Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 718: Thần Vận Mệnh

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Buổi trưa, quảng trường Xuân Hạ Thu Đông.
Chu Ngưng Nguyệt nắm lấy tay của Thu Thiển, vừa đi nàng vừa đọc sách.
"Có bậc tam cấp"
Thu Thiển có lòng tốt nhắc nhở.
Lúc này Chu Ngưng Nguyệt mới nhấc một chân lên rồi đi qua bậc tam cấp một cách bình yên. Toàn bộ quá trình nàng đều không nhìn đường dù chỉ một chút.
"Vì sao Nguyệt tỷ không trực tiếp bay lên chứ? Chúng ta cột một sợi dây vào ngươi rồi dắt như dắt diều là được"
Chu Tự hỏi.
"Ngươi là tiểu hài tử tám tuổi à?"
Chu Ngưng Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn Chu Tự một cái rồi nói:
"Giữa ban ngày ban mặt, không dọa sợ một đám người mới lạ"
Chu Tự nhìn xung quanh một chút, hắn phát hiện đúng là trên quảng trường này có khá nhiều người.
Nhưng Chu Tự cũng không hiểu được, vì sao người kia hẹn hắn chờ ở đây chứ?
Thần minh đều ẩn mình trong thành thị à?
Hay là Cánh Tay Vận Mệnh đã nắm trong tay vận mệnh chung quanh đây, nơi này thật ra là hoàn cảnh tốt nhất đối với hắn?
"Đến rồi kìa"
Chu Tự đang nghi ngờ thì nhìn thấy phía trước có một người đàn ông trung niên mặc áo đen đang đi tới.
Hắn để râu lủa tủa, ánh mắt của có chút mỏi mệt.
Hôm qua Chu Tự đã biết được tên của hắn. Dương Siêu, một cái tên rất bình thường.
Khi đối phương đi tới thì Chu Ngưng Nguyệt cũng gấp sách lại mà quan sát đối phương một cách tỉ mỉ.
Thu Thiển cũng vậy.
"Người bình thường ư?"
Chu Ngưng Nguyệt hơi kinh ngạc.
"Có quyền hành ba động"
Thu Thiển cũng nói.
"Để các ngươi chê cười rồi, đi theo ta"
Dương Siêu đi tới trước mặt bọn họ rồi nói. Mấy người Chu Tự gật đầu, sau đó đi theo hắn. Trên đường, họ đi tới một cư xá khá cao cấp.
Sau khi vào cổng thì họ lại đi thẳng lên tầng hai mươi bảy bằng thang máy.
"Thang máy này vừa nhanh vừa ổn định"
Chu Tự thốt lên kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên hắn đi một thang máy ổn định như thế, cảm giác như nó còn là trí tuệ nhân tạo.
Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển cũng cảm thấy mới lạ.
Có lẽ đây là lần đầu tiên hai nàng đi thang máy.
Cư xá nhà họ là tự xây, rất thấp, trên cơ bản đều không có thang máy.
Đây là lần đầu tiên ba người đi vào một khu cư xá cao cấp như thế này.
Chu Tự cố gắng bình tĩnh lại, để mình không nhìn giống như một tên ở nhà quê mới lên.
"Đến rồi"
Dương Siêu ra khỏi thang máy, hắn rẽ trái rồi dừng lại.
Dương Siêu đứng trước một cánh cửa khá có khí thế rồi nhập vân tay vào.
Mấy người Chu Tự có hơi kinh ngạc, họ chưa từng gặp được loại cửa nào như thế này.
"Vì sao cửa nhà chúng ta không dùng loại khóa này?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi em trai bên cạnh mình.
"Hỏi cha mẹ ngươi ấy"
Chu Tự đáp mà mặt không cả xúc.
Lạch...cạch!
Cửa từ từ được mở ra, Dương Siêu làm động tác mời vào.
Ba người Chu Tự đi vào thì phát hiện phòng khách có một cửa sổ sát với mặt đất, rất to, có thể nhìn thấy phong cảnh phía xa.
Đây quả thật là chỗ ở của người có tiền, Chu Tự không khỏi cảm thán.
Mình cách cuộc sống này quá xa rồi.
Đương nhiên là hắn cũng không hâm mộ.
Ở quá cao, lỡ có động đất gì cũng không chạy kịp.
Dù Chu Tự là cao thủ võ lâm, dù đã học xong khinh công hay đạp trên mặt nước, nhưng cao như thế này cũng không dễ xuống cho lắm Đương nhiên, đây là suy nghĩ trước đây của hắn, bây giờ trong nhà đã tiến vào thời đại tiên hiệp rồi. Muốn nhìn phong cảnh như thế này thì ngự kiếm là được, không cần thiết phải bỏ tiền ra mua.
Quan trọng nhất là không mua nổi.
Lúc này, họ nhìn thấy có một tiểu nam hài đang ngồi trên ghế sô pha đọc sách, là truyện cổ tích.
Xung quanh cũng có rất nhiều truyện cổ tích.
Sạch sẽ ngăn nắp, xem ra quét dọn vệ sinh rất tốt.
Giống như là tiểu nam hài kia không phát hiện ra là có khách tới, hắn chỉ chăm chăm cúi đầu đọc truyện cổ tích mà thôi.
"Xem ra vị này chính là Thần Vận Mệnh"
Chu Tự có thể cảm nhận được quyền hành ba động một cách rõ ràng.
Vô cùng mạnh mẽ.
Dù lúc có lúc không, nhưng có chút giống với mấy người Thần Thái Dương.
Đều nằm trong trạng thái suy yếu, cấp độ đều là thần minh.
"Họ tới rồi.
Dương Siêu đi tới bên cạnh tiểu nam hài kia rồi nói nhỏ.
Chu Ngưng Nguyệt cất sách đi mà nhìn chằm chằm vào đối phương, nàng cảm thấy rất nguy hiểm.
Thu Thiển cũng như thế, quyền hành của đối phương quá kinh khủng, vừa nghe đã rợn người.
Một khi hắn phóng thích, dù số lượng không nhiều nhưng chỉ dựa vào cấp bậc cũng có thể chèn ép họ không thể nào phản kháng được.
Khi hai người nhìn về phía Chu Tự thì phát hiện hắn rất bình tĩnh, tỏ vẻ giống như là mình đã gặp nhiều rồi.
Thu Thiển Chu Ngưng Nguyệt lấy trái cây ra cắn một miếng rồi nói:
quay đầu lại nhìn về phía Chu Ngưng Nguyệt.
"Phu quân của ngươi, ngươi nhìn ta làm gì? Một tên nhóc tám tuổi như ta sao có thể biết chuyện gì đang xảy ra được?"
Thu Thiển:
"..."
Dương Siêu vừa dứt lời thì hình như tiểu nam hài có nhận thấy điều gì đó, hắn dời mắt khỏi quyển truyện cổ tích trên tay rồi ngẩng đầu nhìn về phía Chu Tự.
Trong lúc nhất thời Chu Tự cảm giác xung quanh có quyền hành hiện ra, cũng giống như là mấy người Thần Thái Dương.
Thậm chí còn rõ ràng hơn.
Chu Tự cảm thấy rất hưng phấn, cuối cùng cũng xuất hiện một tên không sợ chết rồi.
Hắn đã chuẩn bị xong việc rút đao, trước đây đều dùng nắm đấm, không có cơ hội rút đao.
Lần này dù thế nào cũng phải dùng thần minh luyện đạo một chút mới được.
1049 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận