Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 650: Gặp Là Đánh

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:14:58
"Hôm nay trạng thái của tam lão bản rất tốt, thế mà không cầm lấy Chu Tự kinh ngạc nói.
"Có thể nàng nghĩ thẻ ngân hàng không có linh khí, ném vào không ổn lắm.
Minh Nam Sở phân tích nói.
Tô Thi phùng má, quay đầu sang một bên, những người này thật quá đáng. Mình vô dùng thì vô dụng, nhưng không hề ngốc.
Chu Ngưng Nguyệt bảo Tô Thi ngồi xổm xuống, sau đó xoa đầu Tô Thi an ủi nói:
"Không sao, vừa nhìn là biết sờ tóc của họ không dễ chịu bằng sờ tóc ngươi.
Tô Thi cảm thấy càng đau lòng. Mình chỉ có chút ưu thế này...
Cuối cùng Bạch Tử lấy ra một ít mảnh vụn linh thạch, mọi người ước nguyện xong rồi đến hội trường hôn lễ.
Hôn kễ sắp bắt đầu rồi.
"Ngươi ước điều gì đấy?"
Trên đường Thu Thiển nhỏ giọng hỏi Chu Tự.
"Ta ước Thu tỷ càng ngày càng xinh đẹp"
Chu Tự cười nói.
Thu Thiển sờ mặt mình, tổn thương nói:
"Xem ra ta không đủ xinh đẹp.
"Không phải, sao Thu tỷ lại không đủ xinh đẹp chứ?"
Chu Tự vội giải thích.
"Thế tại sao ngươi ước như thế?"
Thu Thiển nhìn chằm chằm Chu Tự hỏi.
"Chẳng phải con gái đều thích mình càng ngày càng xinh đẹp à?"
Chu Tự ấp úng.
"Ha!"
Thu Thiển bày dáng vẻ nhìn thấu Chu Tự.
Nàng không nói đến việc này nữa, mà hiếu kỳ nói:
"Tại sao không ước được hạnh phúc gì đó?"
"Ngươi xem"
Chu Tự giơ tay cho Thu Thiển xem.
Lúc này tay hắn đang đan chặt với mười ngón tay của Thu Thiển:
"Chẳng phải hạnh phúc đang ở trong tay ta à? Sao phải ước?"
Thu Thiển nổi da gà, sau đó mỉm cười nhỏ giọng hỏi:
"Hạnh phúc mà ngươi nói là thứ sáng sớm nắm trong tay phải không?"
Chu Tự quay đầu, nghĩ thầm đó chỉ là ngoài ý muốn.
Sau đó hắn lên tiếng hỏi nói:
"Thu tỷ ước gì?" "Ta hy vọng có một ngày đánh Chu Tự, người nắm giữ hạnh phúc cả đời của ta thật đau.
Thu Thiển thoải mái nói.
Nghe vậy, Chu Tự lạnh sống lưng, nghĩ thầm mình đắc tội với Thu tỷ lúc nào khiến nàng ước cũng muốn đánh mình một đấm. Nhưng nắm giữ hạnh phúc cả đời Thu tỷ, lời này khiến hắn thấy vui sướng. Quả nhiên Thu tỷ thật khiến người ta yêu thích.
Tới gần buổi trưa. Họ đi vào hội trường. Lúc này, họ ở vị trí bên rìa, ở đây có không ít đồ ăn.
"Nơi có rất nhiều đồ là do ta làm, các ngươi có thể nếm thử.
Bạch Tử cười nói.
Ngay từ đầu, kể cả nàng đến đây cũng có cảm giác áp lực. Nhưng những người này khiến nàng cảm thấy thoải mãi một cách kỳ lạ, giống như không cần lo lắng bất cứ chuyện gì. Lập tức nàng phát hiện mục đích của chuyến đi này hoàn toàn ngược với ý định ban đầu của mình. Ban đầu nàng muốn trùm hết những người này, bây giờ rõ ràng là mình bị những người này trùm lấy. Nhưng nàng cũng không đưa người đến vị trí trung tâm, hình như đám người Chu Tự cũng thích yên tĩnh hơn.
Quan sát xung quanh, Chu Tự phát hiện chỗ có đồ ăn thì lại không đông người, ngược lại là vị trí trung tập lại có không ít người. Còn chỗ ở phía trước nhất, bên đó ít người, họ trước bàn đã sẵn đồ ăn. Vừa nhìn là biết khách quý.
Sau đó hắn phát hiện một người quen, Long Bồng từng gặp ở thành Thầm Uyên. Dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng, cứ như nợ hắn mấy triệu vậy.
Lúc này cô dâu chú rể vẫn chưa xuất hiện.
"Thì ra hôn lễ của giới tu chân là thế này, cảm thấy không khác lắm với ở khách sạn"
Chu Tự nói.
"Hôn lễ của ngươi và Thu tỷ phải tổ chức ở khách sạn, vậy chẳng phải chúng ta phải gửi tiền mừng ư? Không giống bây giờ, tặng hoa mừng là được.
Tô Thị hơi đau xót nói.
"Ta cũng không biết, chuyện như này ta cũng không thể quyết định Chu Tự nhún vai.
Cha mẹ nghĩ thế nào, làm sao hắn biết được?
"Là các ngươi à? Đúng là đi mòn giày sắt tìm không thấy, đến tay lại chẳng tốn thời gian Lúc này Hoa Phi của Ngũ Dương Tông và Trần Giai Vân vừa hay đi ngang qua.
Đám người Chu Tự có chút kinh ngạc, sao lại gặp hai người này rồi "Ta nhớ ta đã nói gặp người lần nào thì đánh người lần đó phải không?"
Chu Tự nhắc nhở nói.
Hoa Phi:
"???"
Trần Giai Vân nổi giận:
"???"
Phập...Phập...Phập!
Chu Tự lại đánh hai người này phải tìm rằng khắp đất với khí thế sét đánh không kịp bịt tai. Trần Giai Vân ban đầu còn cao ngạo và tức giận lập tức bị đánh phát khóc. Từ trước tới nay nàng chưa từng gặp người như này.
Gặp lần nào đánh lần đó, không phải rất ác à?
"Ngươi cứ đợi đấy"
Hoa Phi không thể nhịn được nữa. Nhiều tiên tử đang nhìn như vậy, nếu hắn không dám buông lời hằn học thì thật mất mặt.
Chu Tự không hiểu, sao người này còn hống hách như vậy? Mình thể hiện uy thế phe phản diện không đúng lắm ư?
"Tiền bối Uy Viễn của ma môn đến Tiếng nói đột ngột cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn.
Bạch Tử liếc hai người không biết gọi là gì một cái, thu hồi ánh mắt nhắc nhở đám người Chu Tự nói:
"Đại nhân vật bắt đầu đến rồi"
"Đại nhân vật? Lớn đến mức nào?"
Chu Ngưng Nguyệt hơi suy nghĩ nói:
"Ta nhớ Uy Viễn chỉ là một tiểu trưởng lão xử lý việc vặt ở ma môn, không tính là gì hết.
"Việc này."
Bạch Tử có chút lúng túng nói:
"Chắc hẳn hắn là thượng ba phẩm, cũng coi là đại nhân vật"
Nghe vậy Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, cũng phải.
Dạo này nàng luôn đau đầu vì xấp xỉ với tu vi họ, chưa từng đau đầu vì thượng tam phẩm, cho nên bỏ qua theo bản năng.
1118 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận