Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển đều sững người ra.
"Ý của ngươi là lúc ngươi vừa mới biết đại ca ngươi thì hắn mới tam phẩm?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi thêm.
"Không có đâu"
Chu Tự nói với vẻ không quá tự tin.
1150 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận