Không hề báo trước, cả bóng tối vỡ vụn, dạ xoa tan rã tại chỗ. Ba người bên trong cũng hiện ra trước mặt mọi người. Người vừa nãy còn chưa nói hết khó mà tin nổi nhìn chằm chằm Chu Tự.
Nhìn ba người phía trước, Chu Tự đứng trên không nói:
"Ngươi nói cái gì không thể nào? Nói lại lần nữa đi"
"Ngươi, sao lại thế này?"
Trong ba người, người đàn ông trung niên cầm đầu nhìn chằm chằm Chu Tự với vẻ mặt không thể tin nổi. Bóng tối bị phá vỡ. Cũng có nghĩa quyền hạn bị tan vỡ, hơn nữa họ cảm nhận được, khoảnh khắc quyền hạn bóng tối tiếp xúc với nắm đấm của đối phương, nó đã co rút lại. Sức mạnh của người này thật đáng sợ.
"Ngươi nên hỏi danh hiệu của ta Chu Tự cười nói.
"Danh hiệu của ngươi?"
Người đàn ông trung niên khó hiểu:
"Danh hiệu của ngươi là gì?"
Nghe vậy Chu Tự mừng rỡ, cao ngạo tự tin nói:
"Chẳng phải ta đã xưng tên rất nhiều lần rồi sao? Ta là..Tịnh Thần Chu Vương Ngoại thành thần vực.
Mọi người xem kịch nhìn thấy hào quang đỏ sẫm đó nổi lên đều rất bất ngờ. Đặc biệt là khi hắn tiến thẳng, ép bức quyền hạn bóng tối, họ càng bất ngờ. Nhưng theo họ thấy, việc này chẳng khác gì tự tìm đường chết. Nhưng chỉ trong thời gian mấy hơi thở, họ nhìn thấy bóng hình đỏ sẫm tiếp xúc với bóng tối.
"Xong rồi, người này sắp chết rồi.
"Hình như hắn là người đứng đầu đầu tiên? Biên Giới Thành sắp bị công phá rồi ư?"
Đúng lúc những người khác còn đang bàn tán, thì tiếng ầm ầm vang lên. Hào quang đỏ sẫm biến mất, ánh sáng vô hình truyền ra, sau đó bành một tiếng, quyền hạn bóng tối ầm ầm đổ sập biến mất với phương thức có thể nhìn bằng mắt thường.
Trong hình ảnh, cả quyền hạn bóng tối biến mất trong tích tắc khiến những người còn đang muốn bàn tán sững sờ tại chỗ. Họ nhất thời không biết đã xảy ra chuyện gì. Những người vốn muốn mau chóng đến chia một ít nước xuýt cũng âm thầm dừng lại. Không ai biết rõ có chuyện gì, có cường giả ra tay ư?
Lúc này dường như giới hạn nào đó bị đánh vỡ, bên đó có giọng nói truyền ra.
"Ngươi, sao lại thế này?"
Là người trong bóng tối lên tiếng.
Nghe thấy câu này, họ liền biết người ra tay làm tất cả chính là người ban đầu có sức mạnh đỏ sẫm đó. Vậy hắn là ai? Làm được bằng cách nào?
Ngay sau đó họ nghe được đáp án muốn nghe.
"Ngươi nên hỏi danh hiệu của ta.
Tiếng cười hao sảng vang lên.
Nghe thấy giọng nói này, ông chủ chém giá và Bách Mạch tiên tử quay sang nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc từ trong mắt đối phương.
"Hình như bạn tốt của ngươi rất không hài lòng khi xem ở đây, trực tiếp xông đến rồi.
Bách Mạch tiên tử thản nhiên nói.
"Ta nói mà, sao hôm nay ta bị hai người đó gặp được mà không có lý do chứ.
Ông chủ chém giá tối sầm mặt.
"Ngươi không phát hiện ra à?" Bách Mạch tiên tử tò mò hỏi.
"Ít nhiều cũng phát giác được, nhưng chuyện của Thanh Thành, ngươi cũng hiểu đấy, ngươi có gan đó không?"
Ông chủ chém giá hỏi Bách Mạch tiên tử.
Bách Mạch tiên tử nhún vai.
Lúc này, giọng nói bên trên tiếp tục truyền đến:
"Danh hiệu của ngươi? Danh hiệu của ngươi là gì?"
Lần này bất kể là ai, mọi người đều lắng nghe, muốn xem xem rốt cuộc người giữ thành là ai. Hơn nữa còn có năng lực phá vỡ quyền hạn trong chớp mắt. Kể cả Bách Mạch tiên tử và ông chủ chém giá cũng hiếu kỳ, muốn biết danh hiệu của Chu Tự là gì.
Rất nhanh tiếng người bên trên vang lên, tự tin và cao ngạo:
"Chẳng phải ta đã xưng tên rất nhiều lần rồi sao?
Ta là...Tịnh Thần Chu Vương"
Vừa dứt lời, cả Biên Giới Thành đều sửng sốt tại chỗ. Sao lại là người này? Họ không phải nói đến bản thân Tịnh Thần Chu Vương, mà lại là người mạo nhận Tịnh Thần Chu Vương.
Lần trước có lẽ Thần Thái Dương hỏi cũng là người này, người này thật lạ. Không biết trả lời như vậy khiến người ta rất sợ hả?
Ở nhà Chu Tự, bốn người cùng xem tivi, thì có ba người quay đầu nhìn sang Chu Nhiên.
"Nhìn ta làm gì?"
Chu Nhiên nhìn chằm chằm Tô Trần nói:
"Con trai ngươi không phản nghịch hả? À đúng, ngươi không có con trai.
"Tịnh Thần Chu Vương đích thân đến hiện trường, lại bị dồn đánh, chuyện này truyền ra ngoài, có thể Chu Vương không khiến người ta sợ nữa rồi"
Tô Trần cười nói.
"Anh rể vẫn luôn thổi phồng con trai mình rất lợi hại, còn Chu Tự vẫn luôn khiến cha mình tổn hại danh tiếng.
Quả nhiên là cha con..."
Liễu Bắc Uyển cười nói.
"Nghe Tiểu Nguyệt nói, danh hiệu này là do hắn tự nghĩ ra, ít nhiều đã kế thừa một số thứ của cha hắn. Chỉ là hồi nhỏ học hành quá chăm chỉ, khiến chúng ta nghi ngờ có phải học đến ngốc rồi không?
Liễu Nam Tư cảm khái nói.
Chu Nhiên nhìn chằm chằm Chu Tự, vẻ mặt âm trầm. Trừ tiền mừng tuổi. Trên Biên Giới Thành, đám người Xích Mông đều tỏ vẻ mặt khiếp sợ. Danh hiệu này có thể tùy tiện lấy ra ư?
Thánh Tử Ma Đạo thật đáng sợ, năm lần bảy lượt lấy cái tên này ra, lần sau nếu Tịnh Thần Chu Vương đến, có phải những người này sẽ không tin nữa không? Nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ.
Đây là lần đầu tiên những người mà Chu Tự đối mặt gặp phải tình huống này, nhưng cũng không phải họ chưa từng nghe nói đến danh hiệu Tịnh Thần Chu Vương. Nhìn thế nào cũng không phải là người trước mắt. Nhưng họ có thể cảm nhận được mấy vị tiền bối đưa họ vào hình như cũng đang run rẩy. Vậy thì có thể nhìn ra bốn chữ này đáng sợ đến mức nào.
1118 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận