"Ngươi thật không làm nổi Thần Minh, có làm chắc chắn cũng bị trêu đùa"
Nữ thần Băng Tuyết dựa ra sau nói:
"Bình thường là sáu cánh cửa, mà ngươi đã hỏi vấn đề này, hẳn là Minh Môn có chút ngoài ý muốn, không phải nhiều chính là ít hơn đi. Ít hơn thì không có gì tò mò, nhiều lắm là bị bỏ lỡ. Nhiều hơn thì khác, đó chính là chuyện làm người ta chấn kinh. Cho nên ta mới thêm một cánh cửa, cũng chính là bảy cánh. Không ngờ trực tiếp trúng"
Chu Tự:
"..."
Hắn hiểu sâu sắc bản thân chỉ là một người ngây thơ, chơi không lại những vị Thần Minh này.
Lúc trước khi đối mặt với Thần Thái Dương chính là loại cảm giác này.
Những lão quái vật này.
"Cho nên ngươi cũng không biết tình huống?"
Chu Tự hỏi.
"Không biết, nhưng ngươi có thể hỏi Tiểu Diệp xem sao, nàng tỉnh chưa?"
Nữ thần Băng Tuyết hơi để ý nói:
"Tiểu Diệp từng ở cùng nữ thần Trí Tuệ, là người có thể mang đến bất ngờ nhất trong chúng ta. Đương nhiên, còn có Nữ thần Hắc Dạ, nàng này rất tinh ranh, mọi thứ đều rất tốt. Lúc chết ta đã cảm thấy nàng lôi cả bản thân mình vào kế hoạch. Còn có Thần Quang Minh, người này càng tinh. Có vẻ hắn đã dùng Toàn Năng Chi Thủ để làm chuyện không muốn người biết. Ngày nào Thần Minh trở về, rất có thể kẻ sau màn là hắn. Hắn được lắm đấy, chờ đợi vào việc hắn quỳ gối trước mặt tu chân giả ư? Không đời nào. Lúc trước Tu Chân giới không đuổi cùng giết tận, Thần Quang Minh vui vẻ lắm, dù chết hơn nửa số Thần Minh, hắn cũng cảm thấy vẫn còn hi vọng ngóc đầu trở lại.
Nghe vậy Chu Tự đều chấn kinh, Nữ thần Băng Tuyết đúng là cái gì cũng biết.
Khác hoàn toàn với những Thần Minh khác.
Mà nói ra mấy lời trộm gà thế này mà cũng ổn sao?
Nữ thần Băng Tuyết hẳn nên bình tĩnh lạnh lùng, cao quý ưu nhã.
Sao lại là như thế này?
Cảm thấy tam quan bị hủy.
Nhưng Chu Tự cũng không định hỏi gì khác, mà là lấy quyền hành băng tuyết ra.
Để nàng hỗ trợ ngưng tụ thành hạt giống quyền hành.
Nhưng mà bị từ chỗi phũ phàng.
"Sao ta lại phải giúp ngươi?"
"Vì sao?"
Chu Tự nghĩ nghĩ dùng lý do thuyết phục Thần Thái Dương thuyết phục Nữ thần Băng Tuyết.
Chính là bên ngoài có người sẽ nhìn chằm chằm Nữ thần Băng Tuyết, mà hắn sẽ ngăn cản người đó tiến vào, làm bảo vệ.
Nhưng mà...
"Không muốn"
Nữ thần Băng Tuyết nằm ngửa ra nói:
"Chết thì chết, sao ta phải nghe ngươi? Ta đã thành thần, còn chết rồi, sao ta còn phải lo bị giết? Còn muốn sống tạm dưới sự uy hiếp của người khác sao? Ngươi giết ta đi?
Chu Tự:
"..."
Vì sao, vì sao trong đám Thần Minh lại xuất hiện một tên bại hoại cặn bã như thế?
Người này ở thời đại Thần Minh thật sẽ không bị đánh sao?
Nghĩ nghĩ, Chu Tự mở miệng nói:
"Ta muốn lợi dụng hạt giống quyền hành để tấn thăng, chuyện là như thế này. Hôm nay ta đi ngoại thành Thần Vực, định vào bên trong nhìn xem, nhưng là đột nhiên xuất hiện một vị tín đồ Thần Quang Minh. Hắn ngăn cản ta. Ta hỏi hắn vì sao. Hắn nói ta không ngăn cản người khác chỉ ngăn cản ngươi, nguyên nhân gì ngươi không nên hỏi ta, mà hẳn là xem mình sai ở đâu. Ta nổi giận, muốn khiêu chiến hắn, năm ngày sau sẽ đi tìm hắn. Hiện tại chỉ còn chênh lệch một hạt giống quyền hành tấn thăng"
Bang!
Nữ thần Băng Tuyết vỗ bàn, hơi kích động nói:
"Đi, đưa ta đi, xem ta giẫm hết bọn hắn thành thịt vụn. Lúc Thần Quang Minh còn tại vị, tín đồ của hắn vẫn làm người ta nổi giận như vậy, hiện tại Thần Quang Minh quỳ, họ còn cho mình hơn người một bậc? Đi, nhất định phải chơi chết họ. Những người này chết không có gì đáng tiếc, không có ai tốt, hại không biết bao nhiêu người. Tốt xấu gì ta đều là trực tiếp giết người, những người này lòng lang dạ sói. Không được, ta không nhịn được cục tức này.
Rồi lập tức nhảy đến bên cạnh Chu Tự nói:
"Đi thôi"
Chu Tự ngơ ngác, hắn thử hỏi:
"Ngươi có thể ra ngoài sao?"
Một câu hỏi làm Nữ thần Băng Tuyết ngơ ngẩn.
Sau đó nàng cúi đầu thở dài nói:
"Chết quá oan uổng, nếu ta còn sống nhất định sẽ không phải nghẹn đắng như thế"
Nàng lấy quyền hành băng tuyết Chu Tự muốn ra, sau đó ngưng tụ thành hạt giống, rơi vào lòng bàn tay Chu Tự.
Cuối cùng nhập chủ ngôi sao thứ tư của Chu Thiên Linh Khí Đoàn.
Thái Dương, Hắc Dạ, Đại Địa, Băng Tuyết.
Chu Thiên Linh Khí Đoàn đã có bốn quyền hành, Chu Tự cũng cảm thấy linh khí sinh động hơn rất nhiều.
Tốc độ tấn thăng hẳn là sẽ thật nhanh, gần đến Trận Linh Ngũ phẩm như vậy, đến lúc đó lại là hai ngàn đồng.
Tuyệt vời, chờ Nữ thần Băng Tuyết ủ rũ trở lại thần tọa, Chu Tự mới thật ngạc nhiên nói:
"Ở phó bản ngươi bị giết cho nên mới có thể thức tỉnh ở đây nhỉ?"
"Không phải"
Nữ thần Băng Tuyết tựa vào chỗ tựa lưng nói:
"Ta vẫn luôn ở đây, thực ra nơi đó được lưu lại do chút mánh khoé trước kia, có thể chơi một chút"
"Vậy tại sao cửa bên ngoài vẫn luôn không mở ra?"
Chu Tự hỏi.
"Vì sao?"
Nữ thần Băng Tuyết nhìn Chu Tự, nghiêm mặt nói:
"Dù sao ta cũng là một nữ thần, nơi này giống như phòng riêng của ta. Ta không chờ người gõ cửa, chẳng lẽ còn chủ động để cửa cho người ta vào?"
Lời này đúng là khiến Chu Tự kinh ngạc.
Cho nên trước đó nếu có gõ cửa thì có thể trực tiếp vào?
Cho tới giờ cũng không ai nói cho hắn biết.
Thần Thái Dương bảo có khi Nữ thần Băng Tuyết còn đang ngủ đông.
1163 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận