Sau đó...
Trong giây phút tiểu nam hài kia nhìn thấy Chu Tự thì quyền hành xung quanh đột nhiên khẽ run lên, sợ tới nỗi sụp đổ ngay tại chỗ.
Sau đó tiểu nam hài nhìn Chu Tự với gương mặt hoảng sợ, hắn đột ngột hét lên một tiếng rồi lui lại không ngừng.
Bộ dạng hắn hoảng sợ không thôi, như là gặp phải ma quỷ.
Trong miệng hắn còn lẩm bẩm:
"Đừng giết ta, đừng giết ta, ta thật sự không biết, ta không có ý mạo phạm ngươi. Ta đã phục rồi, ta không dám nữa đâu"
Tiểu nam hài trốn ở nơi hẻo lánh sau ghế sô pha, cả người hắn cuộn lại, không dám chui ra, miệng không ngừng lẩm bẩm cầu xin tha thứ.
Chu Tự:
"..."
Thu Thiển và Chu Ngưng Nguyệt đều nhìn chằm chằm Chu Tự bằng ánh mắt không dám tin.
Giống như hai người đang muốn nói rằng. Chu Tự, đừng nói ngươi còn đánh cả tiểu hài tử nhé.
"Chuyện này không hề liên quan tới ta Chu Tự nói với vẻ tức giận.
Hắn im lặng từ bỏ suy nghĩ rút đao, cũng không thể là Thần Vận Mệnh phát hiện mình muốn rút đao chứ?
Dương Siêu thấy cảnh tượng này thì cũng vô cùng bất ngờ, nhưng hắn bắt đầu an ủi tiểu nam hài ngay lập tức.
Mấy người Chu Tự chỉ có thể ngồi bên cạnh chờ.
Chu Ngưng Nguyệt thì lấy sách ra tiếp tục đọc.
Bây giờ họ đang ngồi trước cửa sổ sát đất nhìn ngắm phong cảnh thành Thanh, cảm thấy lần này tới đây cũng không uổng công.
Một lát sau thì tiểu nam hài mới khôi phục lại bình thường.
Lúc này mấy người Chu Tự mới đi tới ghế sô pha mà ngồi xuống.
Tiểu nam hài thấy vậy thì vẫn co người lại sợ hãi, giống như đã chịu sự tổn thương tâm lý gì vậy.
Nhưng Chu Tự có thể thấy được đôi mắt của đối phương, vô cùng thâm thúy, giống như cất giấu huyền bí vô biên vô tận.
Lúc này tiểu nam hài cúi đầu, hắn từ từ mở miệng:
"Ta không ngờ rằng các ngươi có thân phận như vậy, nếu không thì ta sẽ không gặp các ngươi"
"Ngươi xem đi, là do cha mẹ ngươi, không liên quan tới ta"
Chu Tự nói với Chu Ngưng Nguyệt bên cạnh, sau đó hắn lại nhìn về phía tiểu nam hài mà hỏi:
"Ngươi là Thần Vận Mệnh?"
"Đúng vậy"
Tiểu nam hài có chút bất ngờ.
"Ngươi biết ta à?"
"Hôm qua ta đã hỏi một số người, họ nói ngươi ở thời kỳ Chư Thần Hoàng Hôn cảm thấy bản thân có thể nghịch chuyển vận mệnh thời đại thần minh suy bại, cuối cùng bị giết chết. Ngươi trở về bằng cách nào?"
Chu Tự hỏi với vẻ tò mò.
"Ta chưa hoàn toàn quay về, chỉ là..bị sinh ra"
Thần Vận Mệnh nói.
Chu Tự nghe vậy thì vô cùng bất ngờ mà thốt lên:
"Dương Siêu là ba ngươi à?"
Dương Siêu, Thần Vận Mệnh:
"..."
"Không phải"
Thần Vận Mệnh lắc đầu.
"Vậy ngươi cũng biết chọn cha mẹ đấy, vừa mới sinh ra đã có thể ở được cư xá cao cấp"
Chu Tự nói bằng giọng hâm mộ.
Thần Vận Mệnh không muốn nói chuyện, hắn cảm thấy người này đang khoe khoang.
"Ngươi tìm ta có chuyện gì không?"
Chu Tự lại hỏi tiếp.
"Ta đã nhìn thấy tương lai, chư thần trở về sẽ mang tới cho tu chân giới một nguy cơ rất lớn.
Thần Vận Mệnh nhìn thoáng qua Chu Tự rồi mới nói tiếp:
"Nguy cơ lần này ảnh hưởng rất rộng, thậm chí sẽ hủy diệt toàn bộ tu chân giới"
"Hủy diệt tu chân giới? Ý của ngươi là không ai có thể ngăn cản?"
Chu Ngưng Nguyệt đột nhiên cất tiếng.
Thần Vận Mệnh lắc đầu:
"Không nhất định là không có ai có thể ngăn cản được, nhưng có nhiều thứ không phải là chuyện mà ta có thể thấy rõ. Ta muốn từ trong chuyện này tìm ra một con đường sống. Nhưng cho dù sau đó ta có làm như thế nào cũng không thoát khỏi vận mệnh bị liên lụy. Cho dù ta đi đến đâu, trốn ở đâu cũng không thể thoát khỏi thời khắc cuối cùng "Tại sao ngươi lại muốn rời đi, ngươi không muốn ở lại thành Thanh à?"
Chu Tự hỏi tiếp.
Ở đây có cha hắn bảo bọc, đáng lẽ ra phải an toàn nhất mới đúng.
"Không phải là ta chưa nghĩ tới, mà là ta phát hiện nếu ở lại thành Thanh sẽ bị cuốn vào vòng xoáy vĩnh viễn không dừng lại, hố đen kia để ta e ngại"
Thần Vận Mệnh có chút hoảng sợ, hắn dừng một chút rồi mới nói tiếp:
"Cho nên khi ta phát hiện ra ngươi thì ta đã nghĩ muốn xin ngươi giúp ta một tay, mượn khí tức của thần trên người ngươi để cho ta mau chóng khôi phục, tìm được con đường sống"
Cũng giống với những gì Đại Địa Nữ Thần nói, quả nhiên hắn muốn khôi phục. Chu Tự thầm nghĩ trong lòng.
"Chu Tự dính phải khí tức của thần?"
Thu Thiển thốt lên với vẻ mặt vô cùng thắc mắc.
Chu Ngưng Nguyệt cũng có chút bất ngờ.
"Các ngươi không biết à?"
Thần Vận Mệnh nhìn về mấy người Thu Thiển. "Nào nào"
Chu Tự vội ngăn cản:
"Chúng ta nói chuyện chính đi"
"Vẫn nên nói một chút về chuyện khí tức của thần đi Chu Ngưng Nguyệt vội nói, nàng rất có hứng thú với chuyện này.
Dù Thu Thiển không nói gì nhưng thấy Chu Tự sợ hãi như thế thì đương nhiên nàng sẽ rất tò mò.
Chu Tự nghe vậy thì nhìn chằm chằm vào Nguyệt tỷ, hắn cảm giác tối nay Thu tỷ sẽ tặng cho nàng một hộp cơm rất ngon.
"Vậy ta nói cho các ngươi nghe lý thuyết.
Thần Vận Mệnh nói.
Chu Tự:
"..."
Chết rồi, Nguyệt tỷ lại sắp xong đời rồi.
1121 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận